Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 391 - Chương 391. Bệnh Hiểm Nghèo…

Chương 391. Bệnh Hiểm Nghèo… Chương 391. Bệnh Hiểm Nghèo…

"Mấy người..." Trong mắt Hứa Thâm lập tức lộ ra phẫn nộ, hắn cứ cho rằng bản thân đã nhìn thấy hy vọng, không ngờ bọn họ lại tính toán che giấu chuyện này.

"Cậu cứ yên tâm nghỉ ngơi hồi phục lại đi, chờ sau khi miệng vết thương khép lại, ngày mai hãy đứng lên đúng giờ, nghe cầu nguyện." Lão giả mặc trường bào trắng như tuyết nói, đồng thời cũng thu hồi tất cả khư binh lại, còn phân phó người bên cạnh cầm bộ túi da kia rời đi.

Cô gái bên kia nghe vậy, lập tức tiến lên, cầm lấy bộ túi da vừa bị lột ra, vẫn còn máu me đầm đìa.

Nhưng ngay khi ngón tay cô ta vừa đụng vào nó, đột nhiên con ngươi cấp tốc co rút lại, một thứ gì đó ở trong đầu vừa bị phát động. Cô ta chỉ kịp hét lên một tiếng “Á" vô cùng thảm thiết, hai mắt trực tiếp chuyển thành trắng dã, từ giữa hốc mắt tuôn trào huyết lệ, cả người lập tức ngã xuống.

Một màn quá mức đột ngột này khiến cho mấy người đang chuẩn bị rời đi đều kinh hãi. Cả đám biến sắc, vội vàng làm ra tư thế phòng ngự, nhìn về phía Hứa Thâm.

Từ trong tư liệu của hội Truy Quang, bọn họ đã biết Hứa Thâm là tồn tại hình thái thứ hai, cũng giống như bọn họ.

Nhưng hội Truy Quang bên kia lại không rõ năng lực của Hứa Thâm là gì.

"Chuyện gì vậy?" Lão giả mặc trường bào trắng như tuyết khẽ nhăn mày, vẻ mặt lão tương đối trấn định, liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, con mắt chợt biến thành màu xám đậm, trực tiếp khởi động Khư Nhãn, nhìn về phía cô gái nọ.

Nói thật, lão hoài nghi là khư tầng sâu tập kích hơn.

Nhưng lão dùng Khư Nhãn dò xét xung quanh, lại không nhìn thấy bất cứ bóng dáng con khư nào.

Lão khẽ nhíu mày, tiến đến bên người cô gái nọ, ôm lấy thân thể cô ta, mới phát hiện cô gái này đã tắt thở, không còn hô hấp nữa.

Hình thái thứ hai... Lại dễ dàng chết đi như vậy?

Tuy cô gái này không phải năng lực giả hệ trọng cấu, nhưng sinh mệnh lực tuyệt không yếu ớt đến thế.

Chẳng lẽ bị lây nhiễm bệnh hiểm nghèo?

Lão giả liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, lúc này khư lực trong cơ thể Hứa Thâm vẫn bị phong tỏa, khả năng hắn ra tay gần như bằng không.

Nói nữa, lão tin tưởng rằng, không một tồn tại hình thái thứ hai nào có thể giết người ngay dưới mí mắt của lão.

Lão lại nhìn về phía bộ da vừa bị lột bỏ của Hứa Thâm, đưa tay sờ soạng một chút, cũng không phát hiện ra chuyện gì kỳ lạ.

Hơn nữa, trong quá trình lột da lúc trước, lão từng chạm vào mỗi một tấc da thịt trên người Hứa Thâm, nhưng có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đâu?

Ánh mắt lão đảo qua thi thể cô gái đang nằm dưới đất, ngay cả khi người đã chết rồi, máu tươi vẫn không ngừng chảy ra từ lỗ tai, hốc mắt.

Ánh mắt lão khẽ động, lập tức cầm lấy thanh đao sạch bên cạnh, bổ đầu cô gái kia ra… Ngay lập tức, trước mắt xuất hiện một màn quái dị.

Tất cả những bộ phận trong đầu cô gái ấy, đều biến thành giòi.

Chúng không ngừng nhúc nhích bên trong, hơn nữa ở trong này còn xuất hiện một lỗ thủng, giống như là... Bị ai đó chọc một ngón tay vào!

Con ngươi trong mắt lão giả thoáng co lại, hình ảnh quỷ dị như thế khiến cho cả lão cũng cảm thấy không sao hiểu được.

