Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 466 - Chương 466. Năng Lực Tia Sáng!

Chương 466. Năng Lực Tia Sáng! Chương 466. Năng Lực Tia Sáng!

Hứa Thâm không biết quân vương có năng lực gì, cũng không dám nghĩ ngợi lung tung.

Chờ các phân cục lĩnh xong phần thưởng, Nghĩ Hậu lại hỏi một chút tình huống của mỗi phân cục.

Xét theo góc độ nào đó, loại hỏi đáp này cũng tương tự như xác minh tin tức lẫn nhau, và tất cả mọi người đều thành thành thật thật trả lời.

Xong việc, thân thể Nghĩ Hậu hơi ngả ra, tựa vào tháp bạc, khoan thai nói: "Khá lâu rồi ta chưa được thấy trảm khư giả của các cục biểu hiện, không biết các ngươi có hứng thú triển lộ trước mặt bổn vương hay không?"

Trong lòng mọi người đều vui vẻ, ai nấy đều biết Nghĩ Hậu đang muốn chọn lựa thân vệ rồi.

Lão giả họ Triệu cung kính cười nói: "Điện hạ, ngài đã nhìn thấy thân thủ của lão đầu tử tôi rồi, xin nhường vị trí cho những người trẻ tuổi này để ngài kiểm duyệt trước, nếu được điện hạ chỉ điểm, thì không còn gì tốt hơn rồi."

Nghĩ Hậu lộ ra vẻ mặt lạnh nhạt, lười biếng, không tỏ vẻ gì nhưng lại là ngầm đồng ý.

Cô gái lạnh lùng như băng tuyết kia xoay người, đối mặt với cả đám trảm khư giả đằng sau, nói: "Có ai trong số trảm khư giả hình thái thứ hai của các phân cục, dám lên khiêu chiến với tôi không?"

Sắc mặt mọi người khẽ biến, đúng là trong lòng họ rất không vui với thái độ kiêu căng của cô gái nọ, nhưng ai cũng biết, đối phương có thể làm cho Triệu lão thoái lui xuống vị trí thứ hai, hiển nhiên chiến lực bản thân tuyệt đối không thể khinh thường.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, tạm thời không có ai lên tiếng.

"Thế nào? Chỉ là luận bàn thôi mà, cũng không ai dám sao?" Cô gái nọ nhíu mày, lạnh lùng nói.

Lão giả họ Triệu nhìn thấy cảnh này, chỉ cười dài, cũng không nói gì.

Mọi người đối mặt nhìn nhau, sau một lúc lâu, đột nhiên người trung niên dẫn đầu khu Dạ Oanh đi ra, vẻ mặt đầy khiêm tốn, nhìn rất tao nhã lịch sự, nói: "Tiết tiểu thư, để tôi lĩnh giáo cao chiêu của cô một chút đi."

Ánh mắt cô gái họ Tiết cực kỳ lạnh nhạt, nói: "Cuối cùng cũng xuất hiện người có chút can đảm, vậy thì mời, tôi sẽ kiềm chế lực đạo."

Gương mặt những người khác không chút cảm xúc nhưng ánh mắt lại trở nên âm trầm, hiển nhiên bọn họ nghe thấy lời này có chút khó chịu trong lòng.

"Nghe nói Triệu Duệ của khu Dạ Oanh, đã đạt tới hình thái thứ hai cực hạn, là trảm khư giả có tiếng lâu năm, phụ trách khu Dạ Oanh được 8 năm rồi..." Ánh mắt Nguyệt Linh chớp loé, cô đang chăm chú nhìn người trung niên nho nhã kia.

Lúc trước, khi cô vừa bộc lộ tài năng ở khu Vô Miên, đối phương đã là cường giả hình thái thứ hai của khu Dạ Oanh rồi, tác phong hành sự cực kỳ cường thế. Trước đó, người này từng dẫn đội đi càn quét, còn gấp rút tiếp viện cho khu Vô Miên, giảo sát một con khư cấp B, gây cho cô ấn tượng rất sâu.

"Hình thái thứ hai cực hạn..." Sắc mặt thanh niên bên cạnh khẽ thay đổi, lúc bước vào hình thái thứ hai, gã cũng nắm được các loại thông tin của hình thái thứ hai rồi.

Chiến lực của hình thái thứ hai chủ yếu bắt nguồn từ ba điểm.

Năng lực.

Trình độ khư lực.

Khư binh.

Khư binh với năng lực đều thuộc loại chưa biết, năng lực là cố định, khư binh thuộc loại nội tình, nếu đôi bên chênh lệch không nhiều, thì trình độ khư lực, và kinh nghiệm chiến đấu sẽ quyết định thắng thua.

