Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 472 - Chương 472. Tiết Hải Ninh!

Chương 472. Tiết Hải Ninh! Chương 472. Tiết Hải Ninh!

"Thú vị." Đúng lúc này, một giọng nói dịu dàng thanh nhã vang lên.

Ánh mắt mọi người trong phòng đều run rẩy một cái, cả đám đồng loạt nhìn về phía bóng dáng tôn quý đang tựa người trên nhuyễn tháp màu bạc kia.

(Nhuyễn tháp: là cái giường mà người xưa thường ngồi để uống trà đàm đạo. nó bằng gỗ, dài, hình chữ nhật đủ cho một người nằm.)

Tỷ thí đến hiện tại, đây là lần đầu tiên Nghĩ Hậu mở miệng sau khi chiến đấu kết thúc.

"Sợi khư này là do ngươi tự mình nghĩ ra sao?" Ánh mắt trong suốt, lạnh nhạt của Nghĩ Hậu thoáng nhìn về phía Hứa Thâm, nhưng lại mang đến cho hắn một loại cảm giác giống như bản thân đang bị nhìn chăm chú, thậm chí còn giống như cả thế giới chung quanh và căn phòng đều biến mất, trước mắt hắn chỉ còn lại duy nhất một đôi mắt trong trẻo lạnh lùng đang nhìn từ trên cao xuống mà thôi.

Hắn vội vàng cúi đầu, nói: "Vâng!"

“Làm sao ngươi lại nghĩ ra được?" Nghĩ Hậu nhẹ giọng nói.

"Ma ma" dạy thế nào thì tôi làm thế đấy ... Hứa Thâm nói thầm trong lòng, nhưng bên ngoài, hắn lại thấp giọng nói: "Là lúc trảm khư bỗng dưng tôi có suy nghĩ như vậy, sau đó chính mình suy nghĩ lung tung mà làm ra rồi.”

Nghĩ Hậu lẳng lặng liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, trong lòng Hứa Thâm lại xuất hiện cảm giác suy nghĩ trong nội tâm đều bị đối phương nhìn trộm, toàn thân không khỏi dâng lên hàn ý, chẳng lẽ đối phương có năng lực đọc được suy nghĩ của người khác?

Hắn lập tức duy trì im lặng, không dám có một chút suy nghĩ lung tung nào.

Một lát sau, Nghĩ Hậu hơi gật đầu, nói: "Không tồi, có thể nghĩ đến diệu dụng như vậy của khư lực, hơn nữa còn thử nghiệm thành công, ngược lại là một nhân tài hiếm có..."

Nghe được lời khen ngợi của Nghĩ Hậu, ánh mắt nhìn về phía Hứa Thâm của những người khác đều có chút phức tạp.

"Tạ ơn Nghĩ Hậu điện hạ đã khích lệ." Hứa Thâm đỏ mặt, biểu hiện ra chút ngại ngùng và thận trọng, nhìn qua khá là non nớt nhưng lại cực kỳ phù hợp với tuổi của hắn.

Nghĩ Hậu không tiếp tục nói thêm, trong phòng im lặng mất mấy giây. Lão giả họ Triệu nhìn về phía Nghĩ Hậu, thấy cô không có ý định tiếp tục mở miệng nữa, mới ra hiệu cho mọi người tiếp tục luận bàn, đồng thời cũng ném một nụ cười đầy thiện ý về phía Hứa Thâm.

Hứa Thâm nhìn ra ý nghĩa ẩn chứa trong nụ cười của lão giả nọ, lão vừa muốn xin lỗi vì chuyện lúc trước, vừa có suy nghĩ hy vọng được kết giao với hắn.

Hiển nhiên, những lời nói của Nghĩ Hậu, đã làm không ít người cho rằng, Hứa Thâm có hy vọng được chọn làm thân vệ của Nghĩ Hậu, bởi vậy thái độ của bọn họ với hắn đã thay đổi rất nhiều.

Hứa Thâm mỉm cười đáp lại, bày tỏ nguyện ý thừa nhận phần thiện chí này.

Hiện giờ hắn vừa mới quật khởi, cũng chính là thời khắc cần đi tích góp nhân mạch, dù không chủ động đi kết giao, cũng phải cố gắng hết sức tránh gây thù chuốc oán.

Quá trình luận bàn tiếp tục, nhưng những trảm khư giả hình thái thứ hai của tổng cục, không còn khiêu chiến Hứa Thâm nữa.

Hiện giờ Hứa Thâm đang được Nghĩ Hậu ưu ái, dù bọn họ có đánh bại hắn, phỏng chừng cũng rất khó thay đổi được điều gì, ngược lại tiếp tục khiêu chiến vào giờ phút này, còn cực kỳ dễ dàng đắc tội đối phương.

