“Vậy bọn họ làm thế nào để kiếm tiền?” Hứa Thâm hỏi.
“Thả khư đi chỉ là một trong những con đường kiếm tiền của hội, ngoại trừ những phi vụ này, mỗi nửa năm chúng ta đều có thể thu nhập ít nhất là một trăm triệu từ các loại sản nghiệp cố định trong hội, một trăm triệu còn lại phải cần một số thủ đoạn đặc thù khác.”
Hứa Thâm hơi nhướng mày, chỉ những sản nghiệp khác trong hội lại có thể thu vào nhiều đến vậy sao?
Xem ra bàn tay của hội Truy Quang đã duỗi đến không ít sản nghiệp.
Đối với vụ dân sinh sống tại tầng dưới cùng, khoản tài phú kinh khủng bậc này tuyệt đối là con số không tưởng, nhưng đối với những đại nhân vật chân chính, nó chỉ là một khoản thu nhập thêm không tồi mà thôi.
“Ngoài những điều này, chúng ta còn có nhiệm vụ tìm những vật phẩm tương tự thế này nữa.” Mộc Vương trực tiếp vươn tay mở tầng ngăn kéo dưới bàn làm việc của mình, sau đó lấy một bức tranh cuộn tròn từ bên trong ra.
Bên trên có vẽ một viên pha lê kỳ lạ.
Hứa Thâm nhìn thoáng qua, đôi mắt hơi chớp động nhưng vẻ mặt vẫn như thường.
“Đây là một loại chất liệu thủy tinh cực hiếm, nhưng chính chúng tôi cũng không biết tác dụng cụ thể của nó, có lẽ những đại nhân vật kia chỉ muốn lấy về xem xét một phen. Suy cho cùng, vì sở thích của mình, bọn họ đã tiêu tốn rất nhiều tiền bạc và tinh lực rồi, chúng tuyệt đối là con số mà chúng ta không thể tưởng tượng được.” Mộc Vương lạnh nhạt nói: “Trong hội chiêu mộ nhiều thống lĩnh như vậy, cũng chỉ hy vọng có càng nhiều người, sẽ càng dễ dàng tìm được thứ này.”
Hứa Thâm nói: “Nếu tìm được vật này có thể nhận được mức thù lao như thế nào?”
“Một vị trí trong danh sách cư trú vĩnh cửu ở nội thành, còn không phải là vòng ngoài của nội thành, đạt được nó sẽ trở thành một thành viên trong giới quý tộc nội thành chân chính, còn có thể lấy được hộ tịch danh tộc trong nội thành. Đây là thân phận chỉ đứng sau hộ tịch cao tộc.” Mộc Vương nói: “Ngoài những thứ này ra, còn có tiền tài, mỹ nhân, cùng với bí thuật trảm khư giả, cũng có bí mật đột phá quân vương… vân vân. Nói tóm lại, chỉ cần tìm được vật này, cũng tương đương với có thể một bước lên trời!”
Cái giá này… còn hào phóng hơn số hai nha… Hứa Thâm thầm nghĩ trong lòng.
Viên thủy tinh ấy đúng là Linh Bí.
Không nghĩ tới hội Truy Quang cũng đang âm thầm tìm kiếm nó, chẳng lẽ tồn tại đằng sau giáo hội Nguyệt Quang chính là số hai?”
Và chẳng lẽ, đây chính là mục đích chân chính của việc thành lập hội Truy Quang?
“Đây chỉ là một viên thủy tinh mà thôi, hẳn là tìm được nó cũng chẳng khó khăn gì.” Hứa Thâm nói.
Mộc Vương cười nhạo, nói: “Phải có dáng vẻ hoàn toàn nhất quán mới được. Đây là bức vẽ được khắc họa dựa theo tỷ lệ 1:1 với viên thủy tinh thật sự. Cậu đã nhìn thấy viên thủy tinh nào lớn bằng nắm tay người chưa?”
Hứa Thâm hơi nhướng mày, không nói gì nữa.
“Nhưng chúng ta cũng không vội tìm kiếm vật này. Nói tóm lại, tôi giao cho cậu tới xử lý cục diện rối rắm của bọn họ hiện giờ.” Mộc Vương thu hồi bức họa cuộn tròn, lập tức nói một câu.
Hứa Thâm từ chối cho ý kiến: “Không thành vấn đề.”
Hai người lại nói chuyện trong chốc lát, Hứa Thâm nhận được tin tức của vị thống lĩnh thần bí kia, mới cáo từ rời khỏi.