Chẳng lẽ cô gái này đã sớm chết từ lâu rồi?

"Chuyện này..."

Bốn người khác cũng nhìn thấy hình ảnh hoảng sợ trước mắt, nhìn thấy trong đầu cô gái kia đầy giòi bọ, những con giòi ấy cực kỳ cực lớn, không ngừng lăn lộn, chui rúc khắp nơi.

Rất khó mà tưởng tượng nổi, trong đầu phát sinh tình huống như thế, mà lúc trước, cô gái này vẫn còn có thể nói chuyện với bọn họ như không có bất cứ chuyện gì xảy ra???

“Có lẽ đây là một thứ bệnh hiểm nghèo mà chúng ta chưa từng biết tới." Lão giả mặc trường bào trắng như tuyết hơi che miệng mũi, thậm chí còn bị cả cái đầu lại, rồi trầm thấp nói: "Khinh nhờn nơi thần thánh này là tội nghiệt của cô ta, đưa thi thể này đến hiệp hội Chưng Khí, để bọn họ nhìn xem, rút cuộc cô ta chết vì nguyên nhân gì."

Bốn người khác đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng, bọn họ chỉ có thể bất chấp khó khăn ôm lấy thi thể cô gái nọ.

"Trên đường mấy người đi thành Để, không phát sinh chuyện gì chứ?" Lão giả nhíu mày hỏi.

Bốn người đưa mắt nhìn nhau, bỗng nhiên có người nghĩ đến thời điểm cô gái nọ muốn xâm phạm Hứa Thâm ở trong xe, bỗng nhiên cô ta kêu lên thảm thiết, vội vàng ôm đầu, tựa như lúc ấy còn có chút không thoải mái.

Người này lập tức kể ra tình huống lúc đó.

Mấy người bọn họ cùng nhìn về phía Hứa Thâm, lão giả hỏi: "Lúc ấy mấy người có đeo vòng cấm cho cậu ta không?"

“Có đeo." Thanh niên kia vò đầu, ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc, nói như vậy không phải là Hứa Thâm làm?

Lão giả mặc trường bào trắng như tuyết trầm ngâm một chút mới nói: "Cứ mang thi thể kia ra ngoài trước đi, để hiệp hội Chưng Khí bên kia nhìn kỹ lại nói."

Mấy người kia thấy vậy cũng chỉ có thể đồng ý, trong lòng lập tức có thêm vài phần kiêng kị với thành Để. Đã sớm nghe nói ở nơi ấy cực kỳ bẩn loạn, từng nhiều lần phát sinh ôn dịch, không nghĩ tới bọn họ vừa đi một chuyến đến thành Để đã phát sinh chuyện lớn như vậy.

Mấy người lập tức mang theo thi thể cô gái, lần lượt rời khỏi nơi này.

Hứa Thâm nhìn theo bóng dáng bọn họ rời đi, cũng trông thấy trên người không có xiềng xích trói buộc, hắn thử giãy giụa, nhưng hết thảy đều là phí công vô dụng.

Tuy bọn họ không biết cô gái kia chết vì điều gì nhưng hắn lại biết rất rõ điều này, khẳng định là Mai Phù gây nên.

Nhưng cô ấy đã làm như thế nào, thì hắn lại không biết.

Cùng lúc ấy, đau đớn và lạnh lẽo cùng nhau ập tới.

Hiện giờ đùi và mông Hứa Thâm đang dán lên ghế dựa, dường như lớp máu tươi dính nhầy đã gắn thân thể hắn lên ghế, gắn thật chặt…

Đau đớn rát bỏng làm lý trí trong đầu hắn cũng muốn đốt cháy theo, cháy rụi đến không còn sót lại một chút cặn bã nào.

"Hì hì, lại có mỹ thực đến đây rồi."

"Lần trước bọn họ đưa món kia tới, đều bị mấy người ăn hết luôn, tôi còn chưa kịp hưởng thụ đâu, lần này phải đến lượt tôi."

“Mấy tháng rồi, con của tôi cũng chưa được ăn, nên dành cho tôi mới đúng."

Sau khi lão giả mặc trường bào trắng như tuyết rời đi, những âm thanh phát ra từ bên trong lồng giam hắc ám bỗng trở nên thật rõ ràng, các loại ngữ điệu quái dị cùng những câu nói kỳ lạ truyền tới.

Bình Luận (0)
Comment