Hứa Thâm chưa bao giờ nghe qua, nhưng rõ ràng là cô bé trước mắt này hiểu rất rõ phân xưởng này. Hắn nghĩ đến cảm giác no nê truyền tới từ thân thể sau bữa cơm đầy đủ vừa rồi, loại cảm giác này chẳng những thoải mái hơn, còn căng đầy hơn lúc tiêm Tịnh Khư Tề
Khư lực được luyện chế từ trong máu thịt, sẽ càng thêm thuần túy, cũng mang tới một loại cảm giác thân thể thông suốt hơn Tịnh Khư Tề.
“Thi thoảng những quân vương kia cũng tới đây, và đều tới lấy loại Tịnh Khư Tề này.” Cô bé nói: “Bên trong loại này không có thêm vào bột xương thối rữa, hương vị rất ngon.”
“Bột xương thối rữa?” Hứa Thâm nghi hoặc.
Cô bé gật đầu nói: “Đúng vậy, ở nơi này, có hai loại Tịnh Khư Tề được luyện chế từ khư, một loại là thứ trong tay em, còn một loại là Tịnh Khư Tề bình thường. Ở bên trong Tịnh Khư Tề bình thường sẽ cho thêm một chút bột xương thối rữa. Nếu ăn nhiều, đương nhiên cũng ăn loại bột xương thối rữa này vào, nhưng rất khó bài trừ thứ vật phẩm kia ra ngoài.”
Hứa Thâm ngẩn ra, hắn chưa bao giờ nghe qua loại chuyện này.
Cấp cao, cấp thấp.
Loại cấp thấp có bột xương... Nhưng tại sao lại có bột xương?
Trong đầu Hứa Thâm hiện lên rất nhiều ý niệm, rất nhanh hắn đã khôi phục lại tinh thần, lập tức hỏi cô bé nọ: “Em chế tạo được Tịnh Khư Tề?”
“Đúng vậy, làm thứ này đâu có khó, lúc trước khi bọn họ chế tạo, em đã lém xem qua.” Cô bé cười hì hì nói: “Em có thể chế tạo mà không cần sử dụng máy móc.”
Đôi mắt trắng như tuyết của người phụ nữ nọ xẹt qua một tia u sầu, bà nhẹ giọng nói: “Đứa nhỏ không hiểu chuyện, các người thông cảm, nó chỉ ham chơi thôi.”
“Các người?” Cô bé nghi hoặc nhìn mẹ mình.
Người nói vô tình, người nghe hữu ý, ánh mắt Hứa Thâm chớp động, trong đầu hắn hiện lên một ý niệm, lại hỏi cô bé kia: “Em có thể chế tạo giúp anh một ít Tịnh Khư Tề không?’
Hiển nhiên sự nghi hoặc lúc trước của cô bé đã bị lời nói của Hứa Thâm hấp dẫn, cô lập tức gật đầu nói: “Không thành vấn đề.”
Hứa Thâm lắc đầu nói: “Ý anh là số lượng lớn cơ.”
“Lượng lớn?” Cô bé nghi hoặc: “Anh muốn bao nhiêu?”
“Càng nhiều càng tốt.” Hứa Thâm hỏi: “Em có thể làm được bao nhiêu?”
“Miễn là có đủ đồ ăn, em có thể chế tạo được rất nhiều, rất nhiều...” Cô bé mỉm cười nói.
Đôi mắt Hứa Thâm lập tức sáng lên, hắn chợt cảm thấy mình có chút điên rồi, hắn lại muốn giao dịch với một con khư cấp A?
Nhưng hắn cũng hiểu, sở dĩ hai con khư này, nhất là người phụ nữ trong bể thịt kia, không có tập kích hắn, hơn phân nửa là vì Mai Phù đang ở bên cạnh.
Dường như hắn có thể lợi dụng điểm này, để đàm phán thành công?
Haizz… giao tiếp với người khó, chỉ có thể tìm tới khư.
“Đứa nhỏ ham chơi, cậu đừng coi những lời nó nói là thật. Tuy chúng ta có thể bóp méo nhận thức của bọn họ, nhưng cùng một lúc, mất đi lượng lớn thức ăn, sẽ mang đến một chút phiền toái...” Người phụ nữ dùng bàn tay trong bể thịt ôm lấy cô bé, sau đó lễ phép mà uyển chuyển nói với Hứa Thâm.
Hiển nhiên, bà đã ý thức được điều gì đó.
Hứa Thâm khẽ gật đầu, hắn cũng có thể nghĩ đến điểm ấy, liền nói: “Nếu tôi cung cấp thức ăn cho các người, để cho hai người đổi tới nơi khác sinh hoạt, các người có nguyện ý không?”
