Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 551 - Chương 551. Trò Chơi Gia Đình!

Chương 551. Trò Chơi Gia Đình! Chương 551. Trò Chơi Gia Đình!

Trên thực tế, cô đã tỉ mỉ điều tra hai nhân tài được lựa chọn từ đơn vị liên quan kia, và phát hiện ra rằng, sau khi bọn họ biết được bản thân sắp có cơ hội làm việc cho một vị đại nhân vật, lập tức triển khai cạnh tranh giành giật, thậm chí còn sử dụng không ít thủ đoạn sau lưng.

Chỉ thông qua một chút hành động như vậy thôi, Lỵ Lỵ đã hiểu, bọn họ tuyệt đối không phải nhân tài mà Hứa Thâm muốn.

Thậm chí còn có người đưa lễ vật tới trước mặt cô, nhưng đương nhiên, tất cả đều bị cô từ chối, khiển trách.

Cô biết tính cách của Hứa Thâm, nếu người được chọn làm việc không thỏa đáng, thì kẻ bị truy cứu trách nhiệm, cũng là kẻ phải chịu ảnh hưởng nặng nề nhất chính là cô. Chút lễ vật nhỏ nhoi kia không đủ để bù lại.

“Nói đi.” Hứa Thâm đặt tư liệu xuống.

Lỵ Lỵ cung kính thấp giọng nói: “Sau khi trải khảo sát, tôi nhận thấy rằng, ngày thường Kiều Đinh đều ở chung với khư, cũng có một chút lý giải cá nhân khá sâu sắc về khư, hơn nữa anh ta còn tự mình nghiên cứu huấn luyện khư, thậm chí còn dạy chúng làm ra một số hành động kỳ quái. Cũng vì vậy mà thường xuyên bị đồng nghiệp chê cười, nói rằng anh ta có đam mê đặc biệt. Nhưng những hành vi kỳ quái này lại khiến thuộc hạ nhận thấy được hiệu quả của quá trình thuần dưỡng khư, từ đó cho ra kết luận rằng, anh ta có khả năng huấn luyện khư,”

“Ồ?” Hứa Thâm nhìn về phía Kiều Đinh: “Anh có đam mê gì?”

Thân thể Kiều Đinh run lên, gã vội vàng nói: “Thống lĩnh, thuộc hạ chỉ thích chơi trò chơi cùng khư mà thôi, không có đam mê gì cả.”

“Trò chơi gì?”

“Là… là trò chơi gia đình...” Kiều Đinh có chút đỏ mặt, cúi đầu.

Hứa Thâm có chút hứng thú, nói: “Chơi trò gia đình như thế nào?”

Kiều Đinh hơi ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy Hứa Thâm không lộ ra một chút chán ghét hay khinh bỉnh nào, trong lòng gã có chút kinh ngạc.

Phải biết rằng, vì lọai đam mê này, gã đã sớm phải hứng chịu đủ mọi lời chỉ trích tới từ đồng nghiệp rồi. Nhưng không ngờ vị thống lĩnh đại nhân trước mắt lại không thèm để ý tới.

“Chính là... Để khư đóng vai người nhà của tôi, rồi thực hiện một vài hoạt động đơn giản.” Kiều Đinh lúng túng nói.

“Thật thú vị, nói kĩ càng tỉ mỉ cho tôi nghe xem nào.” Hứa Thâm thả chân xuống, có chút hăng hái hỏi.

Kiều Đinh nhìn thấy bộ dạng hứng thú của Hứa Thâm, lá gan cũng dần dần lớn hơn một chút, lúc nói chuyện cũng không còn lắp bắp và ngập ngừng nữa: “Chính là để cho một vài con khư đóng vai các thành viên trong gia đình, ví dụ như ba ba, ca ca, muội muội, sau đó bọn chúng sẽ phải làm những việc tương ứng, ba ba cần làm việc kiếm tiền, làm việc ở đây chính là đi săn bắt đồ ăn... Ca ca chịu trách nhiệm ở lại bên cạnh muội muội, vì muội muội sẽ khóc, ồn ào đòi ăn...”

“Không có ma ma sao?”

“Cái này... Tạm thời còn không có.”

“Vậy anh thì sao? Anh đảm nhận nhân vật gì?” Hứa Thâm có chút ngoài ý muốn, vốn tưởng rằng gã sẽ đảm nhiệm vai trò ba ba trong trò chơi gia đình này, cũng là chủ nhân trong nhà, không nghĩ tới ba ba lại do khư đảm nhiệm.

