Hứa Thâm nhìn cô ta một cái, sau đó đứng dậy xuống xe.
Chờ hắn vừa bước xuống xe, cô gái kia lập tức khởi động xe quay trở về nội thành.
Hứa Thâm dừng lại tại chỗ một chút, tiếp đó, hắn từ từ đi dọc theo con đường, không bao lâu sau, đã thấy ven đường có chiếc taxi đang chờ, hắn liền gọi một chiếc, báo địa chỉ.
Vừa lên xe không lâu, bỗng nhiên trong đầu Hứa Thâm nghe được giọng nói của số 1, đối phương đang kêu gọi hắn.
Ánh mắt Hứa Thâm chớp động, hắn nhìn quanh bốn phía chiếc xe, và ngoại trừ Mai Phù ra, xung quanh đều là người qua đường của thành Để, không có đối tượng kỳ quái nào theo dõi hắn.
Hắn lập tức động ý niệm, bước vào thế giới Linh Bí.
Số 1 nhìn thấy hắn online, lập tức tiến hành nói chuyện riêng với hắn.
“Thế nào, thủ hạ của anh đã trở về rồi sao?” Số 1 hỏi.
“Đã trở về.” Hứa Thâm nói: “Vất vả cho anh rồi.”
“Dễ bàn.” Số 1 cười cười: “Hiện giờ thế cục nội thành phức tạp, nghe nói anh muốn giúp Giang gia, tôi khuyên anh một câu, tốt nhất đừng động, chỉ dựa vào một một mình anh, rất khó giúp được.”
Hứa Thâm hiểu được ý tứ trong lời nói của gã. Đối phương muốn ám chỉ nhân tình đã trả lại, số 1 sẽ không nhúng tay vào chuyện của Giang gia nữa.
“Không sao, tôi sẽ cố gắng hết sức.” Hứa Thâm nói.
Mặc dù hắn biết mình không giúp được gì, nhưng trước mắt, hắn vẫn không thể xác định được thân phận số 1 ở nội thành. Dù có nắm được một chút manh mối nào đó thì với năng lực hiện tại của hắn, cũng không thể lần theo đầu dây mối rợ để tiến hành điều tra sâu hơn, tới cuối cùng, hắn chỉ có thể nói chung chung một câu như vậy. Nếu đối phương đang xuất một phần lực lượng muốn đè chết Giang gia, coi như lời nói của hắn sẽ mang theo một chút tác dụng uy hiếp nhất định.
Đây là chuyện lớn nhất mà hiện tại hắn có thể làm cho Giang gia.
“Được rồi.” Số 1 nhận thấy tâm ý của Hứa Thâm vô cùng kiên định, cũng không khuyên nhiều.
Nói nữa, đúng là tồn tại leo lên đến thân phận như bọn họ, ý niệm trong đầu sẽ không dễ dao động.
Hai người không nói nhiều thêm, chỉ đơn giản tạm biệt một câu, sau đó, ai nấy đều tự offline.
Ý thức của Hứa Thâm cũng trở lại trên chiếc xe taxi. Nếu thân thể ở ngoài hiện thực gặp phải tập kích, kể cả khi ý thức của hắn đang ở trong không gian Linh Bí, hắn vẫn có thể cảm nhận được nguy hiểm, chẳng qua cảm nhận không được nhạy bén như thời điểm ý thức còn ở trong thân thể mà thôi.
May mắn thay, trên taxi vẫn an toàn. Dù người lái xe có ý nghĩ xấu, thì đối phương cũng chỉ là một người bình thường, hắn tuyệt đối có thể phản ứng lại.
Không bao lâu sau, taxi dừng lại ở vùng ngoại thành.
Hứa Thâm xuống xe, nhìn thấy ánh mắt của tài xế, hắn lập tức sờ sờ túi, nhưng không có đồng nào.
“Anh đợi tôi, tôi sẽ đi rút tiền trả anh.” Hứa Thâm nói.
Người lái xe nhìn xung quanh, hiện giờ hai người đang đứng trên đoạn đường rách nát ở vùng ngoại thành, sắc mặt gã lập tức trở nên âm trầm, vẻ mặt vô cùng khó coi, nói: “Cậu nghĩ tôi là thằng ngu sao? Bảo tôi đứng đợi thêm lát nữa, tiếp theo từ trong bụi cây nào đó sẽ nhảy ra ba tới năm gã đàn ông đến vây xung quanh tôi hả? Đến lúc đó. chẳng những cậu không trả tiền cho tôi, tôi còn phải đưa tiền lại cho cậu?”
