Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 415 - Chương 415. Bang Bạch Trú!

Chương 415. Bang Bạch Trú! Chương 415. Bang Bạch Trú!

Trong hai người này có một vị thủ lĩnh sở hữu tới ba địa chỉ. Mỗi một ngôi nhà của gã đều có két bảo hiểm, bên trong cất chứa các loại tiền lớn nhỏ khác nhau, còn có một khoản tiền được gửi trong quỹ hội nào đó, nhưng cần bản thân người chủ đến nhận mới được lãnh, hắn chỉ có thể từ bỏ số tiền một triệu này.

Chờ đến lúc Hứa Thâm quay lại hội Truy Quang, Mộc Vương đã gọi cho hắn, có việc cần gặp mặt.

“Nghe nói cậu đi cướp đoạt gia sản của bọn họ?” Mộc Vương nhìn Hứa Thâm đi vào văn phòng, lông mày hơi nhíu lại.

Hứa Thâm bình tĩnh nói: “Đương nhiên. Là tôi tới gánh vác trách nhiệm của bọn họ, dĩ nhiên đồ đạc của bọn họ cũng thuộc về tôi, nếu không, chẳng phải đã lãng phí những thứ vô chủ này rồi sao?”

Mộc Vương nhìn hắn một cái nhưng không nói thêm gì nữa. Gã biết chuyện đã đến nước này, dẫu mình có nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng, vì vậy trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Tôi gọi cậu tới đây cũng không phải vì chuyện này. Hiện tại chúng ta có chút phiền toái, cần cậu đi giải quyết. Ngay khi cậu cầm tiền của bọn họ, thì cục diện rối rắm này cũng xuất hiện luôn.”

“Chuyện gì vậy?”

Mộc Vương lấy ra một tập văn kiện, nói: “Tôi vừa cho người sửa sang lại, cũng tiện để cậu hiểu rõ chuyện này. Đây là khu vực mà Hà Biên Phong phụ trách, bang Bạch Trú thuộc khu Vô Miên. Lúc trước nơi này vẫn được giao cho hắn phụ trách trông nom và giao thiệp. Hiện tại hắn đã chết, không biết bang Bạch Trú lấy được tin tức này từ đâu, nhưng bọn họ đang định nhân cơ hội này để hủy bỏ hợp tác với chúng ta.”

“Ồ?” Hứa Thâm nhanh chóng cầm lấy tập tài liệu, cẩn thận lật xem.

Băng Bạch Trú này có thế lực không nhỏ, các thành viên trong bang đều là ông chủ đứng sau các ngành nghề khác nhau, có thể nói là địa đầu xà hùng cứ một phương trong khu Vô Miên.

Mà sản nghiệp trung tâm của bang Bạch Trú, là thịt đặc chế.

Loại thịt này không có nguồn gốc rõ ràng, nhưng hiệu quả của nó lại khiến người ta gây nghiện, trở thành món ăn trên bàn của rất nhiều người giàu có, cũng là một công cụ chuyên gặt hái tiền tài trong tay bọn họ.

Đương nhiên chỉ là người giàu có mà thôi, bởi vì người nghèo không đủ khả năng mua.

Nhưng về sau này, bởi vì bên trên không thể kiểm tra đo lường ra thành phần và nguồn gốc của thịt, lại thêm kết quả thử nghiệm cho thấy, sau khi sử dụng loại thịt này lâu dài, nó sẽ gây ảnh hưởng xấu tới lá gan trong cơ thể con người, thậm chí còn xuất hiện một số khối u, biến dạng nào đó, vì vậy cục Thành Vệ bên kia đã liệt loại mặt hàng này vào danh mục các sản phẩm vi phạm quy định. bị cấm lưu thông.

Đúng là sản phẩm này đã vi phạm quy định, nhưng vấn đề là ăn nó rất ngon, bởi vậy vẫn có không ít người sẵn sàng chi tiền nếm thử.

Đặc biệt là sau khi nếm thử loại thịt này một lần, lại cho bọn họ ăn những loại thịt khác, trong miệng sẽ có cảm giác như đang nhai sáp, chẳng có một chút mùi vị nào.