Hứa Thâm không phát hiện, trong lúc không quá chú ý, suy nghĩ trong đầu hắn đã chệch hướng chuyển sang... Lĩnh vực chăn nuôi khư rồi.
“Chỉ cần có thức ăn là được.” Cô bé mỉm cười.
Người phụ nữ kia lại có chút do dự, không biết nên trả lời như thế nào. Nếu thuận theo ý muốn của mình, đương nhiên bà không muốn mạo hiểm. Dựa theo lượng kinh nghiệm được gom góp qua vô số năm tháng, bà hiểu rất rõ những nhân loại này nguy hiểm tới mức nào.
Nhân loại sợ khư.
Nhưng làm sao khư lại không hiểu được sự hiểm ác của nhân loại?
Chỉ là… bà không biết mình có nên từ chối Hứa Thâm hay không.
Nếu là mạo muội từ chối... Người bên cạnh hắn có thể tức giận hay không?
“Việc này, tôi cần phải suy nghĩ đã...” Người phụ nữ ấy cẩn thận trả lời, rất khéo léo.
Hứa Thâm gật đầu nói: “Được, không cần trả lời tôi ngay đâu, hiện tại tôi cũng chưa chuẩn bị sẵn sàng.”
Lần này hắn tới nội thành, chỉ muốn tìm hiểu tình huống, nếu có cơ hội lôi kéo cho mình một tuyến mua bán, đương nhiên là tốt nhất.
Nhưng không thể, vẫn còn cơ hội tiếp theo.
Lĩnh vực này quá mức xa lạ, không thể làm một lần đã thành công ngay được.
Nhưng hai con khư trước mắt, đã cho hắn một chút ý tưởng, tuy trong thành Để cấm chế tạo Tịnh Khư Tề, nhưng chỉ cần làm đủ kín đáo, ai có thể biết được đây?
Trên thực tế, hắn cũng không muốn sinh ra nhiều chuyện như vậy, nhưng chuyện nên phát sinh đều đã xảy ra rồi, còn e ngại gì nữa?
Hơn nữa, nếu thuê nhân loại tinh anh chế tạo Tịnh Khư Tề, chưa chắc có thể kiểm soát được, ngược lại hai con khư trước mắt sẽ không để lộ bí mật.
Chỉ là… chung quy lại, làm bạn với khư vẫn vô cùng nguy hiểm.
Nếu một ngày nào đó, Mai Phù rời xa hắn, phỏng chừng hai người này... Nhất là mẹ của cô bé kia, sẽ không chút lưu tình mà cắn trả, trực tiếp ném món đồ ăn vặt nhỏ là hắn này, vào trong miệng.
Người phụ nữ kia thấy Hứa Thâm không tức giận, thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Hứa Thâm nói với cô bé: “Có thể đưa anh xem Tịnh Khư Tề cao cấp trong tay em không?”
Cô bé cười nói: “Không thành vấn đề.”
Người phụ nữ thấy vậy, cũng không ôm lấy con gái nữa, tùy ý để con gái đi tới trước mặt Hứa Thâm, chẳng qua trong ánh mắt của bà vẫn mang theo một tia u buồn không dứt.
Hứa Thâm nhận lấy Tịnh Khư Tề màu xanh lam trong tay cô bé, lại hỏi: “Cách sử dụng thứ này vẫn là tiêm để hấp thụ, đúng không?”
“Đúng.” Cô bé gật đầu: “Nếu ăn trực tiếp, hiệu quả sẽ suy giảm rất nhiều.”
Hứa Thâm thầm nghĩ đáng tiếc, nơi này không có sương mù dày đặc, bằng không hắn có thể gọi điểm đặt neo, lấy ống tiêm Tịnh Khư Tề ở bên trong ra, sau đó thử xem hiệu quả.
Hắn nhanh chóng trả lại Tịnh Khư Tề cho cô bé, trong lòng thầm nghĩ, trước khi bản thân rời đi, sẽ nhờ cô chế tạo một phần, đến lúc ra khỏi nơi này lại tiêm xem sao.
“Lúc trước em có nói, đi ra bên ngoài sẽ gặp nguy hiểm, là gặp phải quân vương sao?” Hứa Thâm hỏi.
Người phụ nữ nọ hơi sững sờ, sau đó hướng ánh mắt bất đắc dĩ nhìn con gái của mình, sao cái gì con cũng nói với người ngoài vậy?
Chỉ trách ba ba con bé mất sớm, bà lại không dạy dỗ con bé cho tốt...
Người phụ nữ âm thầm thở dài.