"Học nhanh thật." Không ít người nhìn thấy sự tiến bộ của Tiết Hải Ninh và sự biến hóa của khư lực, đều lộ ra ánh mắt ngưng trọng, trong lòng âm thầm suy tư chờ đến lúc quay về, bản thân cũng phải thử nghiệm một phen.
Đúng là trước kia bọn họ chưa từng nghĩ tới loại phương pháp chiến đấu này, nhưng hiện giờ sau khi được nhìn thấy ví dụ thực tế từ trên người Hứa Thâm, ai cũng muốn đi thử nghiệm. Suy cho cùng, thứ này mang tới hiệu quả chiến đấu quá mạnh, có thể so sánh với một dạng năng lực cực kỳ đáng sợ.
Tại thời điểm này, sau khi Tiết Hải Ninh lại thất bại ở lần thử nghiệm thứ hai, cô lập tức mở to mắt, sắc mặt có chút âm trầm xuống, không còn bình tĩnh giống như lúc trước nữa.
Phóng thích khư lực, ngưng kết thành tơ?
Nói thì đơn giản, nhưng thao tác lại cực kỳ khó khăn.
Khư lực càng tinh tế, cảm nhận lực thẩm thấu càng yếu ớt, khư lực cũng giống như dây thần kinh vậy, càng về cuối càng khó điều khiển.
Tiết Hải Ninh nhìn thiếu niên trước mặt, thấy vẻ mặt nghi hoặc của hắn, trong lòng dần trào ra một chút tức giận. Cô cố gắng kiềm chế cảm xúc trong lòng, sau đó bình tĩnh nói: "Có bí quyết gì không?”
Hứa Thâm suy nghĩ một chút, nói: "Không có bí quyết gì, chỉ là lặp đi lặp lại luyện tập, đề cao khả năng điều khiển của chính mình thôi.”
Ý của cậu là lực điều khiển của tôi còn chưa đủ sao... Tiết Hải Ninh thầm hừ lạnh một tiếng, lại nói: "Nơi này nhiều người, cậu không tiện nói cũng đúng, lát nữa cậu đừng vội rời đi, tôi sẽ tới tìm cậu. ”
“?” Hứa Thâm có chút khó hiểu, nhưng rất nhanh, hắn lại nhìn thấy cô gái này lập tức xoay người rời đi, hàng chân mày khẽ nhíu.
Hắn đã đủ khách khí rồi, gần như toàn bộ những lời hắn nói đều là sự thật, nhưng hình như đối phương không biết cảm kích, là tính cách của cô vốn như thế, hay đây là ngạo mạn phát ra từ nội tâm?
Hắn khẽ nhíu mày, không nghĩ nhiều nữa, dù sao khi đối phương lại lần nữa đến tìm hắn, hắn vẫn sẽ nói như vậy.
Trên thực tế, sở dĩ hắn lựa chọn nói thật, chủ yếu là vì chính hắn cảm thấy, loại thao tác điều khiển khư lực này chỉ là một tuyệt chiêu nho nhỏ, hiện tại đã bại lộ rồi, thì đương nhiên người khác chỉ cần chịu tốn chút tâm tư, bản thân họ cũng có thể luyện ra được.
Cho nên hắn có nói ra hay không cũng chẳng khác gì nhau.
Giống như chiêu rút kiếm của hắn vậy.
Chỉ cần người khác cũng kiên trì luyện tập lặp đi lặp lại 8 tiếng mỗi ngày, bọn họ cũng có thể đạt tới kiếm tốc cùng với uy lực như hắn.
Không có kỹ xảo, tất cả đều là độ thuần thục.
Chờ sau khi Tiết Hải Ninh rời đi, luận bàn trong sân cũng sắp chấm dứt.
Mọi người nghe được cuộc đối thoại giữa Tiết Hải Ninh và Hứa Thâm, tâm tư thoáng chuyển động, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Hứa Thâm lại có thêm vài phần suy tư, hiển nhiên cả đám đang suy nghĩ, một lát nữa mình có nên đi tới tiếp xúc, chào hỏi với Hứa Thâm một chút hay không.
Suy cho cùng, loại kỹ xảo chiến đấu mạnh mẽ như vậy, tuyệt đối đáng để học hỏi.
Không bao lâu sau, tất cả những trảm khư giả hình thái thứ hai đang có mặt ở đây đã kết thúc quá trình luận bàn.
