Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 441 - Chương 441. Nhưng Tôi Không Muốn Nhìn Thấy Anh Nữa…

Chương 441. Nhưng Tôi Không Muốn Nhìn Thấy Anh Nữa… Chương 441. Nhưng Tôi Không Muốn Nhìn Thấy Anh Nữa…

"Vấn đề là đêm nay tôi lại đắc tội với anh, anh có thể tha thứ cho tôi sao?" Hứa Thâm hỏi.

"Đương nhiên, chuyện này đâu có tính là đắc tội, là Hứa đội tới tìm tôi ôn chuyện mà thôi. Tôi có thể hiểu được, có thể hiểu được..." Trần Dung nói.

Hứa Thâm cười cười, quả nhiên kẻ yếu mới cần tìm lý do giải thích, mà cường giả chỉ cần đứng ở nơi đó, kể cả bản thân làm sai, cũng có người thay hắn giải thích, đi tìm lý do.

"Nhưng tôi không thể hiểu được..." Hứa Thâm nhẹ giọng nói.

"Vậy không tốt lắm đâu..."

Trần Dung biến sắc, nhất thời gã cũng không biết những lời Hứa Thâm nói có nghĩa là gì, và đến tột cùng là hắn không hiểu cái gì.

Ngay sau đó, bỗng nhiên gã cảm thấy cổ họng mình có chút lạnh lẽo, gã vội vàng liếc nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương, rồi hoảng sợ nhìn thấy một đầu ngón tay vừa vươn ra từ yết hầu của mình.

Bàn tay của Hứa Thâm đã đâm vào giữa cổ gã!

"Hứa đội!" Trần Dung vội vàng nói: "Tôi với cậu chỉ có chút tranh cãi, cậu không cần phải ra tay..."

"Nhưng tôi không muốn nhìn thấy anh nữa ..." Hứa Thâm nói.

Ngón tay hắn lập tức hướng lên trên, đâm vào giữa đầu Trần Dung.

Lúc này Hứa Thâm mới chợt nghĩ đến, ngày đó ở trên xe, Mai Phù cũng đưa ngón tay làm gì đó trong đầu nữ chấp pháp của giáo hội Nguyệt Quang kia, nhưng rõ ràng là thủ pháp của Mai Phù thuần thục và tinh tế hơn hắn nhiều.

Bỗng nhiên Trần Dung kêu to một tiếng, hai tay rời khỏi vô-lăng, ôm lấy đầu.

Chiếc xe lập tức mất phương hướng, vừa vặn phía trước là một cây cầu dài, chiếc xe đâm vào thân cầu, lật ngược rồi rơi xuống sông.

Cùng lúc ấy, Hứa Thâm đang đứng tại khoảng giữa mặt cầu và thân cầu, bóng dáng mơ hồ, thật ra hắn vẫn còn ở trong Khư giới.

Hắn nhìn thoáng qua chiếc xe đang chìm dần xuống sông, tận mắt trông thấy Trần Dung ngạt thở trong nước rồi ngất đi, mới xoay người rời khỏi.

Ngày hôm sau, Hứa Thâm đi vào trong cục, lập tức nghe được tin tức, tối hôm qua Trần Dung say rượu lái xe rơi xuống sông chết đuối, thi thể đã được vớt lên, bị ngâm trong nước sông đến trắng bệch.

Không ít người trong cục đều khe khẽ bàn luận, nói về trạng thái thê thảm khi chết của gã.

Có người thường ngày bị lão Trần mắng, lúc này không khỏi vui sướng khi người gặp họa, có người lại lo lắng về chuyện Tịnh Khư Tề, lão Trần vừa chết, việc chọn mua Tịnh Khư Tề sẽ trở thành vấn đề lớn rồi.

Cũng có người nhắm vào chức vị đang để trống của gã, đang âm thầm dùng sức.

Văn phòng cục trưởng.

Liễu Tích Xuyên quăng báo cáo kiểm tra thi thể lên bàn công tác, sắc mặt cực kkhó coi, nói: "Tên khốn nạn này, sớm không chết, muộn không chết, gần đây nguồn cung trong cục đang cần gấp còn ra ngoài uống rượu phóng túng, hơn nữa tốt xấu gì hắn cũng là trảm khư giả, vậy mà lại chết đuối, đúng là không ra thể thống gì!"

Lý Mỹ Na ngoan ngoãn đứng một bên, trầm ngâm nói: "Tôi có xem qua báo cáo của sở Tuần Tra bên kia, còn có camera giám sát đoạn đường tối hôm qua hắn đi, hình như là say rượu lỡ nhấn vào chân ga, sau đó tốc độ xe đột nhiên tăng nhanh, đâm vào thành cầu, phỏng chừng đã bị đụng ngất đi rồi."