“Tôi là anh hai.” Kiều Đinh thật thà đáp.

Nói đến đây, trên mặt gã lại lộ ra vài phần ngượng ngùng.

Hứa Thâm không biết loại cảm giác ngượng ngùng của gã đến từ đâu, nhưng cũng không quá tò mò.

Hắn đã tiếp xúc với trảm khư giả trong một khoảng thời gian khá dài, bởi vậy cũng hiểu, rất nhiều trảm khư giả đều có phản ứng và biểu cảm khó có thể suy đoán hay nắm bắt được, đối phương có biểu hiện như vậy cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

“Vậy bọn chúng có thực hiện nhiệm vụ của mình không? Anh có thể sai khiến khư đi cướp đoạt thức ăn ư?” Hứa Thâm trào dâng hứng thú.

Hắn bắt đầu cảm thấy người trước mắt mình thực sự là một nhân tài.

“Bẩm thống lĩnh đại nhân, thức ăn kia chỉ đơn giản là đồ gia công thôi, chúng tôi có nhân thực, tôi sẽ đưa nhân thực đến trước mặt nó, rồi nó phụ trách gia công...” Tại thời điểm Kiều Đinh nói ra những lời này, đôi mắt gã lập tức lóe ra ánh sáng lấp lánh.

Hứa Thâm nghe xong, cũng hiểu được ý tưởng của đối phương, nhưng cũng vì vậy mà hắn kinh ngạc hỏi: “Để cho nó gia công mà nó không ăn luôn sao?”

“Ừm.”

“Lợi hại.” Hứa Thâm không khỏi tán thưởng một tiếng, có thể làm cho khư kiềm chế được cơn đói khát trong lòng mà không ăn nhân thực, ngược lại còn chia sẻ thức ăn cho “Con cái” của mình.

Đây tuyệt đối là huấn luyện tầng sâu.

“Phải mất bao lâu mới có thể huấn luyện được một vị ‘Ba ba’?”

“Phải xem tình huống.” Kiều Đinh ngại ngùng nói: “Một số khư rất dễ huấn luyện, chỉ mất ba tháng là được, nhưng một số khư tính tình khá cứng đầu, phải mất bảy hoặc tám tháng, thậm chí còn không thể huấn luyện được.”

Hứa Thâm khẽ gật đầu, nói: ‘Nếu để cho anh quản lý một xưởng khư, thì anh cần bao lâu?”

Kiều Đinh ngẩn ra, nói: “Để... Để cho những đồng nghiệp của tôi đều làm những việc như vậy?”

“Đúng vậy, anh dạy đồng nghiệp của mình, để bọn họ giúp anh cùng nhau mở hội cha mẹ.” Hứa Thâm mỉm cười nói.

Kiều Đinh im lặng một lúc, bỗng nhiên đôi mắt có chút phiếm hồng, gã kích động nói: “Nếu như vậy, trong ba tháng, tôi có thể xây dựng được một gia đình hoàn chỉnh.”

Hứa Thâm khẽ gật đầu. Hắn biết gã không có nói ngoa, trên phương diện này, đối tượng khó huấn luyện nhất chính là ba ba, những thành viên còn lại huấn luyện như thế nào cũng được.

Ví dụ như muội muội thích khóc, ồn ào đòi ăn, chính việc này đã phù hợp với một số đặc điểm của khư rồi.

“Nhưng tôi cần anh huấn luyện sâu hơn, không chỉ mở hội cha mẹ.” Hứa Thâm nói.

Kiều Đinh ngẩn ra, lập tức khẩn trương: “Xin đại nhân chỉ thị.”

“Ví dụ như khi anh bồi dưỡng “Ba ba”, hãy để nó thực hiện trách nhiệm chân chính thuộc về thân phận của chính mình, đó là kiếm tiền nuôi gia đình, cướp đoạt đồ ăn, còn “Ca ca” mà anh nói, nhiệm vụ của nó không chỉ là làm bạn, còn phải biết bảo vệ anh trong lúc anh gặp nguy hiểm.”

“Muội muội cũng vậy, không chỉ biết khóc, muội muội cũng là một thành viên trong gia đình, cũng phải trưởng thành lên. Lúc bình thường, muội muội có thể ngang bướng tùy hứng một chút, nhưng phải biết ngoan ngoãn và vâng lời, thỉnh thoảng còn biết lén lút nhét cho anh vài viên kẹo nhỏ... Anh có hiểu ý của tôi không?”

Hứa Thâm nói xong, lại lẳng lặng chăm chú nhìn gã.

Bình Luận (0)
Comment