Sau đó, có người đưa trang bị phá khư tới, phá khư khu vực trong phòng.
Kế tiếp là màn so đấu luận bàn dành cho trảm khư giả giai đoạn đầu của các khu.
So với chiến đấu giữa tồn tại hình thái thứ hai, về cơ bản, chiến đấu của trảm khư giả giai đoạn đầu đều không so đấu năng lực, thay vào đó, bọn họ thi triển ra các loại chiêu thức chém giết lẫn nhau.
Có thể hiểu như thế này, gần như tất cả bọn họ đều đứng chung bên trong một lằn ranh giới hạn, bởi vậy toàn bộ quá trình đọ sức đều là so sánh về kinh nghiệm, cùng với biến hóa và tâm tư khi chiến đấu.
Nhưng trong đám người này cũng có mấy trảm khư giả hình thái thứ nhất, đã bắt đầu xuất hiện năng lực, tuy loại năng lực này vẫn còn không quá rõ ràng, nhưng về chiến lực lại chiếm được không ít ưu thế, từ đó thành công thắng lợi.
Đám người La Hoa đi theo bên người Hứa Thâm cũng tiến lên thi triển tài năng, lựa chọn đối thủ cho mình. La Hoa thuận lợi thủ thắng, vẻ mặt đầy mừng rỡ và kích động quay trở về, ba người còn lại thì một thắng hai bại, tổng thể là hai thắng hai thua.
Kẻ thất bại thì vẻ mặt cô đơn, người thắng lợi thì tâm tình kích động, còn thỉnh thoảng nhìn về phía Nghĩ Hậu, hy vọng có thể được ánh mắt của đối phương đảo qua một chút.
Nhưng Nghĩ Hậu vẫn tựa vào trên giường bạc, như một vị quân vương đang ngồi trên đám mây nhìn xuống, ánh mắt bao trùm chúng sinh, sẽ không dao động vì bất cứ một người nào khác.
Tới buổi tối, quá trình luận bàn trong phòng cũng đi đến hồi kết.
Sau khi cuộc đọ sức giữa các khu đều chấm dứt, Nghĩ Hậu mở miệng khen ngợi vài câu, rồi để cho mọi người đi hưởng dụng bữa tối.
Về chuyện tuyển chọn thân vệ, cô lại ngậm miệng không nhắc đến, làm cho không ít người đều ôm nghi hoặc trong lòng, ánh mắt mang đầy khó hiểu nhìn về phía lão giả họ Triệu, chẳng lẽ chuyện này đều do lão đoán mò?
Nhưng hẳn là lão không có can đảm giả truyền tin tức của Nghĩ Hậu đâu.
Trong lòng lão giả họ Triệu cũng có chút bồn chồn. Lão biết tính tình của Nghĩ Hậu, chuyện cô muốn làm là lập tức sẽ làm ngay, nhưng một khi chuyện bị trì hoãn lại, chưa chắc nó sẽ được thực hiện, nghĩa là rất có khả năng vừa sáng sớm, cô còn muốn tuyển chọn thân vệ, nhưng tới buổi tối lại không muốn nữa.
Hai chuyện kỳ lạ nhất mà Nghĩ Hậu từng làm.
Một là muốn kiến tạo tòa cung Tuyết thứ hai, nhưng chờ đến khi mệnh lệnh được truyền xuống dưới, các khu đều khẩn cấp chuẩn bị các loại vật tư, kết quả là Nghĩ Hậu nghĩ lại rồi nói không làm nữa.
Hai là, có lần Nghĩ Hậu chuẩn bị xuất chinh ra ngoài tường, quân đội đã tập kết đầy đủ nhưng đột nhiên cô lại lên tiếng hủy bỏ hành trình. Về sau, có người hỏi thăm mới biết được, thì ra lúc ấy, cô muốn trở về tiếp tục giấc ngủ của mình.
Không ít người đã sớm thành thói quen với tính cách bốc đồng tùy hứng của vị quân vương này.
Dù vậy, cũng không một ai dám coi lời nói của Nghĩ Hậu là gió thoảng bên tai.
Lại nói, từ sau khi phát hiện ra loại chuyện thay đổi thất thường này, từng có người chậm trễ mệnh lệnh của Nghĩ Hậu, không thể hoàn thành chuyện Nghĩ Hậu đã ra lệnh xuống, kết quả là đối phương bị trực tiếp xử cực hình tại chỗ, trạng thái khi chết vô cùng thê thảm.