Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 468 - Chương 468. Kẻ Khiêu Chiến Hứa Thâm!

Chương 468. Kẻ Khiêu Chiến Hứa Thâm! Chương 468. Kẻ Khiêu Chiến Hứa Thâm!

Hắn nghĩ đến lời Mặc Tiểu Tiểu nói, danh sách thành viên hạch tâm của cao tộc trong nội thành, đều là năng lực giả hệ đặc chất.

Lúc ấy, Hứa Thâm vẫn không quá để ý, nhưng hiện giờ hắn lại rõ ràng cảm nhận được, năng lực của hệ đặc chất này đáng sợ vượt qua những năng lực của hệ khác.

Dù vừa nãy Hứa Thâm ra trận, hắn cũng không dám chắc bản thân sẽ chiến thắng. Suy cho cùng, vừa nãy bọn họ cũng chỉ là những người đứng ngoài quan sát, không có tự mình thử qua năng lực tập kích của đối phương.

"Giúp hắn trị liệu đi." Giọng nói hờ hững tao nhã của Nghĩ Hậu truyền đến.

Một thân vệ mặc giáp bạc đi ra từ phía sau đại điện, đến trước mặt Triệu Duệ, đỡ gã dậy, rồi kinh dị phát hiện con ngươi của đối phương đã thối rữa .

Gã nắm lấy bàn tay của Triệu Duệ, rồi thông qua năng lực, giúp trọng cấu, tái sinh lại máu thịt của đối phương. Rất nhanh, màng tai, con ngươi, đầu lưỡi trong khoang miệng đang thối rữa của Triệu Duệ… tất cả đều dần dần được tái sinh trở lại.

Đau đớn cũng theo đó mà dịu đi.

Triệu Duệ mở mắt, tri giác được khôi phục khiến cho gã có cảm giác sống lại.

Tuy chiến đấu vừa rồi chỉ là luận bàn nhưng gã lại có cảm giác như bản thân vừa chết đi một lần, ánh mắt nhìn cô gái hai mươi năm tuổi lạnh lùng cao ngạo trước mắt, một tia coi thường trong đáy lòng trước đó đã biến thành kiêng kị sâu sắc.

Người ta có thể ngạo mạn như thế, đúng là có phần năng lực này.

Khó trách lại đẩy được lão Triệu đi xuống.

"Còn ai nữa không?" Cô gái họ Tiết hướng ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía những người khác.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không một ai lên tiếng, dù năng lực của đối phương đã lộ ra nhưng bọn họ vẫn không chút nắm chắc có thể áp chế được .

Hứa Thâm liếc mắt nhìn Nghĩ Hậu, thấy đối phương không ngăn cản.

Với thân phận của Nghĩ Hậu khẳng định là cô đã biết năng lực của cô gái họ Tiết kia nhưng lại cho phép cô ấy kiêu ngạo như thế, là muốn để cô ấy đến kiểm nghiệm thành tích của mọi người sao?

Nếu là như vậy, có lẽ đánh không lại cô ấy cũng là chuyện bình thường.

Xem ra ngoại trừ chiến lực, hiển nhiên quá trình lựa chọn thành viên cho đội thân vệ, còn coi trọng các phương diện khác nữa, nếu không cứ chọn luôn cô gái này là được rồi.

Trong lúc Hứa Thâm vẫn đang suy nghĩ xem mình có nên đi lên thử hay không, thì bên kia, dường như Nghĩ Hậu đã nhìn ra mọi người hoàn toàn không có dục vọng muốn khiêu chiến, vì vậy lập tức phân phó cô gái họ Tiết lui xuống trước.

Hiện giờ không còn hòn núi lớn như cô gái họ Tiết ấy nữa, những người khác đều thở phào nhẹ nhõm. Kế tiếp là một người trung niên khác của khu Dạ Oanh dẫn đầu bước ra khỏi hàng, khiêu chiến mọi người.

Lần này, những người khác không lùi bước nữa, cả đám lục tục ra trận.

Chẳng bao lâu, vòng chiến đấu thứ hai đã bắt đầu diễn ra trong sảnh.

Hình thái thứ hai của khu Dạ Oanh quyết đấu cùng khu Vụ Đô.

Hứa Thâm ở bên cạnh lẳng lặng quan sát, không nóng lòng ra tay, xem năng lực của người khác nhiều thêm một chút, ra tay càng nắm chắc hơn.

