Hóa ra… nữ thần đang đứng bên phía đối lập với chúng ta sao?
Chẳng lẽ… chúng ta thật sự là phản đồ?
Loảng xoảng đương!
Dưới ánh nhìn chăm chú của nữ thần, không ít người trực tiếp quỳ xuống, nhanh chóng vứt bỏ binh khí.
Ở trước mặt tín ngưỡng, những tín đồ thành tín nhất phải đặt mình vào trạng thái "Lõa thể".
Đây là tư tưởng đã ăn sâu bén rễ, thẩm thấu vào trong đầu toàn bộ những giáo chúng kia. Và chỉ trong nháy mắt, hơn phân nửa trong số trăm người đều quỳ xuống dưới.
Những người còn lại đều có tinh thần lực tương đối mạnh, bọn họ nhìn thấy vị nữ thần trước mắt mình tương đối mơ hồ, lại kết hợp với lời đồn đại về năng lực của Mộng giáo chủ, và gần như ngay lập tức, bọn họ đã ý thức được chính mình vừa bị năng lực của đối phương quấy nhiễu rồi.
“Nơi ta đang đứng chính là cội nguồn tín ngưỡng của các người.” Hứa Thâm nhẹ giọng nói: "Nếu các người vẫn cố ý ngỗ nghịch chống đối, ta sẽ đại biểu cho nữ thần thu hồi quyền được sống của các người."
“Mày là kẻ soán ngôi Giáo hoàng, nữ thần sẽ giáng lâm trừng phạt mày!" Người đàn ông trung niên dẫn đầu gầm lên, rồi dứt khoát phẩy tay nói: "Giết!"
Rõ ràng trong miệng gã phát ra tiếng rống giận, nhưng bản thân lại không có bất cứ hành động gì, chỉ thấy những người khác đã nhanh chóng xẹt qua bên người gã, tấn công về phía đám người Hứa Thâm.
Hứa Thâm nhẹ nhàng nâng bàn tay lên, sợi khư nhanh chóng ngưng kết trong lòng bàn tay. Những sợi khư này ngưng tụ lại, phác họa nên hình dạng đặc thù của mô-men lực, sợi tơ cũng biến thành hình dạng của xiềng xích.
Sưu!
Từng sợi tơ mảnh tựa như xiềng xích nhanh chóng lao ra.
Trong khoảnh khắc khi chúng rời khỏi bàn tay, tốc độ trực tiếp tăng vọt, cũng dần dần biến lớn, lộ ra đường nét hình dáng rõ ràng.
Chờ khi bay được tầm 4 mét, những sợi tơ mảnh ban đầu đã trở thành từng chuỗi xiềng xích dày bằng ngón tay.
Đồng thời, tốc độ cũng tăng vọt lên sánh ngang với tốc độ bay của viên đạn súng bắn tỉa!
Phốc phốc phốc!
Vô số hoa máu nở rộ.
Từng chuỗi xiềng xích như những con con rắn độc hung ác, chúng âm thầm bò sát đất tựa thân cây hoa trong bóng tối, rồi ngay khi xiềng xích quẫy tung lên, cũng là lúc những đóa hoa độc ác nọ phô bày vẻ đẹp mỹ lệ của bản thân.
Vô số bóng người ngã xuống, rồi bị xiềng xích xâu lại.
Chỉ trong khoảnh khắc, hơn 20 người có ý đồ công kích đều mất mạng.
Ở trước mặt hình thái thứ hai, trảm khư giả giai đoạn đầu không có một chút năng lực chống cự nào, trực tiếp bị nghiền ép hoàn toàn triệt để.
Dù cũng có một vài trường hợp đặc biệt, năng lực của bọn họ biểu hiện ra khá sớm, nhưng trình độ vẫn quá yếu ớt, kể cả hệ trọng cấu, nếu gặp phải vết thương trí mạng khi vẫn còn nằm trong ranh giới của giai đoạn đầu, cũng khó mà sống sót được.
Sưu!
Trong hàng chuỗi những xiềng xích đang hung hăng bắn tới, có một sợi xích như con rắn độc dữ tợn, vọt tới trước mặt người trung niên cầm đầu, cả quá trình từ cấp tốc đến cực tĩnh, chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Đầu nhọn của dây xích dừng lại ngay phía trước con ngươi đang nhanh chóng co rút lại của gã.
