Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 515 - Chương 515. Vào Bụng Tôi Sẽ Biết!

Chương 515. Vào Bụng Tôi Sẽ Biết! Chương 515. Vào Bụng Tôi Sẽ Biết!

Trong lúc mọi người còn đang vui mừng cười nhạo trong lòng, đột nhiên Hứa Thâm đứng dậy, kéo áo khoác bên ngoài xuống, để lộ ra trang phục tác chiến bên trong.

Sắc mặt hắn rất khó coi, ánh mắt chăm chăm nhìn vào không gian phía trước.

Lúc này, ngay khoảng trống trước mặt bọn họ, đang nhanh chóng hiện lên một bóng dáng. Bóng dáng chạy băng băng tới kia không phải là con người, mà là một con đại khư!

Hơn nữa, nó chính là con khư hắn vừa gặp được cách đây không lâu.

Cũng là con khư hắn đã phát hiện ra trong ca trực ban canh gác đầu tiên với thân phận thân vệ của mình.

Lúc ấy, nó bị bọn họ hợp lực đánh chạy mất, không nghĩ tới lại xuất hiện ở nơi này!

“Ở nơi này vẫn có thể nhìn thấy tôi, quả nhiên cậu có vấn đề…”

Con khư có thân hình giống như con rắn kia, đang nhanh chóng vặn vẹo trườn đến, bảy tám cánh tay tinh tế trắng nõn phụ trợ cho quá trình bò sát trên mặt đất, khiến tốc độ của nó càng nhanh hơn bình thường. Đôi mắt hẹp dài trên khuôn mặt hình trái xoan kia, khẽ nheo lại, khiến cho mắt đã nhỏ, lại càng nhỏ hơn, đồng thời cũng lộ ra một tia quang mang nguy hiểm.

Nó cố ý tìm tới hắn?

Chẳng lẽ… ngay từ lúc ấy, hắn đã bị nó theo dõi rồi sao?

Sắc mặt Hứa Thâm trở nên vô cùng khó coi.

Lúc trước, sau khi đội ngũ bọn họ đánh cho con khư này phải bỏ chạy, nó đã nhìn thoáng qua hắn một cái, ánh mắt đầy phẫn hận, không nghĩ tới hận ý kia còn kéo dài đến tận bây giờ.

Nhưng hiện tại không giống như lúc trước. Lúc trước, hắn còn có các đồng đội thân vệ ở bên cạnh, mọi người cùng hợp lực mới có thể đánh đuổi nó đi, nhưng hiện tại, ở nơi này chỉ có duy nhất một mình hắn thôi.

Ngay cả khư cũng biết bắt kẻ lạc đàn sao?

“Hôm nay không có ai tới giúp cậu đâu nha.” Bóng dáng của con đại khư kia đã đi tới phía trước tòa cao ốc. Các vách tường phía đối diện tựa như ảo ảnh, không thể gây ra một chút trở ngại nào cho nó, con đại khư nọ lập tức uốn éo thân hình bò sát đến, rồi nâng cao nửa phần trên của cơ thể lên.

Ngay trong khoảnh khắc đối diện với ánh mắt của Hứa Thâm, nó đã biết Hứa Thâm có thể nhìn thấy mình, bởi vậy cũng không tiếp tục ngụy trang thêm nữa.

Mà ngay khi cơ thể cô ta xuất hiện tại phòng hội nghị, trong phút chốc, những trảm khư giả giai đoạn đầu liền trở nên cảnh giác. Rất nhanh, sắc mặt tất cả bọn họ đều thay đổi, và gần như ngay lập tức, tóc gáy cả đám dựng đứng lên, trong mắt bọn họ vừa xuất hiện một màn khiến toàn thân rơi vào hoảng sợ.

Khư, còn là một con khư mà trước đây bọn họ chưa từng được nhìn thấy, đại khư!

Hai chân của một số trảm khư giả giai đoạn đầu nhanh chóng trở nên run rẩy.

Mà Ngụy Thế Minh và đám cao tầng phú hào khác vừa nhìn thấy con khư thú đột nhiên xuất hiện, niềm vui mới nhen nhóm trong lòng cũng lập tức biến mất.

Cả đám như thể mấy con vịt bị bóp chặt cổ họng, trực tiếp rơi vào trạng thái hít thở không thông, ngơ ngơ ngác ngác nhìn con ác thú trước mắt.

Thân hình con khư kia khẽ nhúc nhích, được bảy, tám cánh tay trắng nõn tinh tế trên người nâng lên. Loại hình dáng khủng bố này, đã vượt ra ngoài trí tưởng tượng của bọn họ.