Đúng là sau khi Hứa Thâm bước vào trạng thái thứ hai, hắn cũng chém giết vài vị hình thái thứ hai rồi, nhưng cũng không vì vậy mà hắn khinh thường những tồn tại hình thái thứ hai khác, giống như năng lực của cô gái họ Tiết lúc trước, nếu mạo muội gặp phải, ngay cả phương thức công kích của đối phương cũng không rõ ràng, chứ đừng nói đến chuyện ngăn cản.

Thậm chí loại năng lực này, còn có thể hủy diệt khư lực ở mức độ khác nhau.

Chẳng bao lâu sau, khu Dạ Oanh liền dẫn đầu thắng lợi, hai người đến điểm là dừng, nhưng xét về khả năng đối đầu, khu Vụ Đô có chút kém hơn rõ ràng, bị đánh bật khỏi thế trận.

Những người ở các khu vực khác thấy vậy, cũng tự mình ra trận.

Lần này đến khu Vô Miên xuất chiến, người mà Nguyệt Linh lựa chọn khiêu chiến chính là đầu lĩnh của khu Tự Do. Cô là năng lực giả hệ cường công, thân pháp nhẹ nhàng linh động, nhanh nhẹn như nguyệt hồ. Chỉ thấy cô mau chóng xuyên qua thế công tạo nên từ khả năng thao túng hỏa diễm của đối phương, sau đó trực tiếp đánh bại gã, cho thấy kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ lão luyện.

Phải biết rằng, các loại năng lực cực kỳ đa dạng phong phú, bởi vậy rất khó để nói rõ rút cuộc loại năng lực nào mạnh, loại năng lực nào yếu hay loại nào chiếm ưu thế hơn, và điểm mấu chốt để quyết định thắng bại, nằm ở chỗ bản thân có hiểu được cách vận dùng và điều khiển năng lực của mình hay không.

Ngoại trừ năng lực của hệ đặc chất.

Đại đa số năng lực thuộc hệ đặc chất, đều có ưu thế hơn so với các loại năng lực khác.

“Vị Hứa tiên sinh kia, chúng ta cũng tới so chiêu nhé, ý anh thế nào?” Sau khi Nguyệt Linh giành thắng lợi liền lui về sau, người thanh niên đứng bên cạnh cô cũng chuẩn bị ra tay. Và hơi bất ngờ vì đối thủ mà gã chọn lựa lại chính là Hứa Thâm.

Nguyệt Linh nghe được lời người thanh niên nọ nói, sắc mặt khẽ biến đổi, cô không khỏi liếc mắt nhìn gã một cái, cao giọng hỏi: “Cậu điên rồi sao?”

Người thanh niên đưa mắt nhìn về phía Hứa Thâm, biểu cảm rất tự nhiên, trong ánh mắt tràn ngập tự tin, nói với Nguyệt Linh đang đứng bên cạnh mình: “Cô đừng giật mình như vậy chứ? Tôi sẽ hạ thủ lưu tình. Dù cô nói lúc trước khu Hắc Quang từng viện trợ cho khu chúng ta, nhưng trước kia khu chúng ta cũng viện trợ cho khu Hắc Quang mà, loại nhiệm vụ viện trợ này không là gì cả.”

Sắc mặt Nguyệt Linh trầm xuống, nói: “Anh không phải là đối thủ của cậu ta, anh đang tự hủy đi tiền đồ tương lai của chính mình đấy!”

Nếu có thể hiển lộ năng lực của bản thân và chiến thắng trước mặt Nghĩ Hậu, tự nhiên sẽ càng được chú ý nhiều hơn, nhưng theo quan điểm của cô, đối phương đi khiêu chiến Hứa Thâm, tám chín phần mười là thất bại.

Ngay cả bản thân cô cũng không nắm chắc có thể đánh bại được Hứa Thâm mà.

Nhất là lúc trước, cô từng chứng kiến Hứa Thâm ra tay một lần ở trong động khư. Hắn chỉ xuất ra một kiếm, một kiếm này lại chém giết tồn tại hình thái thứ hai phe đối diện.

Lực lượng khủng bố kia… chính cô cũng không dám giao phong.

“Cô đừng nói đùa.” Thanh niên nọ kinh ngạc nhìn cô, chợt nở nụ cười: “Dù cậu ta có thiên phú dị bẩm, thì suy cho cùng vẫn chỉ là người mới bước vào cái vòng luẩn quẩn của chúng ta chừng một năm nay thôi, mà tôi đã ở đây tới năm năm rồi!”

Bình Luận (0)
Comment