“Phanh” một tiếng, ngay khoảnh khắc mũi kiếm vung ra, dường như trong không khí xuất hiện lưỡi dao sắc bén cùng các vật thể vô hình, chúng trực tiếp bị kiếm phong chặt đứt, nhưng cũng trên một mức độ nhất định nào đó, những vật cản trở kia đã làm suy yếu uy lực của một kiếm này.
Tới cuối cùng, khi kiếm phong chém vào cái miệng kỳ quái của con khư kia, chỉ gây ra một vết thương sâu tầm hai ngón tay, máu tươi văng ra tung tóe.
Mà so với thể tích của con khư kia, độ sâu của miệng vết thương ấy chỉ như một vết trầy xước trên cơ thể con voi thôi.
Ngay sau đó, thân thể Hứa Thâm đã bị con khư nọ thừa cơ nhào tới áp chế.
Sưu!
Đột nhiên, thân thể Hứa Thâm dịch chuyển sang ngang, hắn dùng một tư thế quỷ dị tránh thoát, hệt như một con rối gỗ.
Đòn đánh sâu của khư thất bại, nó lập tức xoay người nhìn về phía Hứa Thâm.
Sắc mặt Hứa Thâm trở nên cực kỳ khó coi.
Tình thế hiện giờ, chẳng những trảm kích trọng ảnh đã được hắn dày công mài giũa rèn luyện kia, không mang đến hiệu quả như kỳ vọng trong lần giao phong đầu tiên, mà đòn công kích vừa nãy của con khư nọ còn quá mức hung hiểm, nếu không phải hắn dùng lĩnh vực sợi khư kéo thân thể của chính mình ra, một khi thật sự bị đối phương áp chế, chắc chắn tiếp theo bản thân sẽ bị gặm nhấm cắn nuốt sạch sành sanh.
Đây là lực lượng của đại khư.
Chỉ cần đối mặt, liền có thể giết chết đại bộ phận trảm khư giả hình thái thứ hai!
Ngay cả khi con khư này không phải cấp A, cũng vô hạn tiếp cận cấp A rồi.
“Cậu vẫn còn giữ sức sao?” Con khư kia khẽ nheo mắt lại, dường như trên gương mặt xinh đẹp nọ vừa lộ ra ý cười, nhưng cái miệng kỳ lạ nứt ra trên cằm lại mang tới cho người ta cảm giác lạnh lẽo.
Hứa Thâm không nói gì, chỉ liên tiếp thúc giục khư lực, điều chỉnh trạng thái, chuẩn bị một lần nữa đối phó với đợt công kích tiếp theo của cô ta.
Dưới ảnh hưởng của năng lực vừa được phát động, Hứa Thâm nhìn thấy bên dưới cái miệng kỳ lạ của con khư này, có một vòng xoáy màu đen.
Nơi đó chính là nhược điểm.
Chẳng qua lúc trước khi bọn họ đánh đuổi con khư này đi, lại không thể phát hiện ra năng lực của nó là gì.
Dường như nó có thể điều động một loại lực lượng nào đó mà mắt thường không thể nhìn thấy. Hắn dám khẳng định không phải là gió, vì đúng là gió không thể nhìn thấy nhưng vẫn có thể cảm nhận được.
Hứa Thâm chậm rãi hít sâu một hơi, theo quá trình khư lực phun ra, khư binh cũng nhanh chóng xuất hiện trên người hắn.
Mặt nạ Quỷ Nguyệt, găng tay huyết sắc.
Khi mặt nạ Quỷ Nguyệt xuất hiện, Hứa Thâm lập tức nhìn thấy, trong không khí có thêm một chút dấu vết mơ hồ.
Có vẻ giống một chuỗi xiềng xích trong suốt.
Lực lượng vô hình kia là xiềng xích sao?
Con khư nọ cười khẽ một tiếng, rồi không một tiếng động đã nhào về phía Hứa Thâm.
Lần này, Hứa Thâm đã nhìn thấy rõ ràng, trong không khí xung quanh có rất nhiều xiềng xích trong suốt, theo động tác của con khư, chúng nó cũng nhanh chóng tụ tập lại bên người hắn.
Và gần như ngay lập tức, lĩnh vực sợi khư vẫn được hắn phóng thích ra xung quanh, đã va chạm vào những chuỗi xiềng xích kia, đôi bên công kích lẫn nhau, nhưng rất nhanh sau đó, lĩnh vực sợi khư của Hứa Thâm đã rơi xuống thế hạ phong.
