"Tôi đã điều vài vị đội viên đi qua, cậu có thể đi làm quen với bọn họ trước, có gì cần cứ nói lại với tôi. À, thanh binh khí của cậu đã bị phá hủy, thanh kiếm mới đang được rèn, bởi vì lần này cần chế tạo binh khí hình thái thứ hai, trên công nghệ có chút phức tạp, cần thời gian lâu hơn lần trước rất nhiều. Cậu có yêu cầu gì cũng có thể đề xuất, nếu là không thích hình thức kiếm, muốn đổi thành đao cũng được." Liễu Tích Xuyên nói.
Hứa Thâm lắc đầu nói: "Vẫn là kiếm đi, tôi quen rồi."
"Được."
"Tôi có thể tự mình tuyển đội viên của biên đội số một không?" Hứa Thâm hỏi.
Liễu Tích Xuyên cười cười: "Cậu muốn mang hai người của biên đội số hai kia đi qua sao? Được, tự cậu qua bên đó xem xét rồi hẵng nói."
"Được."
Hứa Thâm thấy không còn việc gì khác nữa, lập tức cáo từ ông ấy rời đi.
Chờ sau khi hắn từ văn phòng cục trưởng xuống lầu, men theo dãy hành lang dài với sàn nhà được làm bằng gỗ, đột nhiên hắn nghe được trong phòng bên cạnh truyền đến âm thanh trách mắng.
Giọng nói này tương đối quen thuộc, đúng là vị Trần khoa trưởng đã cùng hắn xóa bỏ hiềm khích lúc trước.
Hứa Thâm trông thấy cánh cửa phòng làm việc không đóng, rồi xuyên thấu qua kẽ hở ở cửa, nhìn thoáng qua bên trong, người sau đang gọi điện, tựa như còn tức giận mắng chửi người ở đầu bên kia, nói cái gì mà đừng mơ tăng giá hàng… vân vân.
Hứa Thâm nghĩ đến phần mà đối phương phụ trách chính là bộ Hậu Cần, binh khí và Tịnh Khư Tề đều phải đi qua bàn tay đối phương mới đến được nơi này, xem như một người có quyền thế cực lớn trong cục.
Vừa vặn lúc ấy có người đi qua, Hứa Thâm lập tức thu hồi ánh mắt, thản nhiên đi về phía trước.
"Dường như bên trong đang cãi nhau?" Hứa Thâm giả vờ nghi hoặc, hỏi một cô gái của bộ Văn Chúc vừa đi tới trước mặt mình.
Cô gái ấy nhận ra Hứa Thâm.
Lại nói, đúng là gần đây, hắn thường xuyên lộ diện trong cục, thêm chuyện bọn họ trở về từ mấy ngày hôm trước, được cấp trên khen ngợi ngay trước mắt tất cả mọi người, rồi tới lễ truy điệu ngày hôm qua. hắn lại đứng chung một chỗ cùng cục trưởng… Có thể nói hiện giờ, trên cơ bản, toàn thể nhân viên từ trên xuống dưới của bộ Văn Chức, đều nhận ra vị đội trưởng mới nhậm chức này.
"Chào Hứa đội." Cô gái vội vàng gật đầu.
Hứa Thâm nhậm chức đội trưởng biên đội số một, về cấp bậc cũng xem như gần với cục trưởng, bằng vai phải lứa với loại viên chức như Trần khoa trưởng này.
Nhưng bàn về nhân mạch uy tín, hiển nhiên Trần khoa trưởng bên này sẽ cao hơn.
Suy cho cùng, trảm khư giả cũng cùng loại với tiêu hao phẩm, không có quá nhiều người nguyện ý tiêu hao tinh lực và tâm huyết đi đầu tư vào bọn họ.
"Dường như gần đây, chuyện thu mua từ nội thành bên kia xảy ra chút vấn đề. Trần khoa trưởng phụ trách việc này, áp lực khá lớn, mỗi ngày chúng tôi đều được nghe anh ấy mắng người, đã quen rồi." Cô gái hơi nghiêng tai lắng nghe trong chốc lát, sau đó nhỏ giọng cười nói.
Lúc này, âm thanh cãi nhau ở bên trong cũn gdừng lại, tựa như người kia đã gác máy rồi.
Cô gái hơi hơi rụt cổ, khẽ gật gật đầu với Hứa Thâm rồi nhanh chóng đi qua, không dám dừng lại ở nơi này.
Hứa Thâm khẽ nhướng mày, có chút đăm chiêu nhìn thoáng qua cửa phòng, nhưng cũng không dừng lại, lập tức rời đi.