Hứa Thâm hướng ánh mắt kỳ quái nhìn gã, chợt nói: “Vì vậy, ý của anh là, nếu có chừng ba hoặc năm người đi tới vây quanh anh, anh có thể thừa nhận rằng chuyến này, anh không thể lấy được tiền?”
“Nhảm nhí, đừng nói với tôi mấy chuyện lung tung, vớ vẩn đó, nhìn cậu ăn mặc kỳ kỳ quái quái, cũng coi như sạch sẽ, thế mà trong túi không có tiền, ai sẽ tin chứ?” Tài xế vừa nói vừa dứt khoát đẩy cửa xuống xe, lấy ra một con dao găm trong túi, vẻ mặt âm thầm nói: “Đừng có giở trò với tôi!”
Hiển nhiên ở thành Để này, có rất nhiều người không hề tuân theo quy củ, và từ lâu rồi, người lái xe ấy đã cực kỳ thuần thục với những phương pháp xử lý mấy kẻ cứng đầu thích làm trái luật này, đó là tự mình thực thi pháp luật.
Hứa Thâm nhìn thoáng qua đối phương, hắn nhẹ nhàng đưa tay nắm lấy con dao, sau đó trực tiếp dùng hai ngón tay bóp gãy nó ngay trước mắt người tài xế nọ. Tiếp theo, hắn thản nhiên đặt hai đoạn dao trở lại trong tay tài xế, tự nhiên như đã trả tiền, rồi xoay người rời đi.
Sau lưng không có một tiếng động nào vang lên.
Bóng dáng Hứa Thâm rời khỏi con đường, khi đi ngang qua một con hẻm nào đó, hắn lập tức trốn vào trong giới khư.
Một lát sau, hắn đã có mặt bên trong một khách sạn nhỏ, tầm mắt đánh giá mặt đất bẩn thỉu và hỗn loại bên trong gian nhà bếp ở phía sau khách sạn ấy. Bên trong này còn có những con chuột đang ở dưới bàn, vừa lén lút nhảy lên trộm đi một thứ gì đó, trong lúc người đầu bếp có vẻ ngoài mập mạp đang móc móc cứt mũi, bắn vào trong nồi, sau đó lại thản nhiên múc lên một muỗng, nếm thử hương vị súp.
Hứa Thâm đi xuyên qua sau bếp, lấy đi một xấp phiếu nhỏ đang đặt bên dưới cái bàn ở ngay phía trước khách sạn,.
Sau đó, hắn bước đến một góc khuất người trong khách sạn, trực tiếp buông xuống hiện thực, rồi thản nhiên từ bên cạnh đi vào khách sạn.
Nơi này là vùng ngoại thành, Hứa Thâm đã dò xét kỹ càng, ở xung quanh không có camera giám sát.
Ngay cả khi có, thì thứ camera giám sát ấy chỉ là một món đồ trang trí bị hỏng mà thôi.
“Hoanh nghênh quý khách.” Chủ khách sạn nhìn thấy khách hàng, lập tức mỉm cười chào đón.
Hứa Thâm đưa tám phiếu nhỏ vừa lấy được ra, sau đó thuê một gian phòng.
Hắn không nóng lòng quay trở lại hội Truy Quang và cục Khư Bí, hiện giờ hắn bắt đầu chuyển bào trạng thái ẩn tàng thân phận.
Rất nhanh, Hứa Thâm đã bước vào phòng vừa đặt, trong đầu thoáng suy tư một chút, trực tiếp gọi điểm đặt neo tới, rồi lấy ra dụng cụ truyền tin của cục Khư Bí vẫn còn nguyên vẹn bên trong.
Lúc trước, hắn có để dụng cụ truyền tin của hội Truy Quang vào bên trong bộ trang phục tác chiến, nhưng nó đã bị lấy đi rồi.
Mặc dù bọn họ đã trả lại khư binh, nhưng hơn phân nửa là trang phục tác chiến của hắn đã bị đám người ấy vứt đi rồi, bởi vì bọn họ không hề trả lại.
Hứa Thâm cầm dụng cụ truyền tin lên, lập tức rơi vào cân nhắc.
Một lát sau, hắn dứt khoát bấm một dãy số.
“Uy.”
“Hả? Là cậu sao?”
Từ bên kia truyền đến giọng nói nhẹ nhàng của con gái, âm điệu còn có chút kinh ngạc, tựa như cô ấy không ngờ Hứa Thâm lại chủ động liên lạc với mình.