Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 518 - Chương 518. Vận Khí Của Tôi Rất Tốt!

Chương 518. Vận Khí Của Tôi Rất Tốt! Chương 518. Vận Khí Của Tôi Rất Tốt!

"Chỉ có mình anh?" Thanh niên kia chăm chú nhìn Hứa Thâm.

"Đến xử lý chút việc nhỏ mà thôi, một mình tôi là đủ rồi." Hứa Thâm mỉm cười nói.

Giọng điệu thật ngông cuồng!

Nếu là lúc trước, có thể đám người bọn họ sẽ cảm thấy tức cười, nhưng hiện giờ không một ai cảm thấy Hứa Thâm tự đại, ngược có trong lòng còn dâng lên một loại áp lực nặng nề.

"Vận khí của anh không tốt lắm." Thanh niên nhẹ giọng nói: "Biết chúng tôi tới đây, còn gặp phải đại khư tập kích, tuy anh đã giải quyết nó rồi, nhưng hẳn là bản thân cũng tiêu hao không ít khí lực nhỉ?"

"Không, vận khí của tôi rất tốt." Hứa Thâm nói: "Đúng lúc đói bụng, liền có bữa tiệc lớn đưa đến trước mặt, về phần tiêu hao... Cơm nước xong hẳn là nên hoạt động một chút, mới là tiêu hao."

"Hội Truy Quang các người đã tổn thất 6 vị thống lĩnh, anh còn có dũng khí đến tranh giành với chúng tôi sao?" Thanh niên chậm rãi nói: "Đừng quên nơi này là khu Dạ Oanh, là địa bàn của chúng tôi."

Hứa Thâm ngẩng đầu nhìn gã: "Vậy cậu có biết 6 vị thống lĩnh kia bị tổn thất kia như thế nào không?"

Mấy người phía đối diện giật mình, cao tầng tranh đấu, tranh chấp nội bộ, là kết quả mà bọn họ điều tra được, nhưng nhìn ánh mắt của Hứa Thâm, trong nháy mắt bọn họ liền hiểu ra, rồi cùng lúc đó, trong lòng dâng lên một loại cảm giác không rét mà run.

"Giống như khung cảnh từng thấy này, chỉ là lúc đó nhân số nhiều hơn một chút." Hứa Thâm mỉm cười nói.

Lời này giống búa tạ gõ mạnh vào trong lòng của năm người phía đối diện.

Hóa ra … một mình Hứa Thâm đã giải quyết toàn bộ những người kia?

Nếu không phải bọn họ đã tận mắt nhìn thấy thi thể đại khư dưới mông Hứa Thâm, cả đám người kia còn có thể cho rằng đối phương đang khoác lác cậy mạnh, nhưng lúc này, mùi máu tươi gay mũi vẫn còn quanh quẩn tràn ngập ngay chóp mũi mọi người, gần như đã vô tình gia tăng tính thuyết phục cho câu nói này.

"Chờ chút đã, cậu là... Vị thân vệ mới tuyển của Nghĩ Hậu?" Bỗng nhiên, một người đàn ông râu ria xồm xoàm trong đám người nhận ra dáng vẻ của Hứa Thâm.

Vừa vặn bóng đêm tối tăm, lại thêm khuôn mặt Hứa Thâm dính đầy máu tươi, mới khiến gã không nhận ra, nhưng sau khi cẩn thận quan sát, đúng là người nọ đã dần dần nhìn ra diện mạo chân thật của hắn rồi.

"Ừm? Anh nhận ra tôi?" Hứa Thâm nhìn về phía gã.

Những người khác nghe thấy câu nói của người đàn ông râu ria nọ, đều ngẩn ra, sau đó sắc mặt đồng loạt biến đổi.

"Tôi từng thấy ảnh chụp của cậu, lúc trước bang hội chúng tôi còn phái người mời cậu tới uống trà, có lẽ do người phía dưới làm việc không chu toàn, cho nên cậu không nhận được lời mời?" Người đàn ông râu rậm hỏi, âm thanh trầm thấp, không có một chút tư thái nữ nhi lúc trước.

"Cậu ta chính là vị thân vệ kia của Nghĩ Hậu?" Lão giả bên cạnh cả kinh nói.

Vốn dĩ chuyện này đã giao cho người đàn ông nọ phụ trách, bởi vậy bọn họ không quá để ý tới, nhưng ai cũng nghe qua chuyện Nghĩ Hậu tuyển chọn thân vệ.

"Không ngờ cậu còn là thống lĩnh của hội Truy Quang?" Sau khi người đàn ông râu rậm nọ nhận ra Hứa Thâm, ngay bản thân gã cũng có chút giật mình.