Bước chân không ngừng lui về phía sau của người trung niên nọ cũng khựng lại, toàn thân cứng đờ tại chỗ, vẻ mặt gã tràn đầy kinh hãi, tựa như không sao tin được vào những gì mình đang nhìn thấy.
Cả một đám phế vật bên cạnh gã, cùng lúc xông lên lại không mang tới một chút tác dụng nào? Ngay cả kiềm chế đối phương một giây thôi cũng bất lực?
Thân thể hơi mập của gã đang run rẩy, tựa như lớp mỡ toàn thân và những sợi cơ bắp đang muốn tách rời nhau ra, đũng quần trở nên nóng bỏng, nước tiểu theo ống quần chảy xuống dưới.
Bùm.
Gã quỳ xuống.
"Giáo… Giáo hoàng đại nhân, tôi sai rồi. Cầu xin ngài tha cho tôi..." Đầu gã đập thình thịch xuống mặt đất.
Ngay lúc này, những người bên cạnh vẫn còn chần chừ, do dự không biết hành động của bản thân có được tính là phản bội tín ngưỡng của nữ thần hay không, chợt nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, gần như ngay lập tức cả đám đều hiểu được, đúng là lúc trước bọn họ đã bị phản đồ mê hoặc rồi.
Người trung niên kia liên tục dập đầu, nhưng trong cảm nhận của gã, dường như chung quanh hơi bị yên tĩnh quá mức, hết thảy đều lặng lẽ, không một tiếng động, chỉ có tiếng tí tách truyền đến từ những sợi xiềng xích gần đó mà thôi.
Âm thanh này chính là tiếng máu tươi từ bên trong thân thể của hơn 20 người vừa bị xuyên qua kia, đang theo dây xích nhỏ giọt xuống đất.
Người trung niên cẩn thận ngẩng đầu nhìn lên.
Sợi xiềng xích giống như rắn độc kia vẫn ở trước mặt gã.
Sau đó gã hướng ánh mắt nhìn về đoạn cuối của chuỗi xiềng xích nọ, chỉ thấy người trẻ tuổi đang đứng bên ngoài khư trụ kia, vừa lộ ra một nụ cười với gã.
Như mỉa mai, như miệt thị, như chán ghét mà vứt bỏ.
Phốc!
Trong nháy mắt, chuỗi xiềng xích nọ bắn ra, đâm vào nhãn cầu, xỏ xuyên qua hộp sọ.
Dư lực còn chưa hết, sợi xiềng xích nọ lại tiếp tục bay về phía trước, kéo theo thân thể người trung niên vừa bị xâu chuỗi kia, bay lên giữa không trung, sau đó ném rơi gã xuống mặt đất…
Sau đó, không còn bất cứ một tiếng động nào nữa, sợi xiềng xích nọ cấp tốc co rút lại, lui về bên cạnh Hứa Thâm, rồi lặng yên tiêu tán, hóa thành khư lực giống như nước chảy, nhanh chóng biến mất trong thân thể hắn.
Hiện trường chỉ còn lại hơn 20 bộ thi thể đang nằm ngổn ngang.
Máu tươi từ lỗ thủng trên những thi thể ấy chảy ra, rất nhanh đã nhuộm đỏ mặt đất.
Tràng cảnh máu tanh này khiến cái đầu của những người đang quỳ gối trên mặt đất kia, càng thêm thấp xuống, sau đó, cả đám người cảm nhận được một luồng chất lỏng từ bên cạnh lan tràn tới, dính ướt bàn tay, cùng với vầng trán đang kề sát đất của mình.
Bọn họ ngạc nhiên mở mắt nhìn qua, lập tức phát hiện đó là máu tươi màu đỏ thẫm đã chảy xuôi đến gần mình trong gang tấc.
Tình cảnh này… tuyệt đối là thứ mà cả đời những người còn lại đều vĩnh viễn không thể nào quên được.
Đám người Tiết Môi và Đỗ Minh yên lặng chứng kiến hết thảy, trong lòng lại càng thêm kiêng kỵ với người trẻ tuổi trước mắt.
Thật hiển nhiên, dù không dựa vào con khư thú cấp A kia, chiến lực của bản thân Hứa Thâm cũng đạt tới cấp bậc khủng bố rồi.