Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 503 - Chương 503. Con Khư Trên Giá Sách…

Chương 503. Con Khư Trên Giá Sách… Chương 503. Con Khư Trên Giá Sách…

“Bình thường cô cũng hay đọc sách sao?” Hứa Thâm chậm rãi cất bước, đi theo đằng sau Thẩm Vãn Tình.

Thân thể hắn vẫn như cũ duy trì trạng thái bình thường, cả người mềm mại, cơ bắp không có dấu hiệu căng thẳng. Hắn cũng khắc chế luôn cả nhịp đập của trái tim, nếu không một khi máu tươi gia tốc lưu động, vẫn lộ ra điểm dị thường.

Loại phản ứng này rất dễ bị phát hiện.

Nếu là khư bình thường, chưa chắc chúng nó đã có thể nhạy bén phát hiện được điểm này, nhưng là khư cấp A thì khác.

“Đúng vậy, không có việc gì thì đọc sách, cũng coi như làm cho kiến thức của bản thân phong phú thêm một chút.” Trầm Vãn Tình thuận miệng nói, sau đó tiếp tục đi về phía trước.

Đỉnh đầu lướt qua đôi chân đẹp kia.

Hứa Thâm thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, xem ra cô ấy thật sự không nhận ra. Và dưới tình huống Thẩm Vãn Tĩnh đã mở Khư Nhãn, vẫn không thể nhìn thấy, có nghĩa là con khư trên giá sách này... rất có khả năng là khư cấp A, hoặc càng cao hơn nữa.

Chỉ là không biết, khi Nghĩ Hậu khi tới nơi này đọc sách, cô ấy có chú ý tới con khư này hay không?

Dần dần, Hứa Thâm cũng đi tới bên cạnh đôi chân đẹp đẽ của con khư này.

Tầm mắt của hắn không thể bao quát hết được bóng dáng của con khư kia, có nghĩa là giờ khắc này, đối phương đã biến mất khỏi tầm mắt của hắn rồi.

Nhưng nó có đột nhiên tấn công từ trên đỉnh đầu không?

Trong đầu có ý niệm như vậy, khiến Hứa Thâm không kìm lòng được, lập tức sinh ra một chút cảm giác khẩn trương, nhưng rất nhanh hắn đã ép thứ ý niệm này xuống dưới, vứt bỏ nó khỏi đầu, sau đó dùng khư lực duy trì trạng thái hoạt động bình thường trong cơ thể.

Một bước, hai bước, tần suất bước chân của Hứa Thâm không có biến hóa, không nhanh cũng chẳng chậm.

Chờ sau khi hắn hoàn toàn bước khỏi giá sách, loại tập kích như bản thân đã lo lắng không hề xảy ra.

Trong lòng Hứa Thâm có cảm giác như bản thân vừa trút được gánh nặng, nhưng trên thực tế, vừa rồi hắn đã khống chế thân thể, bởi vậy cảm giác căng thẳng vốn không hề sinh ra, bởi vậy loại thả lỏng này chỉ là hư thoát trên mặt tinh thần mà thôi…

Ừm… trên tinh thần vừa xuất hiện cảm giác bản thân mới vượt qua được Quỷ Môn Quan.

Ngay khi Hứa Thâm xoay người từ giá sách bên này, đi qua giá sách tiếp theo, hắn làm ra vẻ tùy ý nhìn trái nhìn phải, nhưng tầm mắt lại quét tới bóng dáng của con khư kia.

Chỉ thấy lúc này thiếu nữ khư nọ đã cúi đầu, tiếp tục lật xem sách rồi.

Và thoạt nhìn cuốn sách đó... vẫn ở trên kệ sách.

Nhưng hiển nhiên, nó đã bị cô ấy dùng khư lực thẩm thấu vào, và đưa tới tầng sâu trong Khư giới rồi.

Có vẻ như hành động vừa nãy của hắn không hấp dẫn sự chú ý của cô gái kia… Hứa Thâm thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng thêm một cái nữa, rồi yên tâm đi theo phía sau Trầm Vãn Tình, tiếp tục tiến về phía trước.

“Cậu không mở Khư Nhãn sao?” Trầm Vãn Tình quay đầu lại nhìn Hứa Thâm một cái, hơi nhíu mày hỏi.

Hiển nhiên, Hứa Thâm chỉ đơn thuần đi theo phía sau cô, làm một cái đuôi nhỏ, nhìn thế nào cũng thấy loại hành vi này giống như đục nước béo cò vậy.

Quên mất...