Nếu phía đối diện nắm giữ trạng thái khư lực cực hạn, vậy càng thêm khó giải quyết rồi, trừ khi năng lực của bản thân cực kỳ biến thái, có thể dựa vào năng lực áp chế, nếu không thì gần như không thể chiến thắng được.

Nếu chưa chân chính giao phong, sẽ có rất ít hình thái thứ hai dám tự tin khẳng định rằng bản thân có thể thẳng tay chém giết đối thủ.

Trừ khi bọn họ đã điều tra được năng lực của đối phương trước, khẳng định năng lực của mình có thể áp chế đối phương.

Dưới cái nhìn bình tĩnh của Nghĩ Hậu, hai người đi vào giữa hội trường, để tránh phá hoại hội trường, hai người đều điều động khư lực, trốn vào Khư giới.

Nhưng việc này không ảnh hưởng đến quá trình quan sát của người khác, dù trảm khư giả hình thái đầu không thể bước vào Khư giới, nhưng bọn họ dùng Khư Nhãn cũng có thể theo dõi được trận chiến ở trong tầng thứ nhất trong Khư giới,.

Cô gái họ Tiết không nhiều lời, không nói thêm bất cứ câu nào, chỉ đơn giản bật ra một tiếng 'mời' rồi trực tiếp rút kiếm.

Triệu Duệ cũng không khách khí, gã rút kiếm trước, ngay sau đó chém thẳng về phía cô gái họ Tiết kia.

Vèo!

Thân ảnh gã lao nhanh như gió, khoảng cách hơn mười mét chỉ giây lát đã qua, lưỡi kiếm đột nhiên chém xuống.

Nhưng Hứa Thâm nhìn ra được, một kiếm này chỉ mang tính chất thăm dò.

Ánh mắt cô gái họ Tiết biến thành màu xám, đã rơi vào trạng thái mở Khư Nhãn. Ngay trong khoảnh khắc lưỡi kiếm gần chém tới, đột nhiên cô gái này bước ra, thân ảnh như linh thố (thỏ linh) mạnh mẽ, bổ một kiếm về phía cánh tay Triệu Duệ, nhanh, chuẩn, độc.

Triệu Duệ lại mỉm cười, trực tiếp thu kiếm về cực nhanh.

Phù!

Phần cánh tay trên trang phục tác chiến của cô gái họ Tiết xuất hiện một vết xước, dù không thể phá rách nó ra nhưng hiển nhiên cô đã trúng chiêu rồi.

Mọi người đều kinh sợ, bọn họ nhìn thấy rõ ràng Triệu Duệ kia đã thu kiếm, vốn dĩ không chạm tới đối phương... Nhưng cánh tay cô gái họ Tiết vẫn bị đánh trúng???

Hứa Thâm híp mắt lại, tập trung tinh thần chăm chú nhìn hai người trước mắt.

Rất nhanh, đôi mắt hắn chớp lóe một chút, nhìn thấy một cái bóng cực mờ nhạt.

Cô gái họ Tiết lui về phía sau mấy bước, nhìn thấy vết xước trên cánh tay, sự thờ ơ trong mắt đã lắng xuống, đây chẳng qua chỉ là luận bàn, nếu là chiến đấu chân chính, khả năng cao đối phương sẽ không nhắm vào cánh tay, mà là phần cổ.

Đây cũng có nghĩa là, cô vừa gặp nguy hiểm.

Cô gái họ Tiết nhìn chằm chằm Triệu Duệ, nói nhẹ: "Năng lực thật sự không tồi."

Triệu Duệ mỉm cười nói: "Hẳn là Tiết tiểu thư cũng biết, năng lực của tôi là 'Tia sáng', hệ khống chế."

"Lần đầu chạm trán, quả nhiên không tồi..." Hiển nhiên, từ trong tư liệu của tổng cục, cô gái họ Tiết đã sớm biết được tình huống của toàn bộ hình thái thứ hai thuộc các phân cục khác, trừ khi là một vài hình thái thứ hai mới tấn chức, vẫn chưa bộc lộ ra năng lực, nhưng loại hình thái thứ hai lâu năm giống Triệu Duệ, đã trải qua rất nhiều nhiệm vụ, năng lực đã sớm bộc lộ từ lâu.

"Tiết tiểu thư không định cho tôi chứng kiến năng lực của cô để mở mang tầm mắt sao?" Triệu Duệ mỉm cười nói.

Cô gái họ Tiết nói nhẹ: "Tôi sợ anh gặp chuyện không may." Nói xong, lại cầm kiếm chém đến.

Bình Luận (0)
Comment