Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 583 - Chương 583. Quyền Lực!

Chương 583. Quyền Lực! Chương 583. Quyền Lực!

Rất nhanh sau khi bộ truyền bá thánh âm bị trấn áp, mọi người đều nhìn thấy xe của đám nhân viên sở Thủ Vệ Thành Bang nhanh chóng lo thẳng đến nơi này từ trong hiện thực, cùng đến với đám người ấy còn có từng hồi chuông cảnh cáo không ngừng vang lên.

Thậm chí khi nhóm giáo chúng nhìn thông qua Khư giới, có thể nhìn thấy bóng dáng của đám nhân viên sở Thủ Vệ đang ngồi giữa xe.

Tổng cộng có năm chiếc xe được xuất động.

Số lượng lớn như vậy là vì sở Thủ Vệ Thành Bang vốn nằm ngay sườn phía Tây của giáo đường.

Chiếc xe dừng lại bên ngoài bậc thang dẫn vào kiến trúc bộ truyền bá thánh âm. Đám nhân viên sở Thủ Vệ nhanh chóng bước từ trên xe xuống, tất cả đều mở Khư Nhãn, rất nhanh, bọn họ đã nhìn thấy đám giáo chúng đang đứng đầy bên trong và bên ngoài tòa kiến trúc nọ.

Sắc mặt những nhân viên sở Thủ Vệ này lập tức biến sắc, trong đáy mắt ánh lên một chút kiêng kỵ.

Ngay lúc ấy, một nhân viên thủ vệ dẫn đầu bước từ bên trong ra, thoạt nhìn vô cùng uy nghiêm.

Gã khẽ giơ tay lên ngăn cản vị thủ vệ trẻ tuổi bên cạnh đang do dự, muốn nói lại thôi, rồi hướng vẻ mặt ngưng trọng nhìn quanh một vòng, khư lực toàn thân lập tức phun trào, giống như nước sôi bao trùm toàn thân.

Rất nhanh, luồng khư lực sôi trào này đã trợ giúp người nọ dễ dàng xâm nhập vào trong Khư giới, đứng ở trước mặt nhóm giáo chúng.

Cùng lúc đó, ánh mắt của toàn thể giáo chúng cũng đồng loạt rơi trên người đối phương.

Vẻ mặt đội trưởng đội thủ vệ thoáng biến hóa một chút, hàng lông mày lại nhíu chặt thêm vài phần, gã buông hai tay xuống, trong lòng xuất hiện một tia mất tự nhiên.

Dù bản thân gã chính là trảm khư giả hình thái thứ hai, nhưng dưới ánh nhìn chăm chú của cả đám nhân vật cốt cán thuộc giáo hội Hắc Quang kia, hình thái thứ hai cũng cảm thấy áp lực.

Đám người thích gây chuyện rắc rối này... Gã âm thầm cảm thấy đau đầu.

Cũng vào lúc này, dường như đám đông vừa nhận được tin tức gì đó, cả đám lại chậm rãi tách ra tạo thành một con đường ở giữa.

Phía cuối con đường, năm vị hồng y giáo chủ đứng ở hai bên, còn chính giữa là một bóng dáng trẻ tuổi.

Đội trưởng đội thủ vệ lặng lẽ nuốt nước miếng vài lần, nhưng vẻ mặt vẫn duy trì được trấn tĩnh như thường.

Sau khi đám giáo chúng tách nhau ra, ánh mắt cả đám người hai bên đều lạnh lùng nhìn chằm chằm lên người gã, tựa như hai hàng binh lính được huấn luyện bài bản.

Rất nhanh, đội trưởng đội thủ vệ đã đi đến cuối, ánh mắt nhìn thẳng vào người trẻ tuổi trước mặt, trong lòng thầm chấn động, không biết giáo hội Hắc Quang đã xảy ra chuyện gì rồi?

Tuy không biết người trẻ tuổi này, nhưng gã lại biết năm vị hồng y giáo chủ bên cạnh.

"Lão Đỗ, mọi người bên này có chuyện gì vậy?" Vẻ mặt đội trưởng đội thủ vệ dịu đi, gã có chút khách khí, gật đầu với Hứa Thâm, rồi nhìn về phía Đỗ Minh, người khác là quen thuộc với mình.

Nhưng hôm nay khác với mọi khi, Đỗ Minh kia không lộ ra một chút tươi cười ôn hòa nào, chỉ lạnh nhạt hờ hững nhìn gã rồi nói: "Có người phản bội Giáo hoàng mới của chúng tôi, Giáo hoàng phải rửa sạch một chút phản đồ ở trong giáo."

Giáo hoàng mới?

