"Mùi hương do điện hạ lưu lại, có thể hấp dẫn tới khư càng mạnh hơn hay không?" Hứa Thâm hiếu kì dò hỏi.
Thẩm Vãn Tình bình tĩnh nói: "Đương nhiên sẽ có, nhưng khư cấp A và điện hạ là tồn tại có cấp độ như nhau, đôi bên sẽ cảm ứng được lực lượng của đối phương, cũng sẽ cảm ứng được nơi này thuộc về lãnh địa của điện hạ. Khư cấp cao cũng không khác lắm so với mãnh hổ độc hành, chúng nó rất coi trọng chuyện bảo vệ lãnh địa của mình, cũng hiểu rõ một khi xâm nhập vào lãnh địa của người khác, sẽ phải gánh chịu tập kích như thế nào."
Sắc mặt Hứa Thâm trở nên cổ quái, thực ra câu mà hắn muốn hỏi là... Liệu những con khư siêu việt cấp A thì sao?
Chúng có thể bị mùi của Nghĩ Hậu hấp dẫn, mà lần mò ra kiếm ăn hay không?
"Nếu như quá đói khát, cũng sẽ có đại khư đến tầng nông kiếm ăn nha." Tựa như Mai Phù có thể thông qua biểu cảm trên mặt Hứa Thâm mà nhìn ra suy nghĩ của hắn, cô ấy lập tức ghé vào tai hắn, thì thầm.
Hứa Thâm cảm giác lỗ tai có chút ngứa, rõ ràng hai người bọn họ không thể chạm tới nhau… Hắn biết rõ đây là tác dụng tâm lý của bản thân.
"Hương vị của Nghĩ Hậu kia... còn ở trong giai đoạn nảy mầm." Mai Phù khẽ cười nói, trong đôi mắt lại toát ra vài phần thèm thuồng.
Trong lòng Hứa Thâm lập tức trở nên căng thẳng.
Nói như vậy, trảm khư giả tu luyện làm thực lực càng mạnh, thì khí tức bản thân bọn họ lộ ra ngoài, lại càng dễ bị khư tầng sâu để mắt tới?
Càng mạnh... Cũng càng mỹ vị?
"Bình thường điện hạ đều đến đây đọc sách, vì vậy bên trong thư phòng này có lưu lại mùi, sẽ hấp dẫn khư tới đây, cậu đừng sơ suất." Thẩm Vãn Tình nhắc nhở Hứa Thâm một câu.
Thoạt nhìn thư phòng này vô cùng yên tĩnh, căn bản không giống một nơi sẽ có nguy hiểm, nhưng Thẩm Vãn Tình đã trải qua hai lần chiến đấu ở đây rồi, cô ấy hiểu tình trạng của nơi này hơn ai hết.
Hứa Thâm khẽ gật đầu, ánh mắt trở nên ngưng trọng, nghiêm túc tuần tra bốn phía.
Thư phòng này có ba tầng, diện tích của mỗi một tầng đều rất lớn, bên trong chứa đầy những giá sách dày nặng.
Và điều khiến Hứa Thâm ngạc nhiên là, trên những giá sách này không có lấy một hạt bụi nào??? Tựa như chúng nó không tích bụi vậy.
Chỉ có trên một vài giá sách cá biệt mới có một chút bụi bặm thôi.
Ánh mắt Hứa Thâm quét qua tên của những quyển sách này, rồi nhanh chóng phát hiện mỗi giá sách đều được phân loại rõ ràng, chủng loại sách nhiều nhất trong này chính là truyện trinh thám.
《 người thứ ba biến mất trong phòng 》
《 món đồ chơi ái luân》
《 đừng điền vào chỗ trống trong đề 》
《 bức tường kia》
...
Hứa Thâm nhìn qua tên từng quyển sách. Tất cả chúng đều là tiểu thuyết trinh thám.
Rất nhanh, bọn họ đã kiểm tra xong lầu một, không có gì bất thường.
Hứa Thâm đi theo Thẩm Vãn Tình lên tới lầu hai.
"Chúng ta không cần tuần tra lầu ba, đó là nơi Nghĩ Hậu cất giữ rất nhiều vật phẩm tuyệt mật, cấm người ngoài tiến vào." Thẩm Vãn Tình nói.
Hứa Thâm gật đầu, thoạt nhìn lầu hai cũng có diện tích vô cùng lớn, nơi này cũng chứa rất nhiều giá sách. Ánh đèn trong phòng đều bị giá sách che lấp, khiến khoảng trống ở giữa các giá sách có chút âm u.
