Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 423 - Chương 423. Ý Tưởng Của Cậu Đột Phá, Mới Lạ Nhỉ?

Chương 423. Ý Tưởng Của Cậu Đột Phá, Mới Lạ Nhỉ? Chương 423. Ý Tưởng Của Cậu Đột Phá, Mới Lạ Nhỉ?

Nguyệt Linh cười khổ nói: "Cậu nói nghe thật dễ dàng. Nhưng trên thực tế, cả cục trưởng của bọn tôi cũng bó tay với bang Bạch Trú, hàng năm ông ấy còn phải mời lão đổng nhà người ta tới uống trà kia kìa. Khu Vô Miên có an ninh hay không, chúng tôi nói không tính, là người ta nói mới tính."

Thật đúng là một tay che trời... Hứa Thâm âm thầm cảm thán, lại nói: "Nghe nói bang Bạch Trú có vài vị hình thái thứ hai, vì sao không nhờ bọn họ qua hỗ trợ trảm khư?"

"Muốn nhờ cũng phải xem bọn họ có chịu hay không nha." Nguyệt Linh bất đắc dĩ nói: "Dù dùng tiền mời bọn họ cũng không được. Đám người này kiếm tiền dễ lắm, không giống chúng ta, công việc mệt nhọc bẩn thỉu gì cũng phải làm."

"Tôi cho cô hai câu nói này, người ta không chịu chỉ vì xấu hổ, cô lén lút đưa khư qua đó cho người ta, không phải là người ta tiếp nhận rồi sao?" Hứa Thâm nói.

"Cậu tưởng nhét khư cũng như nhét tiền vào hả..." Nguyệt Linh có chút bất đắc dĩ, không biết nên nói gì.

Đây chính là khư đó, nếu lén lút hấp dẫn khư đến địa bàn bang Bạch Trú, chẳng phải sẽ khiến bang Bạch Trú bên kia điên cuồng như chảo dầu sôi hay sao?

Một khi để lộ dấu vết, phỏng chừng bọn họ sẽ tìm đến trong cục tính sổ đầu tiên.

Khu Vô Miên vốn đã hỗn loạn, nếu còn chọc giận bọn người kia, sẽ chỉ khiến những người giữ gìn trật tự như bọn họ càng thêm khó làm mà thôi.

"Không có gì khác cả." Hứa Thâm cười cười, nói: "Khu Vô Miên có bóng dáng khư cấp B không? Nếu có hãy giúp tôi tặng hai con cho bang Bạch Trú."

Nguyệt Linh nghe được trong miệng Hứa Thâm nói một câu tặng lễ vật, chợt có chút nghẹn lời, hỏi: "Sao cậu lại có xung đột với bang Bạch Trú?"

Hứa Thâm ở khu Hắc Quang, cách xa khu Vô Miên, có quăng tám cái sào cũng không tới mà.

"Đều ở chung trong một tòa thành, khó tránh khỏi sẽ chạm trán, cũng không tính là xung đột, chẳng qua tôi chỉ muốn báo đáp khách hàng cũ một lần thôi." Hứa Thâm nói.

Nguyệt Linh tức cười, lấy khư ra báo đáp khách hàng cũ?

Ý tưởng của cậu đột phá, mới lạ nhỉ?

"Đúng là trong khu chúng tôi có ba nơi có xuất hiện khư cấp B, mà gần đây tôi quá bận rộn cũng không rảnh để xử lý, đều tạm thời khoanh tròn nó thành vùng cấm rồi, những người tin tức nhạy bén kia, sẽ không tự tìm mất mặt mà bước đến khu vực ấy đâu." Nguyệt Linh nói.

Lại nói, đúng là ngẫu nhiên cũng có khư cấp B xuất hiện ở thành Để, nhưng có vài loại khư cấp B, tần suất hoạt động thấp, hoặc là ăn uống ít, có thể mặc kệ chúng một đoạn thời gian, chưa chắc đã cần xử lý ngay lập tức.

Mà có vài loại khư cấp B, vừa xuất hiện đã tạo thành thương vong trên phạm vi cực lớn, chúng đi khắp nơi tìm kiếm đồ ăn, đương nhiên cũng có vài loại sau khi trực tiếp buông xuống hiện thực, sẽ tập kích tất cả những tồn tại mà chúng nó nhìn thấy, chẳng phân biệt ai với ai cả.

Loại này cần lập tức xử lý, mức độ ưu tiên tăng lên tới cấp cao nhất.

Nếu nhân thủ không đủ, còn có thể xin cục Khư Bí thuộc khu Mẫu Hoàng điều động nhân thủ đến giúp đỡ.