Đại não của một số người nhanh chóng bị xáo trộn, rơi vào trống rỗng.

Còn những người khác, đều mở to hai mắt nhìn tới, là sợ quá không nhắm nổi hai mắt, rồi rất nhanh giữa hai cẳng chân run rẩy, đã chảy xuống một dòng nước tiểu.

Quái vật!

Trên thực tế, bọn họ có nghe nói tới sự tồn tại của “Khư”, cũng từng nhìn thấy một vài con khư cấp thấp. Chúng có dáng vẻ như ma quỷ, thoáng mang theo một chút dữ tợn và âm u, nhưng so với quái vật khổng lồ trước mắt, tuyệt đối là tiểu vu kiến đại vu.

Chẳng lẽ là thủ đoạn của hội Hải Đường Huynh Đệ sao?

Thậm chí một số người còn hoài nghi như vậy, có vẻ như nỗi hoảng sợ trong tim đã đạt tới đỉnh điểm khiến cho con người ta cố gắng nặn ra một tia hy vọng, để chống đỡ cho bản thân không sụp đổ...

Coi như chỗ bám víu cuối cùng đi!

Lúc này, nhóm trảm khư giả giai đoạn đầu đã trốn vào tầng nông trong Khư giới từ trước, cũng run run chậm rãi lùi về phía sau, tại khoảnh khắc nước sôi lửa bỏng này, bọn họ cũng không còn tâm trí nào mà quan tâm tới Ngụy Thế Minh và nhóm cao tầng khác nữa.

Tiền tài có quan trọng đến đâu, cũng không quan trọng bằng sinh mệnh.

Người ở phía xa thì lặng lẽ rút lui, còn người ở gần, muốn trốn lại không dám trốn, sợ bàn chân của mình vừa khẽ lay động, sẽ làm kinh động đến con đại khư trước mắt.

Loại cảm giác sợ hãi khi gần gũi cùng mãnh hổ này, làm cho cả người bọn họ cứng nhắc.

Sắc mặt Hứa Thâm trở nên âm trầm, nói: “Cô theo dõi tôi?”

Đại khư híp mắt cười hì hì nói: “Đúng vậy, lần trước cậu làm hỏng chuyện tốt của tôi, làm tôi đói bụng mất vài ngày, nên hôm nay cậu phải ngoan ngoãn lấp đầy cái bụng trống của tôi đi.”

“Cô theo dõi tôi bằng cách nào? Là mùi sao?”

“Chờ cậu chui vào trong bụng tôi, sẽ biết.” Hiển nhiên con khư này không có thói quen nhiều lời vô nghĩa như nhân loại, nó đột nhiên bật cười rồi nhảy lên, xông về phía Hứa Thâm.

Bóng dáng Hứa Thâm nhoáng lên một cái, liền trốn vào trong Khư giới.

Mà cùng thời khắc đó, con khư nọ cũng hoán đổi thân thể, nhanh chóng trốn vào trong Khư giới.

Ngay tức khắc, cả hai người bọn họ cùng biến mất ngay dưới mí mắt của tất cả mọi người trong phòng họp.

Quá trình hoán đổi vào Khư giới không hề làm ảnh hưởng đến hành động của con khư kia, thậm chí thân thể nó còn chẳng ngưng trệ lại một chút nào.

Ngay lúc này, tầng vảy trên cằm con khư ấy chợt nứt ra, để lộ một cái miệng quái dị dựng thẳng đứng, dài một mét, mang theo những chiếc răng nanh sắc nhọn, từ bên trong ra ngoài.

Cùng với động tác há miệng, thứ mùi tanh hôi nhanh chóng ập đến.

Đáp lại hành động của con khư kia, toàn thân Hứa Thâm lập tức phun ra khư lực.

Vào giờ khắc này, chạy trốn hoàn toàn không có ý nghĩa.

Phải biết rằng, thân pháp vốn không phải là thứ Hứa Thâm am hiểu, kể cả hắn muốn chạy, cũng không thể thoát nổi tốc độ của con khư kia.

Chỉ có thể lấy công làm thủ.

Tăng!

Trong nháy mắt, hắn liền rút kiếm ra. Ngay tại khoảnh khắc thanh kiếm rời khỏi vỏ, khư lực toàn thân Hứa Thâm sôi trào, ngưng kết vào một điểm.

Trảm!

Trảm!

Hắn chém ra hai lần liên tiếp. Ngày thường, kiếm ảnh vẫn được thiên chuy bách luyện, lập tức phát huy tác dụng tại thời khắc sinh tử.

Chỉ trong phút chốc, bóng kiếm chập vào làm một.

Kiếm trảm, trọng ảnh!

Bình Luận (0)
Comment