Trong phòng nhỏ tối đen.
Đột nhiên có ánh đèn màu vàng ấm áp chiếu rọi, một bóng người vừa tới gõ cửa.
"Ma ma" từ người trong phòng bước tới mở cửa, nhìn thấy bóng dáng đang đứng trước cửa, bà ấy lộ ra nụ cười dịu dàng.
"Vào đi, anh đã vất vả rồi."
Bóng dáng kia yên lặng bước vào căn phòng nhỏ ấy, những người xung quanh khác, kể cả ca ca của Mặc Hải Minh, đều không tự chủ được mà nhanh chóng lui lại phía sau.
Người này yên lặng đi tới trước bàn, rồi nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh thanh niên với vẻ mặt tươi cười hạnh phúc trước mặt.
Ngọn đèn trên bàn chiếu rọi lên gương mặt của thiếu niên, nhưng bởi vì bóng người đang ngồi ở bên kia, đưa lưng về phía ánh sáng, nên không nhìn thấy vẻ mặt của đối phương.
...
...
Không lâu sau đó, ông chủ quán rượu đã mang theo bộ đội trạm gác ngầm về tới trước mặt Hứa Thâm.
Hứa Thâm nhìn lướt qua bọn họ, dù cả đám người vẫn đứng trong đêm đen, dưới bầu trời đầy tuyết, nhưng những thành viên thuộc đội ngũ bí mật đó vẫn không dám di động, càng không có một chút oán giận nào, hiển nhiên tố chất huấn luyện cực cao.
Ở phía trước đội ngũ này là 5 vị hồng y giáo chủ, cũng là mấy người lão Đỗ, ở trong giáo hội Hắc Quang, bọn họ được gọi là hồng y giáo chủ.
Danh hiệu của lão Đỗ là Vụ giáo chủ.
Danh hiệu của ông chủ quán rượu là Bạo Phong giáo chủ.
Danh hiệu của thanh niên ác mộng là Mộng giáo chủ.
Danh hiệu của thiếu niên ong độc là Phong Vương giáo chủ.
Và danh hiệu của Tiết Môi trước mắt là Huyết Y giáo chủ.
Ban đầu trong nhóm bọn họ có 6 người, nhưng cô gái tập kích bất ngờ kia đã bị Hắc Tuyết giết chết, hiện giờ chỉ còn 5 vị, cũng là chiến lực đỉnh phong của giáo hội Hắc Quang.
Chiến lực này mạnh hơn gần gấp đôi so với bang Bạch Trú ở khu Vô Miên.
Đây đã là kết quả còn lại sau khi trừ bỏ Liễu cục.
Còn khu Vô Miên bên kia, ngoại trừ Trần Thanh Vân, bang Bạch Trú chỉ có hai vị hình thái thứ hai khác tọa trấn mà thôi.
Hứa Thâm cảm thấy nếu tính thêm cả Liễu cục, thì kể cả thế lực lớn như hội Hải Đường Huynh Đệ ở khu Dạ Oanh, cũng bị giáo hội của bọn họ giết sạch.
Dù sao, năng lực thật sự của Liễu cục cũng rất biến thái.
Và trước mắt. Hứa Thâm còn chưa gặp phải loại năng lực nào khó giải quyết như vậy, kể cả phòng hòa tấu màu vàng của Tiết Hải Ninh cũng không thể so sánh được.
Đây là suy yếu và tăng cường trên toàn bộ phạm vi, nếu không phải dựa vào man lực áp chế, gần như khó mà giải quyết được.
Ngoại trừ 5 người này, Hứa Thâm còn nhìn thấy không ít gương mặt quen thuộc trong đội ngũ trạm gác ngầm, ví dụ như người ban ngày sắm vai thầy giáo ở trong trường học kia, lúc này đối phương cũng đổi thành trang phục của đội trạm gác ngầm, lập tức biến mất trong đám người.
"Đi thôi." Hứa Thâm tiến thẳng về phía trước.
Đám người tự động tách ra, 5 vị hồng y giáo chủ theo sau bước chân của Hứa Thâm.
Tổng bộ giáo hội Hắc Quang là tòa giáo đường to lớn, nguy nga và trang nghiêm, đứng sừng sững ngay trên đoạn đường phồn hoa, đông đúc, ở cuối quảng trường Hi Lâm thuộc khu Hắc Quang.
Nó được xây dựng với kết cấu thẳng đứng hình tháp nhọn, khiến cho cả giáo đường đều toát lên vẻ thần thánh hào hùng.
