Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 397 - Chương 397. Tự Cứu!

Chương 397. Tự Cứu! Chương 397. Tự Cứu!

Bóng dáng lão giả hoàn toàn biến mất, Hứa Thâm vẫn đứng thẳng trong bóng đêm. Tựa như trong một khoảnh khắc này, màn ánh sáng nhạt tỏa ra từ những chiếc đèn đồng chung quanh bỗng trở nên ảm đạm, hắc ám khôn cùng ầm ầm lao đến…

Tựa như hắn đang đứng sừng sững ngay trung tâm hồ nước giữa bóng đêm, bên chân đều là vực sâu vạn trượng.

Chung quanh chỉ còn tiếng bàn luận khe khẽ của đám khư thú.

Hồi lâu…

Hồi lâu…

Ánh mắt Hứa Thâm dần khôi phục từ trong trạng thái đờ đẫn, hắn cầm lấy hộp cơm ăn gần đó.

Đồ ăn đã nguội, nhưng hắn vẫn ăn hết thật nhanh.

Chờ ăn xong, hắn quay trở lại chiếc ghế, chậm rãi nhắm mắt lại, trong đầu kêu gọi thế giới Linh Bí.

Rất nhanh, tựa như linh hồn hắn vừa bay khỏi thân thể, lướt qua tầng hầm hắc ám bên dưới giáo đường, lướt qua tầng mây, đi tới thế giới Linh Bí lấp lánh mỹ lệ.

27 quả cầu ánh sáng long lanh lơ lửng trên bầu trời như những vì tinh tú.

Ánh mắt Hứa Thâm đảo qua, hắn nhìn thấy Nhà Trinh Thám online, số bảy Đầu Sói cũng online.

"Số mười." Nhà Trinh Thám vừa nhìn thấy Hứa Thâm, lập tức cười cười chào hỏi: "Sao lâu như vậy anh không tới? Lần trước anh nhờ tôi chú ý tin tức của Giang gia, tôi đã nghe ngóng được một chút rồi."

Giang gia... Ly tỷ... Hứa Thâm thoáng im lặng một lát, bỗng nhiên mở miệng nói: "Cứ để lần sau lại nói, lần này tôi có việc cần tìm số một."

"Tìm số một sao?" Nhà Trinh Thám có chút ngoài ý muốn, chẳng lẽ Hứa Thâm đã biết những chuyện cô đang định nói? Và hắn chuẩn bị tìm số một để xử lý những chuyện này?

"Vậy anh cứ trực tiếp nhìn chăm chú vào Linh Bí của anh ta rồi kêu gọi là được. Nếu anh ta rảnh sẽ cảm nhận được." Cô gái có biệt danh Nhà Trinh Thám nói.

Hứa Thâm khẽ gật đầu, sau đó nhìn chăm chú vào Linh Bí màu đỏ sậm của số một.

Hắn nhẹ giọng kêu gọi, có cảm giác tựa như suy nghĩ của mình đang chậm rãi chạm đến Linh Bí của đối phương.

Không bao lâu sau, Linh Bí màu đỏ sậm xuất hiện ánh sáng.

Số một online.

Hứa Thâm dùng phương thức của số một, nhìn chăm chú vào Linh Bí của đối phương, ngay sau đó, quả cầu ánh sáng Linh Bí của hai người lập tức xuất hiện biến hóa, rời khỏi khu vực có 27 viên Linh Bí vờn quanh, tụ cùng một chỗ, hình thành vòng ngăn cách bí ẩn, có thể đi vào nói chuyện riêng.

"Số mười, tìm tôi có việc?" Giọng nói của số một vẫn mang theo uy nghiêm và trầm ổn như cũ, còn mang theo một chút ngoài ý muốn vì số mười lại chủ động tìm mình.

"Tôi cần anh giúp một chuyện." Hứa Thâm trầm thấp nói.

Số một thoáng nhướng mày, chẳng lẽ là chuyện của Giang gia?

Gã đã nghe cô gái có biệt danh Nhà Trinh Thám nói qua mối quan hệ giữa số mười cùng với Giang gia, chẳng lẽ đối phương chuẩn bị ra tay ngay vào lúc này?

Nhưng theo phán đoán của gã về tình thế hiện giờ của Giang gia, hiển nhiên lúc này còn chưa phải thời cơ tốt nhất để bọn họ nhúng tay vào.

Chẳng qua… nếu số mười kiên quyết muốn gã ra tay, gã cũng chỉ có thể ra tay một lần.

Chỉ cần ra tay lần này, gã và số mười sẽ không ai nợ ai nữa.

“Anh có thể cứu giùm tôi một người từ trong tay giáo hội Nguyệt Quang hay không?" Hứa Thâm trầm thấp nói.

"Giáo hội Nguyệt Quang?" Số một thoáng kinh ngạc, vì sao lại kéo tới tôn giáo luôn rồi, gã trực tiếp hỏi: "Là cứu ai? Cứu như thế nào?"

Hứa Thâm im lặng một chút mới nói: "Xem như một tên thuộc hạ mà tôi bồi dưỡng đi. Nếu có thể, tôi hy vọng anh có thế giúp hắn quang minh chính đại rời khỏi giáo hội Nguyệt Quang. Hiện giờ hắn đang dùng thân phận tội phạm, bị nhốt lại rồi."

Số một nhướng mày, chỉ là một tên thuộc hạ thôi sao? Chẳng lẽ là thân tín cực kỳ quan trọng?

Nhưng … đây là cơ hội hiếm có, khả năng cao là gã có thể lần theo thân phận người được cứu vớt nọ, để điều tra ra một chút tin tức về thân phận của số mười này.

Nếu biết được thân phận của đối phương... Đôi mắt số một khẽ nheo lại.

Gã lập tức nói: "Không thành vấn đề, chỉ là giữa tôi và giáo hội Nguyệt Quang có chút xưng đột, anh cũng nhìn thấy nhiệm vụ của tôi rồi đó, nếu có thể chặt bỏ đầu của Giáo hoàng giáo hội Nguyệt Quang, sẽ là một chuyện thú vị biết bao nhiêu! Hiện giờ giáo hội Nguyệt Quang này nhốt thủ hạ của anh, cũng coi như chúng ta có chung địch nhân, nếu chỉ đơn giản là cướp người rời khỏi nơi đó thôi thì cực kỳ đơn giản, nhưng muốn cho hắn quang minh chính đại đi ra ngoài, tôi lại cần vận dụng không ít quan hệ..."

"Có thể làm được không?" Hứa Thâm chăm chú nhìn gã: "Nếu có thể giải quyết, thù lao nhiệm vụ lần trước, xóa bỏ."

Số một đang một mực chờ đợi những lời này, lập tức cười nói: "Có thể!"

Ân tình của Quân vương cũng không dễ trả, nếu số mười muốn gã ra mặt nhúng tay vào chuyện của Giang gia, đó mới là điều làm người ta đau đầu.

Về phần giải cứu một tên thuộc hạ, chỉ cần vận dụng một chút mạng lưới quan hệ là được nhưng cũng không cần vận dụng nhân mạch quá cao cấp.

Gã cũng đoán được, chưa chắc số mười đã tìm tới hắn chỉ vì muốn cướp người đơn giản như vậy, dù sao nếu là trực tiếp cướp người, đối phương cũng có thể làm được.

Còn quang minh chính đại rời đi, nghĩa là xóa sạch mọi tội danh, có kim bài hộ thân.

Số mười không thể làm được chuyện này, mới đến xin gã giúp đỡ. Có phải chuyện này cũng có nghĩa rằng, số mười kia chính là một vị quân vương thành Để?

Dù lúc trước Nhà Trinh Thám từng căn cứ vào những dấu vết tin tức do số mười để lại, để suy đoán ra đối phương là quân vương thành Để, nhưng ai cũng không biết, đó có phải biểu hiện giả dối mà đối phương cố ý biểu lộ ra hay không.

Cũng giống tầng ngụy trang vốn có của gã vậy...

Nhưng hiện giờ đối phương có thể dùng phần nhân tình quan trọng như thế để giải quyết chuyện này, cũng đã đủ để chứng minh, bàn tay đối phương rất khó vươn tới đến nội thành.

Chẳng lẽ số mười này thật sự là Nghĩ Hậu... ? Số một thoáng nheo mắt nghiền ngẫm.

Dù Nghĩ Hậu là phụ nữ, còn số mười biểu lộ ra giọng nói đàn ông, nhưng giọng nói có thể giả bộ được.

“Bao lâu?” Hứa Thâm hỏi.

Số một phục hồi lại tinh thần, cân nhắc một lát mới nói: "Tôi muốn hiểu rõ tình hình trước đã. Hắn bị giam giữ ở giáo đường nào? Dáng vẻ ra sao? Tên là gì?"

Bình Luận (0)
Comment