Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 475 - Chương 475. Lời Đề Nghị Của Tiết Hải Ninh!

Chương 475. Lời Đề Nghị Của Tiết Hải Ninh! Chương 475. Lời Đề Nghị Của Tiết Hải Ninh!

Cô tạm dừng một chút, lại tiếp tục nói: “Nhưng không sao, tôi là người không thích chiếm lợi của người khác. Nếu cậu thành tâm nói cho tôi biết, tôi rất sẵn sàng lấy vật phẩm ra trao đổi với cậu, ví dụ như khư binh, hay chiến giáp khư thú…”

Ánh mắt cô lại chuyển qua đánh giá Hứa Thâm từ trên xuống dưới: “Nhìn trang phục tác chiến trên người cậu là hiểu, hàng rẻ tiền này không ngăn được một kiếm của tôi đâu. Nếu cậu nguyện ý, tôi có thể cho cậu một bộ chiến giáp đặc biệt tốt, chiến giáp này được chế tạo từ thân xương của khư thú cấp B đỉnh cao, kể cả viên đạn từ súng bắn tỉa cũng không thể phá thủng được nó. Cậu không phải hệ trọng cấu, có chiến giáp như vậy, tuyệt đối là chuyện tốt.”

Hứa Thâm cúi đầu nhìn thoáng qua chiến giáp của bản thân, đúng là có chút đơn sơ và rẻ tiền, bộ này do hắn chọn ra từ kho hàng của hội Truy Quang.

Nhưng chiến giáp bị bỏ lại bên trong kho hàng, có thể tốt đến đâu được?

Về phần chiến giáp của các thống lĩnh bị Hứa Thâm chém giết, có kiện đã hư hại khi chiến đấu, có kiện lại được chế tạo vừa người, Hứa Thâm cũng tìm tòi cả rồi, nhưng không chọn được bộ nào thích hợp.

“Chiến giáp như vậy, bản thân cô không cần sao?” Hứa Thâm hỏi.

Trong mắt Tiết Hải Ninh lộ ra một tia kiêu ngạo, nói: “Nếu tôi có thể mang ra trao đổi với cậu, thì hiển nhiên bản thân tôi sẽ có thứ càng tốt hơn.”

Hứa Thâm nhìn thoáng qua chiến giáp trên người cô. Đó là một bộ nhuyễn giáp bó sát người, tựa như vảy cá, cực kỳ mềm mại, bề ngoài của nó cũng tương tự như một bộ quần áo bình thường, nhìn qua cực kỳ xinh đẹp, và khẳng định rằng trên phương diện phòng ngự cũng tương đối lợi hại.

“Chuyện này…” Hứa Thâm có chút động tâm.

Loại trao đổi này có khác nào của từ trên trời rơi xuống đâu?

Hắn tự nhận thấy rằng bản thân đã nghiêm túc giảng dạy, nhưng đối phương vẫn muốn biết được bí quyết… Chẳng lẽ quét độ thuần thục cũng được tính là bí quyết sao?

Hứa Thâm phát hiện làm thầy giáo tuyệt đối không phải một nhiệm vụ dễ dàng.

“Nếu không, tôi trực tiếp làm cho cô xem, cô học theo tôi, chỗ nào không hiểu có thể tùy thời hỏi lại tôi. Ý cô thế nào?” Hứa Thâm nói.

Tiết Hải Ninh nhướng mày, nhưng trước mắt cô là dáng vẻ bảo thủ, cực kỳ thận trọng của Hứa Thâm, có vẻ như đây là cách duy nhất hắn có thể nghĩ ra rồi. Sau khi cô cân nhắc một hồi, lại nói: “Cũng được, nhưng bình thường tôi rất bận, nghe nói cậu ở khu Hắc Quang, mà ngồi xe từ khu thành thị đến khu Hắc Quang nhanh nhất cũng phải mất ba tiếng đồng hồ. Khoảng thời gian này tương đương với lãng phí vô ích.”

Hứa Thâm lập tức có chút lúng túng khó xử. Đúng là nếu cô ấy muốn được cầm tay chỉ dạy, học hành đến nơi đến chốn, khẳng định sẽ phải mất rất nhiều thời gian đi đường.

Mà hắn lại có chuyện của chính mình, không dư thời gian để chủ động đi tìm cô ấy.

“Như vậy đi, tôi sẽ dạy thử trước đã, nếu cô nhập môn nhanh, tôi sẽ không cần phải chạy đi chạy lại nhiều.” Hứa Thâm trầm ngâm một hồi mới đưa ra giải pháp.