Xem ra vị thân vệ của Nghĩ Hậu này không chỉ là đại đội trưởng cục Khư Bí, còn có quan hệ với hội Truy Quang...

Cũng đúng thôi, thân vệ cũng là người, cũng phải ăn cơm tiêu tiền hưởng thụ, chỉ dựa vào chút lợi nhuận ở cục Khư Bí sao mà đủ được?

Nghĩ đến đây, trong lòng người đàn ông râu rậm đã cảm thấy thoải mái hơn một chút.

"Đều nhận được, có điều lời mời hơi nhiều, tôi không rảnh xử lý." Hứa Thâm nói.

Tầm mắt mấy người đối diện chạm vào nhau, cả đám lập tức nhìn ra ý tưởng của đối phương, thanh niên có vẻ là người dẫn đầu lúc trước, lập tức nở nụ cười: "Hoá ra là hiểu lầm, không biết người anh em xưng hô thế nào?"

"Hứa Thâm."

"Hứa tiên sinh, đều là hiểu lầm, anh bận rộn nhiều việc, sao có thời gian rảnh tự mình tới nơi này được? Ừm, hiện giờ nếu anh đã đến đây, chi bằng quá bộ một chút tới bang hội chúng tôi ngồi chơi đi, để chúng tôi làm địa chủ được tận tình chiêu đãi anh?" Thanh niên lập tức nhiệt tình nói.

"Vậy chuyện này?" Hứa Thâm tràn đầy hứng thú nhìn đối phương.

"Ai, đều là chuyện nhỏ, anh đừng để ý. Nếu chúng tôi mà biết tập đoàn Minh Đăng này ngu xuẩn như thế, lại đắc tội với Hứa tiên sinh, thì không cần anh phải ra tay, chúng tôi cũng sẽ thay anh dạy dỗ bọn họ." Thanh niên cười nói.

"Mọi người quá khách khí rồi." Hứa Thâm nhàn nhạt mỉm cười: "Mấy người cũng biết tôi sự vụ bận rộn, nếu đã nhận lời tới bang hội các người, mà các người chiêu đãi không chu toàn, đừng trách tôi trở mặt."

Sắc mặt mấy người đối diện khẽ biến. Dù Hứa Thâm có một tầng thân phận là thân vệ của Nghĩ Hậu, nhưng nói gì thì nói, ngay lúc này hắn cũng rơi vào giữa vòng vây của bọn họ rồi… nếu hắn vẫn còn can đảm như thế, đủ để thấy trong tay hắn có con bài chưa lật và chiến lực đủ để gánh vác hoàn cảnh này.

"Dễ bàn dễ bàn, lão đại của chúng tôi cũng muốn gặp anh." Thanh niên cười nói.

"Ồ?" Hứa Thâm có chút ngoài ý muốn: "Lão đại mấy người có tới không?"

"Chút chuyện nhỏ này, đâu cần lão đại của chúng tôi ra tay? Anh ấy chỉ phái mấy người chúng tôi tới đã đủ thành ý rồi." Thanh niên nói.

Hứa Thâm khẽ gật đầu, xem ra cũng không thể khinh thường hội Hải Đường Huynh Đệ này được.

"Vậy cứ giải quyết chuyện ở đây trước đã." Hứa Thâm đứng dậy nói: "Bọn họ vẫn đang chờ gặp gỡ mấy người đó. Mấy người đã đi một chuyến xa như vậy rồi, đừng để người ta sốt ruột chờ đợi."

"Dễ bàn." Mấy người kia có vẻ khách khí nói.

Sau đó, mấy người bọn họ đi theo Hứa Thâm trở lại phòng họp trên lầu.

Hoán đổi khỏi Khư giới, thu liễm khư lực, sáu người cũng dần dần hiện ra trong phòng họp.

"Bạch Nha tiên sinh, ngài đã tới!"

"Từ Bi lão gia!"

"Công Chúa tiên sinh!"

Đám người Ngụy Thế Minh vốn đang co người trong góc tường phòng họp, xung quanh là mấy nhân viên trảm khư giai đoạn đầu không có bỏ trốn khác. Những người này vẫn một mực canh giữ bên cạnh bọn họ, còn có tuần cảnh bảo vệ phổ thông, trong tay cầm súng kíp.

Tầm bắn và uy lực của những khẩu súng kíp này tương đối bình thường, chỉ có thể uy hiếp trảm khư giả giai đoạn đầu thôi.

Bình Luận (0)
Comment