Lại nói, mối quan hệ hợp tác giữa bang Bạch Trú và hội Truy Quang khá đơn giản, hội Truy Quang sẽ giới thiệu người giàu có cho bang Bạch Trú, cũng như lợi dụng các sản nghiệp của bản thân, để âm thầm đẩy mạnh tiêu thụ và lưu thông loại thịt lạ vi phạm lệnh cấm này, còn bang Bạch Trú có trách nhiệm chi tiền theo hợp đồng…

Nhưng hiện giờ bang Bạch Trú lại có ý định hủy bỏ hợp đồng, hoặc tìm đối tượng hợp tác khác, hoặc dự định làm việc một mình.

“Hợp tác cùng bang Bạch Trú xem như một nguồn thu nhập chủ yếu của chúng ta. Mỗi năm ít nhất cũng thu vào ba mươi triệu, nửa năm chính là 15 triệu. Cho nên chuyện hợp tác này không thể hủy bỏ được.” Mộc Vương lạnh lùng nói: “Mặc kệ cậu dùng biện pháp gì, đều phải ổn định bọn họ lại cho tôi.”

“Không thành vấn đề.” Hứa Thâm gật đầu.

Mộc Vương nhìn bộ dáng thoải mái của Hứa Thâm, khẽ nhíu mày nói: “Cậu không nên có ý định dùng bạo lực giải quyết. Bang Bạch Trú cũng có chỗ dựa vững chắc ở nội thành, nếu không làm sao bọn họ dám làm loại chuyện này, càng không phát triển nên quy mô to lớn như vậy? Tốt nhất là cậu nên học được cách dùng phương thức hòa bình để giải quyết chuyện này.”

Lại có chỗ dựa vững chắc ở nội thành… Hứa Thâm khẽ nhíu mày, dường như mỗi thế lực có thể muốn làm gì thì làm ở thành Để này đều có hậu trường.

Hắn khẽ gật đầu: “Tôi sẽ thử xem sao.”

Mộc Vương hừ lạnh nói: “Không phải cậu đã nói bản thân đều có thể giải quyết mọi chuyện hay sao? Đừng có nói với tôi mấy câu thử xem sao như vậy, phải là nhất định làm được!”

Hứa Thâm mỉm cười, nói: “Tôi chỉ muốn nói bản thân sẽ thử xem có thể giải quyết hòa bình được hay không thôi!”

Sắc mặt Mộc Vương khẽ biến, gã vội vàng nói: “Cậu đừng mang thêm phiền phức về cho hội. Tuy chúng ta dựa vào giáo hội Nguyệt Quang, nhưng một khi đắc tội với quá nhiều đại nhân vật trong nội thành, bên trên cũng không vui vẻ gì với chúng ta đâu.”

“Hiểu rồi.” Hứa Thâm đứng dậy, nhanh chóng cầm lấy tài liệu rời đi.

Mộc Vương khẽ cau mày nhìn theo bóng lưng Hứa Thâm rời đi, dù lúc trước gã từng nhìn thấy Hứa Thâm thể hiện ra chiến lực dũng mãnh kinh người, đại sát tứ phương trong văn phòng của mình, nhưng về năng lực làm việc đứng đắn của Hứa Thâm, gã vẫn vô cùng lo lắng.

Lại nói, có một số việc không thể giải quyết bằng vũ lực, huống chi ngươi có vũ lực, người ta cũng có chỗ dựa vững chắc, đôi bên ai kém hơn ai nào?

“Đừng làm hỏng việc…” Sắc mặt Mộc Vương trở nên âm trầm.

...

...

Hứa Thâm rời khỏi văn phòng của Mộc Vương, lại gọi Đại Lỵ Lỵ đi tới, để cô làm tài xế cho mình.

“Thủ lĩnh, chúng ta đi đâu đây?” Đại Lỵ Lỵ có vẻ nghi hoặc. Hai người bọn họ vừa đi thu di sản xong, Hứa Thâm lại muốn làm cái gì nữa đây?

“Cô có nghe nói đến bang Bạch Trú chưa? Chúng ta cần đến trụ sở của bọn họ.” Hứa Thâm nói.

Đại Lỵ Lỵ sửng sốt một chút, lập tức nói: “Tôi từng nghe nói tới, trước kia khi Hà thủ lĩnh còn làm việc, ngài ấy từng đưa tôi đi một lần, lúc đó tôi chỉ là chân chạy đi theo làm việc vặt thôi…”

Cô nói đến đây, chợt ngập ngừng đưa mắt nhìn Hứa Thâm, sợ hắn hiểu lầm bản thân từng nguyện trung thành với người nọ.

“Vậy vừa đúng lúc, cô lên lái xe đi.” Hứa Thâm chỉ cười cười nói.

Bình Luận (0)
Comment