Phía Tây của giáo đường là sở Thủ Vệ Thành Bang, phía Đông là thương hội Lan Đức. Đây chính là liên minh thương hội được các phú hào trong khu Hắc Quang thành lập nên. Nghe nói, thương hội nọ đang nắm giữ tới 80% tài phú của khu Hắc Quang, trong tay có vô số tài nguyên.
Mà giáo đường lại tọa lạc ngay khu vực trung tâm, chiếm cứ vị trí địa lý ưu thế nhất, có thể hấp dẫn vô số tín đồ đến hành hương.
Bởi vậy, chỉ qua một điểm vô cùng đơn giản này, cũng có thể nhìn ra thực lực hùng hậu của giáo hội Hắc Quang.
Dù đang vào ban đêm, nhưng bên trong quảng trường Hi Lâm vẫn là khung cảnh đèn đuốc sáng trưng. Chẳng qua do tuyết rơi khá dày, mới khiến lượng người đi bộ giảm xuống rất nhiều, nhưng vẫn có thể nhìn thấy một số đôi nam nữ, một vài vị phú hào ôm tình nhân, cùng bước ra từ các cửa hàng xa xỉ phẩm bên đường phố.
Ngay khi đoàn người Hứa Thâm xuất hiện, bầu không khí vui vẻ trên đường phố lập tức bị che phủ, dường như cả đèn đường cũng ảm đạm xuống.
Người đi bộ đang bình thản dạo chơi vội vàng dạt cả vào vệ đường.
Đúng lúc ấy, cánh cửa trên một chiếc xe đắt tiền được mở ra, người bên trong vừa chuẩn bị bước xuống xe, đột nhiên rút chân quay trở lại, thậm chí còn nhanh chóng đóng cửa, không dám ló đầu nhìn ra.
Một con mèo vừa vội vàng trèo lên tấm biển quảng cáo của một cửa hàng bánh ngọt, rồi cúi đầu nhìn xuống, gầm nhẹ với con chó bên dưới, đột nhiên nhận ra điều gì đó, nó lập tức quay đầu lại nhìn thoáng qua, rồi nhanh chóng lui về phía sau cây cột điện, không dám kêu lên nữa.
Mà con chó đang xù lông với con mèo hoang nọ, cũng vội vàng nhảy lên, chạy trốn như vừa bị thứ gì đó dọa sợ
Một đôi yêu nhau đang say sưa tình chàng ý thiếp trên đường, bỗng nhiên chàng trai nghe được âm thanh gì đó, vội vàng mở mắt ra nhìn lại, vừa lúc trông thấy đoàn người đang đi thẳng về phía mình, con ngươi đột ngột co rút lại.
Sau đó, gã cũng bất chấp thân mật, vội vàng kéo bạn gái tránh sang một bên.
Cô bạn gái không kịp phản ứng, lập tức hét lên một tiếng kinh hãi, chờ sau khi bị bạn trai mình loạng choạng kéo vào lề đường, cô mới hất tay anh chàng kia ra, tức giận nói: “Anh chạy cái gì mà chạy? Bọn họ là ai chứ? Đường cũng không phải của nhà bọn họ, tại sao chúng ta phải nhường?”
Chàng trai vội vàng che miệng bạn gái mình, rồi kinh hồn bạt vía nói: “Đường chính là của nhà bọn họ đấy.”
Sau đó, chàng trai gần như nín thở nhìn đám người kia đi ngang qua trước mặt mình, đặc biệt là lúc bạn gái nói chuyện, gã mơ hồ nhìn thấy một bóng dáng khôi ngô cao gần hai mét đang đi trong đám người đằng kia, có lạnh lùng liếc mắt nhìn sang bên này một cái.
Chỉ một ánh mắt đơn giản cũng khiến gã có cảm giác lạnh toát cả người, như thể bản thân vừa rơi xuống hầm băng.
Sau khi nhóm người này đi xa, gã mới cảm nhận được nhịp tim mình từ từ đập trở lại, bàn tay đang bịt miệng bạn gái cũng bị cô ấy tức giận đánh cho một cái.
Chàng trai nhìn vào ánh mắt giận dữ của bạn gái, cười khổ nói: “Không chỉ con đường này, mà toàn bộ khu phố này, đều là của bọn họ. Về sau này, nếu em nhìn thấy bọn họ, nhớ phải tránh xa một chút, nếu không đại họa sẽ giáng xuống đầu!”