Hứa Thâm trông thấy Thẩm Vãn Tình vẫn luôn duy trì trạng thái đóng mở Khư Nhãn, chuyện này sẽ làm cô tiêu hao khá nhiều khư lực, nhưng đối với hình thái thứ hai, bọn họ hoàn toàn có thể duy trì tình trạng này suốt cả một ngày.
Vì vậy, thân vệ tuần tra cũng coi như một việc tốn thể lực.
"!"
Hứa Thâm đi theo phía sau Thẩm Vãn Tình, ngay khi hai người vòng qua một giá sách, đột nhiên hắn hơi ngừng lại bước chân.
Hiển nhiên Trầm Vãn Tình đang đi ở phía trước, không hề chú ý tới quãng thời gian dừng lại ngắn ngủi của Hứa Thâm, cô vẫn tự mình đi về phía trước.
Cô ấy... Không nhìn thấy sao?
Trong lòng Hứa Thâm hơi căng thẳng.
Bởi vì ở trên giá sách phía trước, có một đôi chân thon dài trắng như tuyết vừa buông xuống, đường cong bắp chân cực đẹp.
Và giờ phút này, chủ nhân của đôi chân ấy đang ngồi trên một cái giá sách, trong tay cầm một quyển sách, chăm chú lật xem.
Tựa như hành động dừng lại của Hứa Thâm, đã hấp dẫn sự chú ý của cô gái này, cô ấy hơi ghé mắt liếc nhìn hắn một cái.
Con ngươi màu đỏ sậm, bên trong có hiện lên đường hoa văn hình xoắn ốc, hiển nhiên, đây không phải đôi mắt của một con người bình thường.
Hơn nữa, ở phần cổ của cô gái này, lại nứt ra một cái miệng quái dị, bên trong là hàm răng chi chít bén nhọn.
Khư…
Con khư nọ đang ngồi trên giá sách ở cách đó năm mét.
Trầm Vãn Tình vẫn thản nhiên đi ở phía trước... Đã tới trước mặt con khư kia rồi, độ cao nửa mét từ trên đỉnh đầu cô xuống, chính là đôi chân của con khư kia.
Vẻ mặt Hứa Thâm không lộ ra một chút khác thường nào, tựa như từ lúc nãy đến giờ, biểu cảm trên mặt hắn vẫn không thay đổi. Hắn thấy được tầm mắt của con khư kia, không dừng lại trên người Trầm Vãn Tình dưới chân mình, mà đang liếc nhìn hắn.
Đôi mắt Hứa Thâm chuyển động sang một bên, hắn `làm ra vẻ bản thân vừa bị thứ xuất hiện trong khóe mắt hấp dẫn, sau đó nhìn về phía giá sách bên cạnh, tiện tay rút ra một quyển sách từ bên trong ra, nhẹ nhàng lật xem.
Trầm Vãn Tình nghe được âm thanh, quay đầu lại nhìn thoáng qua hắn, mà điều này lại khiến cho phần phía sau lưng cô hoàn toàn bại lộ trước mặt khư.
Trong lòng Hứa Thâm cực kỳ căng thẳng.
Nếu con khư này chỉ là khư cấp B, thì đây sẽ là cơ hội tập kích tốt nhất.
Cho nên… nếu hắn không lên tiếng nhắc nhở, sẽ làm hại tới Trầm Vãn Tình.
Nhưng... Nếu con khư này không phải là khư cấp B, mà là cấp A, thậm chí là... siêu việt cấp A, thì hắn lên tiếng nhắc nhở, cũng tương đương với làm hại cả hai người bọn họ.
“Chờ sau khi tuần tra xong rồi hẵng xem đi, lần đầu tiên cậu nên nghiêm túc một chút. Với lại khi đọc xong sách phải nhớ đặt nó trở về vị trí cũ, nếu không điện hạ tìm không thấy sẽ tức giận.” Trầm Vãn Tình nói.
Hứa Thâm “À” một tiếng, lại nhanh chóng đặt cuốn sách trên tay trở về vị trí cũ của nó. Hắn trông thấy tầm mắt của cô gái trên giá sách kia đã rời khỏi cuốn sách trên tay, mà dừng trên người bọn họ rồi.
Phải biết rằng, từ tầng sâu trong Khư giới, vẫn có thể nhìn xuống bên ngoài, và tựa như bên người vừa còn có thêm hai “Vật còn sống”, làm cho con khư này không nhịn được muốn dùng hai mắt quan sát thêm.
Cũng giống như bản thân đang ngồi trong bóng râm, khi nhìn thấy mấy con kiến bên chân, bạn sẽ muốn đếm một chút.