Đây là nghi ngờ khả năng học tập của tôi sao? Tiết Hải Ninh nhướng mày, cô thích khiêu chiến những việc khó khăn, và đương nhiên lời nói của Hứa Thâm đã mang đến cho cô một loại cảm giác khó chịu, nhưng càng nhiều hơn lại là nóng lòng muốn thử.

“Được, nếu không, cậu cứ dạy tôi bảy ngày trước, có lẽ trong bảy ngày này tôi đã có thể học được rồi.” Tiết Hải Ninh nói.

Nếu Hứa Thâm phải mất tới vài tháng mới nắm được loại kỹ xảo này, thì với bản thân Tiết Hải Ninh, cô cảm thấy chỉ cần bảy ngày, cô cũng có thể nắm vững được phần cơ bản.

Đến lúc đó lại tự mình chậm rãi tu luyện là xong.

“Bảy ngày này là cô tới tìm tôi sao?” Hứa Thâm hỏi.

Tiết Hải Ninh gật đầu: “Bảy ngày không thành vấn đề, tôi có thể gác những chuyện khác sang một bên trước.”

“Được.” Hứa Thâm cũng không tiếp tục khách khí thêm nữa, hắn trực tiếp nhận lời luôn.

Hai người đã đàm phán xong xuôi, cũng chẳng còn gì để tán gẫu thêm, Tiết Hải Ninh lập tức xoay người rời đi. Một cơn gió nhẹ mơ màng sinh ra từ cái xoay người ấy, mang theo từng đợt mùi hương thơm ngát, không phấn son, chập chờn bay tới chóp mũi Hứa Thâm.

Ánh mắt Hứa Thâm nhìn về phía hoa viên bên ngoài ngoài cửa sổ, nhưng trên thực tế, hắn lại đang cẩn thận quan sát gương mặt Mai Phù, từ nãy giờ cô vẫn ngồi bên cửa sổ, khẽ đung đưa hai chân.

Mai Phù khẽ hừ một tiếng, hơi ngẩng đầu lên.

“Thời tiết hơi lạnh rồi.” Hứa Thâm nhẹ giọng lẩm bẩm.

Mai Phù nghe Hứa Thâm nói, cơn thịnh nộ trong mắt thoáng nhạt đi một chút, lại hừ nhẹ nói: “Tôi không có lạnh.”

Hứa Thâm xoay người, trở lại bàn ăn.

Mai Phù cũng nhảy xuống khỏi bệ cửa sổ, đi theo hắn.

Hứa Thâm tiếp tục ăn uống không được bao lâu, bỗng nhiên người hầu thiếp thân bên cạnh Nghĩ Hậu kia đi đến, vỗ vỗ bả vai một thanh niên hình thái thứ hai ở tổng bộ, rồi thấp giọng nói nhỏ vài câu với đối phương.

Thanh niên này hơi sững sờ, trong mắt xẹt qua một tia vui mừng, rồi vội vàng gật gật đầu, nhanh chóng theo người hầu thiếp thân nọ rời đi.

Mặc dù hành động của hai người này rất bí ẩn, cũng không phát ra bất cứ động tĩnh gì, nhưng một màn này lại rơi vào ánh mắt của tất cả những người đang có mặt trong đại sảnh, không bỏ sót một tình tiết nào.

Hành động này đã khiến không ít người trong lòng khẽ động, và ngay sau đó, cả đám lại hơi hơi ghé mắt, nhìn về phía Hứa Thâm.

Lại nói, trong cuộc chiến luận bàn trước đó, người thanh niên kia có biểu hiện không tồi, làm cho không ít người có ấn tượng về gã, mà ngoại trừ vị thanh niên ấy, vẫn còn một người khác nữa, cũng gây ấn tượng sâu sắc hơn tất cả bọn họ, người đó chính là Hứa Thâm.

Hiện tại người hầu thiếp thân bên cạnh Nghĩ Hậu đến gọi thanh niên kia đi… Khả năng cao là chuyện tốt.

“Hứa đội trưởng, cậu nói xem, có phải người nọ được dẫn đi vì đối phương đã vượt qua khảo nghiệm, được đề bạt lên làm thân vệ của Nghĩ Hậu hay không?” Trong đáy mắt đám người La Hoa đang ngồi bên cạnh Hứa Thâm, không khỏi lộ ra vẻ mừng rỡ, lập tức thấp giọng nói với Hứa Thâm.

“Không biết.” Tâm niệm Hứa Thâm cũng có chút dao động, nhưng bề ngoài lại tỏ ra vô cùng bình tĩnh.

“Nếu người nọ được đề bạt, khẳng định là Hứa đội trưởng anh cũng có thể.” Đội trưởng mới của biên đội số hai nói.

Ánh mắt gã nhìn về phía Hứa Thâm lại có thêm vài phần hâm mộ và lấy lòng.

Bình Luận (0)
Comment