Một thân phận khác của vị thống lĩnh bí ẩn kia, chính là lãnh đạo của hội Hỗ Trợ Vụ Công. Người này che giấu cực sâu, coi như một cái đinh được hội Truy Quang cắm vào hội Hỗ Trợ Vụ Công.
Hứa Thâm cũng không có ý định tiếp xúc với đối phương ngay lúc này. Lại nói, hiện giờ hắn đã nắm vai trò điều khiển toàn bộ thống lĩnh, sớm muộn gì cũng có dịp dùng tới người này.
Hứa Thâm đi xuống lầu, lập tức bắt gặp xe của sở Thủ Vệ Thành Bang đã đuổi tới bên ngoài. Hắn không khỏi nghĩ đến Nam Ngưng, không biết hiện giờ cô ấy có còn chăm chú đọc hồ sơ mỗi ngày hay không?
Trong đầu hắn hiện ra đôi mắt tinh khiết của đối phương, tâm trạng thoáng rơi vào trầm mặc.
Rút cuộc, để cứu vớt thành Để, bọn họ nên dựa vào luật pháp hay là dựa vào bạo lực?
Hoặc… phối hợp với nhau?
“Bọn họ đồng quy vu tận?”
Hứa Thâm đi ngang qua một tầng nào đó, chợt nghe thấy một giọng nói kinh ngạc truyền ra từ bên trong.
Hắn hơi nghiêng đầu, đưa mắt nhìn sang. Là lão giả thống lĩnh may mắn còn sống sót kia, đối phương đang nói rõ tình huống với vài vị thủ vệ của sở Thủ Vệ Thành Bang, trong đó có một người trung niên mặc trang phục thẩm phán.
Hiển nhiên, một tổ chức như hội Truy Quang lại xảy ra chuyện lớn như vậy, bên phía sở Thủ Vệ Thành Bang không cho rằng một luật sư nhỏ có thể giải quyết được.
“Thật hay giả, vẫn cần chúng tôi đi điều tra mới biết được. Ở nơi này có camera giám sát không? Vì sao chúng tôi nghe nói có người đã giết bọn họ?”
“Camera giám sát bị phá hỏng rồi.” Lão giả khẽ cười nói: “Hội Truy Quang chúng tôi đều là nhân sĩ hòa bình, làm sao giết người được? Bọn họ chỉ có chút cãi vã, sau đó không nhịn được mới động thủ thôi. Tất cả đều là hiểu lầm… Lần này, các vị lên lầu điều tra đã vất vả rồi, chúng ta đi uống chén trà trước đã, tôi sẽ nói chi tiết cụ thể cho các vị, có được hay không?”
Mấy người kia liếc nhau, sau đó đều cùng lão giả rời khỏi.
Lão giả dẫn theo bọn họ đi dọc hàng lang, nhìn thấy Hứa Thâm đang đứng bên ngoài, sắc mặt lão giả khẽ biến, nhưng rất nhanh, lão đã nở nụ cười với Hứa Thâm một cái, sau đó cúi đầu tiếp tục đi tới.
Mấy vị thủ vệ kia cũng nhìn thấy Hứa Thâm, trong lòng mơ hồ đoán ra thân phận của thiếu niên này ở hội Truy Quang khá cao, bởi vậy cả đám cũng khẽ gật đầu với hắn một cái, rồi nhanh chóng đi lướt qua bên người.
Hứa Thâm cũng không ở lại lâu. Hắn biết lão giả kia đang ứng phó với mấy vị thủ vệ, đương nhiên cũng không có ý định tự mình chuốc lấy cực khổ, nhanh chóng rời khỏi nơi này là hơn.
Hắn tiếp tục đi xuống lầu, tìm được Đại Lỵ Lỵ, bảo cô xuất ra một chút tư liệu và địa chỉ của sáu vị thống lĩnh đã chết kia.
Dù hắn đã biết hết mấy thông tin này rồi, nhưng vẫn nên đi theo trình tự sẽ tốt hơn.
Đại Lỵ Lỵ đã thông qua các đồng nghiệp khác nghe nói về tình huống của tầng thống lĩnh. Trong hội nghị xảy ra chuyện lớn như vậy, khẳng định mọi người sẽ đi nghe ngóng một chút.
Bởi vậy, lần này khi cô nhìn Hứa Thâm, ánh mắt lập tức trở nên kính sợ, hiển nhiên, cô đã biết hết nội tình.