Bên kia tương đương với tổng cục Khư Bí.

"Vậy vừa vặn, đê tôi thay cô đi giải quyết. Cô cứ giúp tôi đưa chúng nó cho người bạn bang Bạch Trú bên kia, ý cô sao nào?" Đôi mắt Hứa Thâm lập tức tỏa sáng, nếu trong tay Nguyệt Linh không có mục tiêu, hắn còn đang dự định sẽ tự mình đi tìm hai con tặng qua bên đó, nhưng may mắn, gặp đúng dịp rồi, hắn cũng bớt một phen tay chân.

Lần trước vì ứng phó với tiểu đội trảm khư nội thành kia, hắn đã tìm được vài con, chỉ là hắn cũng không thể xác định bên trong có tồn tại cấp A hay không...

Đây cũng là nguyên nhân khiến hắn phải vội vàng liên lạc với Nguyệt Linh, những con mà cô kiểm tra được kia chắc chắn là cấp B.

"..." Nguyệt Linh có chút im lặng.

Tuy Hứa Thâm nói rất đơn giản, nhưng yêu cầu này còn khó hơn việc hắn nhờ lúc trước.

Lại nói, trong thiên hạ nào có bức tường nào không lọt gió?

Chuyện bại lộ chỉ là vấn đề sớm muộn mà thôi.

Nếu việc đã xong, lại để cho bang Bạch Trú đi điều tra biết chân tướng chuyện khư gây hại này, phỏng chừng cục Khư Bí khu Vô Miên cũng bị người ta lật ngược lên mất.

Đừng tưởng bang Bạch Trú bên kia không dám, trình độ hỗn loạn thối nát của khu Vô Miên, chân chính vượt qua sức tưởng tượng của những khu khác rồi.

"Được." Sau một lúc lâu, cuối cùng Nguyệt Linh cũng chịu nhận lời.

Nhưng một chữ này lại khiến cô dùng không ít khí lực mới có thể nói ra.

Hứa Thâm nghe xong, lập tức mỉm cười. Cô đã lựa chọn đồng ý, lúc này hắn mới nói: "Đừng lo lắng, dù bị bang Bạch Trú phát hiện là cô làm, bọn họ cũng không gợn lên được một chút bọt nước nào đâu. Có lẽ sau này bang Bạch Trú có còn tồn tại hay không, cũng là một chuyện cần phải đưa ra bàn bạc đó."

Nguyệt Linh lập tức sửng sốt, kinh ngạc nói: "Cậu muốn xử lý bang Bạch Trú?"

"Chưa chắc đã là xử lý, chủ yếu vẫn là xem tình huống lại nói sau." Hứa Thâm không đưa ra câu trả lời khẳng định.

Sắc mặt Nguyệt Linh lập tức trở nên phức tạp.

Hiển nhiên hành động lần này của Hứa Thâm tuyệt đối không xuất phát từ thân phận của hắn tại cục Khư Bí, dù sao đó cũng là thân phận đứng đắn, sao có thể làm loại chuyện này?

Tình huống này nói lên Hứa Thâm còn có thân phận khác.

Nhưng đó cũng là chuyện rất bình thường.

Địa vị càng cao, càng có nhiều người muốn mượn sức, mời mọc, hấp dẫn, tự nhiên cũng sinh ra những tầng thân phận khác nhau.

Kể cả bản thân cô, ngoại trừ tọa trấn cục Khư Bí, cũng có vài thân phận khác, chẳng qua những thân phận bí mật ấy chỉ sinh ra với mục đích thuần túy là thỏa mãn hứng thú của cô, hoặc cung cấp một chút tiện lợi nào đó.

"Tôi đã biết, cậu cần hành động khi nào?" Nguyệt Linh dò hỏi.

Lúc trước Hứa Thâm không biểu lộ ra ý tứ, mà chờ sau khi cô trả lời mới để lộ ra. Căn cứ vào chi tiết này, Nguyệt Linh cũng đoán được rằng Hứa Thâm muốn thăm dò xem cô có đáng giá để tín nhiệm hay không.

Mà hiển nhiên, câu trả lời của cô đã thông qua khảo nghiệm nhỏ của hắn.

"Đêm nay đi." Hứa Thâm nói: "Tôi sẽ đi cùng mọi người."

"Nhanh như vậy..." Nguyệt Linh có chút ngoài ý muốn, chợt nói: "Vậy tôi chờ cậu, chúng ta gặp mặt ở chỗ cũ?"

"Chỗ cũ sao... Được." Hứa Thâm nghĩ đến mảnh rừng khư chôn xác trước kia.

Bình Luận (0)
Comment