"Có khả năng bị người nào đó tập kích hay không?" Liễu Tích Xuyên hỏi: "Đã kiểm tra toàn bộ hành trình trên camera giám sát rồi sao? Có kiểm tra nơi hắn uống rượu chưa? Trước khi lên xe, hắn có điểm gì dị thường không?"

"Tôi đã hỏi rồi, phòng ca múa kia nói hôm qua hắn muốn vài em gái..." Lý Mỹ Na nhìn Liễu Tích Xuyên một cái, nói: "Hình như tâm trạng có chút muộn phiền."

"Cũng tìm được chiếc xe xảy ra tranh chấp với hắn khi lái xe trên đường rồi, là một phú nhị đại của nhà nào đó. Người ta bất mãn vì hắn bấm còi inh ỏi mới cãi nhau với hắn vài câu, nhưng sau đó đối phương không tiếp tục để ý đến hắn nữa."

Ánh mắt Liễu Tích Xuyên trở nên âm trầm. Ông ấy có cảm giác mọi chuyện không được bình thường cho lắm, nhưng căn cứ theo manh mối thu được, đúng là lão Trần chết do bản thân quá ngu xuẩn.

Đương nhiên cũng có khả năng đối phương đã bị tồn tại hình thái thứ hai nào đó giết chết, chỉ những người như vậy mới năng lực làm mà không để lại dấu vết.

Đây là điểm đáng sợ của hình thái thứ hai.

Về cơ bản, luật pháp thành Để không thể ràng buộc đám người này. Nếu chỉ là giết một người, quá trình phạm tội và trốn thoát của bọn họ đã đạt tới trình độ hoàn mỹ.

Đương nhiên, cũng không phải đạt tới hình thái thứ hai thì thật sự vô pháp vô thiên.

Trên một trình độ nào đó, thiết bị cảnh báo khư thú cũng có thể phòng bị hình thái thứ hai lẻn vào đánh lén.

Bởi vậy trong tiểu khu với trong nhà của một vài phú hào, đều được lắp đặt thiết bị cảnh báo khư thú.

Liễu Tích Xuyên nghĩ tới những hình thái thứ hai có xích mích với lão Trần, lại phát hiện chẳng có mấy đối tượng tình nghi, thậm chí là hoàn toàn không có.

Lại nói, lão Trần cũng là hồ ly, biết người nào nên đắc tội, người nào không nên đắc tội, tuy ở trong cục, gã rất kiêu ngạo, ngẫu nhiên còn có thể mở miệng chống đối ông ấy, nhưng không bao giờ quá mức gay gắt.

Và nếu thật sự gặp được hình thái thứ hai, lão Trần sẽ tỏ ra rất khách khí.

Huống chi trừ lão ra, trong cục cũng chỉ có hai tồn tại hình thái thứ hai.

Về phần đối phương có tiếp xúc đến hình thái thứ hai ở nơi khác hay không... Vậy thì khó nói, cũng cực kỳ khó kiểm tra.

Ông ấy lại nghĩ đến Sở Bạch và Hứa Thâm, hai người này cũng không giao tiếp có gì nhiều với lão Trần, tuy lúc trước Hứa Thâm với lão Trần từng có chút khắc khẩu, nhưng sau khi từ động khư trở về, lão Trần đã chủ động bồi rượu giải thích, và rõ ràng là biểu hiện lúc đó của Hứa Thâm cũng tương đương với chịu tiếp nhận rồi.

Chuyện ấy đã qua đi.

Hơn nữa qua lâu như vậy, lão Trần mới gặp chuyện không may, có vẻ không phải do Hứa Thâm làm.

Lại nói, chỉ vẻn vẹn là vài câu tranh cãi, cũng muốn giết người sao?

Liễu Tích Xuyên cảm thấy, theo những gì lão hiểu biết về tính tình của Hứa Thâm, tình huống này khó có thể xảy ra, mặc dù đứa nhỏ này có chút cổ quái, nhưng bản tính vẫn thuần túy thiện lương.

Có thể nhìn ra điểm này qua mấy lần Hứa Thâm chấp hành nhiệm vụ, suy cho cùng, hắn cũng nhiều lần cứu vớt đồng bạn của mình.

Về phần Sở Bạch, lại càng không có khả năng, tên nhóc này cũng là hồ ly, làm việc kín kẽ như nước nhỏ giọt, sẽ không xảy ra chuyện cãi vã với người khác.

Nếu là hình thái thứ hai ngoài cục... Chẳng lẽ người cục khác giải quyết lão Trần, vì ngăn cản bọn họ mua sắm Tịnh Khư Tề?

Bình Luận (0)
Comment