Xét về cường độ khư lực, hắn còn không bằng con khư này.
Chẳng bao lâu sau, từng chuỗi xiềng xích đã phá tan lĩnh vực sợi khư ngăn cản để lao tới quấn quanh trên cánh tay hắn. Chúng nó uốn lượn như những con rắn độc, dùng vũ lực cưỡng ép cánh tay Hứa Thâm.
Cái miệng kỳ quái bên kia cũng chớp lấy thời cơ, để cấp tốc lại gần, đồng tử trong hốc mắt Hứa Thâm co rụt lại, không chút do dự, phát động Khư Nhãn Trí Huyễn trên mặt nạ.
Thân thể đại khư bỗng dừng lại, tựa như vừa trúng phải một đòn công kích bất ngờ, nhưng không đến một giây sau, nó đã thoát ra.
Và có vẻ như lúc này, nó đã bị chọc giận, vừa thoát ra đã gầm nhẹ vọt về phía Hứa Thâm, cái đuôi quăng xuống mặt đất, quật ra một rãnh sâu.
Hứa Thâm muốn vung kiếm, nhưng cánh tay đang bị cưỡng chế, tựa như đang trong tư thế kéo co, căn bản không thể chém ra được.
“Mau đứt cho ta!” Hắn điên tiết rống giận, trên chiếc găng tay huyết sắc sinh ra từng xúc tu thịt thật nhỏ, cắm rễ trong cánh tay hắn, máu tươi toàn thân nhanh chóng bị rút ra, mà cùng lúc đó, lực lượng mạnh mẽ do bao tay truyền lại đã giúp Hứa Thâm giãy thoát khỏi xiềng xích.
Hắn hung hăng chém một kiếm tới.
“Phanh”.
Hứa Thâm bị lực trùng kích đánh bay ra ngoài.
Mà thân thể con khư kia cũng bị kiếm phong chém trúng, lập tức khựng lại, trên cái miệng kỳ quái nọ xuất hiện một đường máu.
Đại khư bị thương kéo theo cơn điên, hung mãnh như dã thú, không ngừng xông về phía Hứa Thâm, mắt thấy cái miệng đẫm máu kia đã vọt tới gần hắn, đôi bên chỉ cách nhau trong gang tấc.
Đột nhiên, thân thể Hứa Thâm lập tức nhảy lên, tránh được đợt tấn công này.
Và tư thế nhảy lên của hắn cũng thực kỳ lạ, không có bất cứ bước chạy đà nào, cơ thể bị đẩy ngang về phía trước, giống như… Được cái gì đó xách lên vậy.
Thân thể đại khư gấp gáp phanh lại, nó xoay người nhìn tới, đôi mắt hẹp dài cong lên, cười hì hì nói: “Đây chính là điểm kỳ quái trên người cậu sao? Quả nhiên rất thú vị.”
Ánh mắt Hứa Thâm trở nên non nớt và trong suốt, trên mặt hắn có chút ngượng ngùng, giống như một đứa trẻ vừa thất bại trong kỳ thi, áy náy cúi đầu nói: “Thực xin lỗi, lại để cho ma ma phải ra ngoài giúp đỡ.”
“Đứa nhỏ này, đừng nói những lời ngốc nghếch như vậy.” Giọng nói dịu dàng từ vang lên sau lưng Hứa Thâm, người phụ nữ nọ nhẹ giọng nói: “Con có thể, hãy tin tưởng vào chính mình, ma ma đến bắt cô ta giúp con.”
Nhận được lời nói khích lệ, biểu cảm ngượng ngùng trên mặt Hứa Thâm thoáng thu liễm lại. Hắn khẽ gật đầu rồi một lần nữa nắm chặt kiếm phong.
Dù lúc này nhìn qua gương mặt hắn vẫn có chút non nớt, nhưng tia kiên định trong mắt lại không hề dao động.
“Nhìn cho kỹ, nên dùng sợi khư như thế này…” Giọng nói của “Ma ma” truyền đến.
Trong phút chốc, Hứa Thâm đã nhìn thấy vô số sợi khư bắn ra, tơ nhiện trắng như tuyết, đan kết vào nhau tựa một chiếc võng, nhanh chóng bao phủ xung quanh con đại khư kia.