. . .
. . .
Hứa Thâm rời khỏi cục Khư Bí, đi vào trang viên của biên đội số một thuộc bộ Tác Chiến.
Thoạt nhìn nơi này cũng tương tự như trang viên của biên đội số hai, chỉ là những loại hoa ở bên trong trang viên có chút khác biệt. Mục Tuyết thích hoa màu tím, bởi vậy bên trong trang viên của biên đội số hai là một mảnh màu tím xinh đẹp, mà bên trong biên đội số một chỉ có các loại hoa cỏ tương đối bình thường, hiển nhiên không ai cố ý đi chăm chút cho chúng nó.
Cân nhắc đến đội trưởng Sở Bạch trước đây của biên đội số một là đàn ông, phó đội trưởng cũng vậy, hiển nhiên hai người bọn họ không có hứng thú gì với hoa hoa cỏ cỏ.
Hứa Thâm đẩy cửa, tiến vào bên trong trang viên.
Có một thanh niên khuôn mặt trắng nõn, đang ngồi đọc sách trong gian phòng dưới lầu một, nghe được động tĩnh, nhanh chóng nhìn qua, chờ đến lúc người này nhìn thấy gương mặt Hứa Thâm, gã vội vàng đứng lên, lập tức nói: "Ra, ra mắt Hứa đội trưởng, tôi là quản gia hậu cần của biên đội số một. Tôi tên là Tiểu Trang."
"Chào anh." Hứa Thâm khẽ gật đầu, nói: "Đội viên mới vừa được trong cục điều tới đâu?"
"Bọn họ đang nghỉ ngơi trên lầu, để tôi đi thông báo cho bọn họ." Thanh niên vội vàng nói.
Hứa Thâm khẽ gật đầu, đi qua ngồi xuống bộ sô pha bên cạnh.
Cấu tạo trong trang viên này cũng tương tự như nơi ở của biên đội số hai, chỉ khác ở cách trang trí, Hứa Thâm không khỏi nghĩ đến Mục Tuyết. Ngày hôm qua, hắn còn nhìn thấy cô trong lễ truy điệu, nhưng hẳn là hôm nay cô ấy đã rời khỏi nơi này rồi.
Không bao lâu sau, một đợt tiếng bước chân truyền đến.
"Lão Hứa!"
"Hứa ca!"
Hứa Thâm còn chưa quay đầu lại, dã nghe đến hai giọng nói quen thuộc truyền đến, nhìn lại, đúng là Cố Thu Phong và La Hoa.
Hắn hơi ngơ ngác một chút, trong đầu lại nghĩ đến lời nói của Liễu cục lúc trước, rồi không khỏi lắc đầu cười, hóa ra ông ấy đã điều bọn họ đến nơi này từ trước rồi.
Và ngoại trừ Cố Thu Phong cùng La Hoa, Hứa Thâm còn nhìn thấy một gương mặt xem như người quen cũ ở phía sau bọn họ. Và người nọ lại chính là Hạ Tĩnh Tương.
Ánh mắt hai người giao nhau, Hạ Tĩnh Tương nhoẻn miệng cười với Hứa Thâm, rồi gật gật đầu.
Hứa Thâm có chút kinh ngạc, Hạ Tĩnh Tương tốt nghiệp cùng thời điểm với hắn, chỉ học trước hắn hai tháng mà thôi, vậy mà hiện tại, cô ấy cũng được đề bạt đến biên đội số một rồi?
Hắn còn nhớ tốc độ thăng chức bình thường của đội viên trảm khư cũng không nhanh như vậy. . .
"Hứa đội, cậu đã đến rồi." Ở phía sau bọn họ là nguyên phó đội trưởng của biên đội số một, Triệu Thanh Miên, còn có một thanh niên khác nữa.
Hứa Thâm cũng có ấn tượng với người này, gã chính là Diệp Thủ, người từng đưa hắn đến cục Khư Bí đưa tin lúc trước.
Và trừ Sở Bạch, hiện giờ biên đội số một chỉ còn dư lại hai người bọn họ.
Triệu Thanh Miên đeo kính mắt, mỉm cười, đi tới trước mặt Hứa Thâm: "Tôi là phó đội trưởng Triệu Thanh Miên của biên đội số một, chúc mừng Hứa đội đến nhậm chức."
"Chào anh." Hứa Thâm bắt tay đối phương.
"Hình như trước kia chúng ta từng gặp mặt nhau rồi." Diệp Thủ cười nói.
Hứa Thâm khẽ gật đầu.