Đội trưởng đội thủ vệ giật mình, con ngươi thoáng co rút lại, gã lập tức đưa mắt nhìn người trẻ tuổi trước mặt.

Không còn nghi ngờ gì nữa, Giáo hoàng mới trong miệng lão Đỗ, chính là vị trước mặt này.

Nhưng Giáo hoàng lại trẻ tuổi như vậy... Còn lão Liễu thì sao?

Chẳng lẽ lão Liễu đã truyền ngôi cho người này?

Hay là...

Đội trưởng đội thủ vệ không dám tiếp tục suy nghĩ sâu thêm.

"Làm sao vậy? Có chuyện gì sao?” Hứa Thâm lẳng lặng nhìn đối phương.

Phải biết rằng, chức trách của sở Thủ Vệ Thành Bang chính là giữ gìn luật pháp và trật tự của thành Để, nhưng một khi đám người này định xen vào việc của người khác, hắn sẽ cho bọn họ biết được, về sau này, luật pháp của khu Hắc Quang không phải do cục Thủ Vệ Thành Bang quản lý, mà phải do bản thân hắn nói mới tính!

"Không, không có chuyện gì cả. " Đội trưởng đội thủ vệ cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng của mấy vị giáo chủ bên cạnh, sau lưng gã phát lạnh, có một loại cảm giác bản thân vừa bước vào cái lồng giam toàn mãnh hổ.

Gã lập tức thu liễm loại biểu cảm uy nghiêm thường dùng khi giải quyết việc chung của mình lại, cười cười rồi nói: "Tôi chỉ tới đây hỏi một chút xem mọi người có chuyện gì cần tôi hỗ trợ không thôi."

Ánh mắt gã lướt qua bả vai Hứa Thâm, nhìn thấy đám đông giáo đồ đang quỳ xuống cúi đầu ở phía sau khư trụ, cùng với những thi thể nằm ngổn ngang đầy đất.

Trái tim của gã lại co rút thêm một lần nữa.

Chết hơn 20 người, đây tuyệt đối là sự kiện lớn, xử lý không tốt sẽ tạo thành ảnh hưởng cực kỳ ác liệt, dẫn đến oanh động.

Nhưng lúc này...

"À..." Hứa Thâm nghe được lời nói của đội trưởng đội thủ vệ, hắn hơi nghiêng người, thản nhiên nói: "Vậy có thể làm phiền anh, hỗ trợ thu thập di thể cho bọn họ hay không?"

Đội trưởng đội thủ vệ vội vàng lau mồ hôi trên trán, có cảm giác ánh mắt của năm vị giáo chủ xung quanh càng thêm lạnh như băng, gã cố gượng cười nói: "Không thành vấn đề, chúng tôi vẫn chuyên môn làm loại chuyện này mà, nhất định sẽ xử lý bọn họ thỏa đáng.”

Hứa Thâm nhìn gã một cái, khẽ gật đầu, sau đó, hắn bình thản nhấc chân, lướt qua người vị đội trưởng đội thủ vệ này, một đi không quay đầu trở lại.

Trong nháy mắt đi ngang qua nhau, đội trưởng đội thủ vệ cảm giác được một tia khí tức tử vong vừa xẹt qua bên người mình rồi nhanh chóng bay đi, trong lòng dâng lên một loại cảm giác như bản thân vừa đi một vòng qua Quỷ Môn Quan vậy.

Mà đám người Tiết Môi lại theo sát bên cạnh Hứa Thâm.

"Tốt lắm." Đỗ Minh đi ngang qua vị đội trưởng thủ vệ tuổi trung niên ấy, rồi giơ tay vỗ vỗ bả vai gã, vẻ mặt trở nên thoải mái hơn nhiều. Lão cũng không keo kiệt, lập tức mở miệng nói một câu cổ vũ, rồi cũng cất bước đi xa.

Những thành viên cốt cán còn lại trong giáo, lập tức rời đi theo mấy bóng người trước mặt, giống như thủy triều, chỉ để lại bóng dáng một mình vị đội trưởng đội thủ vệ kia lẻ loi, trơ trọi, đứng phía trước khư trụ.

Đội trưởng đội thủ vệ thẫn thờ lắng nghe những tiếng bước chân từ sau lưng kia dần dần đi xa, cảm giác như bản thân vừa trút được gánh nặng, dường như tinh khí thần cả người đều thả lỏng xuống dưới, nhưng quang mang trong ánh mắt gã lại càng thêm tối tăm, ảm đạm.

Gã xoay người nhìn lại, hướng ánh mắt dõi theo bóng lưng đám giáo chúng mênh mông đang nhanh chóng rời đi kia.

Bình Luận (0)
Comment