Lỡ như ngày sau đối phương quạt gió thêm củi bên người Nghĩ Hậu, vậy thì xui xẻo rồi.

"Có thể nói cho tôi biết bí quyết điều khiển khư lực của cậu không?" Ngay khi Hứa Thâm đang hướng ánh mắt quan sát luận bàn, bỗng nhiên một bóng người đi tới bên cạnh, vóc dáng cao gầy, sắc mặt lạnh lùng như băng tuyết, chính là vị cô gái họ Tiết kia.

Hứa Thâm cũng biết được tên của đối phương, là Tiết Hải Ninh.

"Ừm?" Chẳng những Hứa Thâm kinh ngạc, đám người La Hoa bên cạnh cũng giật mình nhìn cô gái này. Cô ấy vốn là người đứng đầu tổng cục, vậy mà giờ phút này lại đến hỏi Hứa Thâm chuyện chiến đấu?

Ánh mắt đám người La Hoa rơi xuống trên người Hứa Thâm, có chút hâm mộ.

Hứa Thâm nhìn ánh mắt bình tĩnh của đối phương, suy nghĩ một lát rồi nói: "Chỉ là phóng thích khư lực ra ngoài, sau đó ngưng kết thành sợi tơ thôi.”

Ánh mắt Tiết Hải Ninh không chút gợn sóng, hình như không có trách tội vì Hứa Thâm nói quá đơn giản, chỉ lập tức nhắm mắt lại.

Rất nhanh, đám người La Hoa, kể cả những người khác đang chú ý đến nơi này, đều nhìn thấy trên người cô hiện ra một khư lực nồng đậm.

Luồng khư lực này nhanh chóng biến hóa, giống như đang có một bàn tay lớn không ngừng xoay chuyển, xoa bóp, nhanh chóng phân chia luồng khư lực nọ ra, rồi biến chúng thành từng dải năng lượng mảnh khảnh.

Nhưng sau khi khư lực bị thu nhỏ đến kích cỡ bằng ngón tay, rõ ràng là tốc độ biến hóa của chúng đã chậm lại, chờ đến lúc khư lực bị thu nhỏ thêm một lần nữa, bỗng nhiên chúng nó trở nên mềm nhũn, chảy xuống, rồi dần dần sụp đổ tiêu tan, tựa như cái đầu của con rắn vừa bị đánh trúng vị trí bảy thốn trên cổ vậy.

Hiển nhiên sau khi khư lực co rút đến một trình độ nhất định, chúng trở nên khó có thể duy trì điều khiển được.

Tiết Hải Ninh mở mắt ra, hàng chân mày trên khuôn mặt bình tĩnh nọ khẽ nhíu lại, cô nhìn Hứa Thâm một cái, Hứa Thâm có thể thấy được rõ ràng một tia ý chí kiên quyết không chịu thua, ánh lên từ trong đáy mắt bình tĩnh của cô.

Rất nhanh, Tiết Hải Ninh lại nhắm mắt lần thứ hai, lần này cô đã học khôn rồi, chỉ phóng thích ra một luồng khư lực nhỏ bé mỏng mảnh, không nồng đậm như lúc trước từ trên bả vai, rồi nhanh chóng tác động, biến hóa nó từ hình dạng giống như pháo hoa, đến lúc chia thành các sợi giống như một ngón tay.

Sau đó, các sợi khư lực không ngừng vặn vẹo, xoay tròn giống như vặn bánh quai chèo, liên tục, không ngừng xoắn chặt.

Dưới quá trình điều khiển của cô, khư lực lại thật sự trở nên nhỏ hơn rất nhiều, từ kích cỡ một ngón tay cái, bị vặn nhỏ lại thành ngón tay út. Nhưng ngay khi cô tiếp tục xoắn thêm, bỗng nhiên sợi khư nọ đứt gãy, trực tiếp mất điều khiển, rồi tiêu tán giữa không trung.

Lần thử nghiệm thứ hai đã kết thúc thất bại.

Quá trình Tiết Hải Ninh thử nghiệm khư lực đã hấp dẫn sự chú ý của không ít người, thậm chí bọn họ còn không quan tâm tới tình hình luận bàn trên sân, để đổ dồn ánh mắt qua bên này.

Khi cả đám nhìn thấy khư lực của cô nhanh chóng biến hóa, bọn họ lập tức hiểu được, cô đang muốn học theo Hứa Thâm, thử điều khiển khư lực thành sợi tơ.

Bình Luận (0)
Comment