Hứa Thâm ngượng ngùng cười, lập tức mở Khư Nhãn ra.

Trầm Vãn Tình thấy vậy cũng không tiếp tục nói thêm gì nữa, lại nhanh chóng xoay người tiếp tục tuần tra ở phía trước.

Chờ sau khi hai người đi cách cái giá sách có con khư ngồi trên kia một khoảng thật xa, Hứa Thâm mới hỏi: “Năng lực của cô là hệ gì vậy?”

“Hệ thao túng.” Trầm Vãn Tình trả lời.

Vậy nên mới không giỏi cảm nhận… Hứa Thâm không khỏi có chút hoài nghi, nếu là hệ cảm giác hình thái thứ hai khác đi tới nơi này, bọn họ có cảm nhận được cô gái kia không?

Suy cho cùng, có một số khư cấp B rất giỏi ẩn nấp, và hình thái thứ hai bình thường cực khó phát hiện ra chúng.

Nghĩ đến đây, Hứa Thâm lập tức lắc lắc đầu, không muốn nghĩ nhiều thêm nữa.

Cứ coi như hắn không phát hiện ra đi, dù cô gái kia chỉ là một con khư cấp B giỏi ẩn nấp…

“Cậu là hệ cảm giác, chắc chắn cảm nhận sẽ nhạy bén hơn tôi, nếu tôi không nhận ra, cậu phải kịp thời nhắc nhở tôi đó.” Trầm Vãn Tình đi ở phía trước, chợt nhẹ giọng nói.

“Được.”

Hai người tiếp tục tuần tra. Rất nhanh, bọn họ đều đã kiểm tra xong tất cả những khu vực trên lầu hai, và ngoại trừ cô gái đang ngồi trên giá sách kia ra, thì không có con khư thứ hai.

À… còn ngoại trừ Mai Phù nữa.

“Kế tiếp chúng ta sẽ trấn thủ ở chỗ này, có thể ba ngày tiếp theo, vẫn giữ nguyên hiện trạng như vậy. Nếu cậu cảm thấy nhàm chán, cũng có thể đọc sách, nhưng đừng làm bẩn sách, cũng đừng quá đắm chìm trong sách, lỡ như có khư tiếp cận lại không phát hiện ra được.” Trầm Vãn Tình nói: “Lúc trước có một thân vệ trông coi thư phòng, cũng bởi vì xem một quyển sách quá nhập thần, khiến cho khư du đãng bên người cũng không phát hiện ra. Kết quả là nó trực tiếp cắn đầu hắn xuống.”

“Ừm.” Hứa Thâm gật đầu.

“Cậu xuống lầu một, tôi ở lầu hai, mỗi người trông coi một tầng, không thành vấn đề chứ?” Trầm Vãn Tình phân phối tốt.

Xem ra cô ấy thật sự không phát hiện ra rồi ... Hứa Thâm suy nghĩ một chút, nói: “Hay là cô xuống lầu một, tôi ở lầu hai đi?”

“Ừm?” Trầm Vãn Tình liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, nói: “Nơi này có sách cậu muốn đọc sao?”

Cô nghĩ đến quyển sách Hứa Thâm vừa rút từ trong giá sách ra lúc trước.

Hứa Thâm cười cười, cũng không giải thích: “Ừm.”

“Vậy cậu đừng xem quá nhập thần nha.” Trầm Vãn Tình chăm chú liếc Hứa Thâm một cái, chợt nói: “Nếu có tình huống gì lập tức truyền tin cho tôi.”

“Được.” Hứa Thâm lại gật đầu.

Trầm Vãn Tình cũng không nói nhiều nữa, đã nhanh chóng xoay người đi xuống lầu.

Hứa Thâm chờ cô ấy rời đi, liền đi tới bên cạnh một cái giá sách khác, vị trí của nó cách con khư kia khá xa, rồi bình tĩnh ngồi xuống.

Hắn thật sự lo lắng cô gái nọ là khư cấp B. Nói như vậy, khi đối phương đối mặt với trảm khư giả hình thái thứ hai là bọn họ, sẽ có xúc động muốn tập kích, đến lúc đó, nếu Trầm Vãn Tình không chú ý tới, lại vừa vặn ngẩn người ở bên cạnh nó, bị khư tập kích một cái là xong đời.

Ngược lại, hắn có thể nhìn thấy con khư kia, cũng có thể phòng bị một chút. Nếu con khư ấy thật sự phát động tập kích, hắn cũng có thể chạy trốn xuống lầu một, truyền tin cho đội trưởng của bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment