Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 599 - Chương 599. Nhiệm Vụ Trực Ban! Sự Cố Tường Cao!

Chương 599. Nhiệm Vụ Trực Ban! Sự Cố Tường Cao! Chương 599. Nhiệm Vụ Trực Ban! Sự Cố Tường Cao!

"Chơi cùng cậu thì có gì hay ho? Hệt như đi xem đấu thú?" Hàn Bằng Phi tức giận nói.

Lâm Hiểu nhún vai nói: "Đâu có nhàm chán như vậy. Tôi nghe nói Hứa Thâm đến từ khu Hắc Quang, bên kia quá mức nghèo nàn, nên tôi muốn dẫn cậu ấy đến khu Dạ Oanh chúng ta chơi một hồi, nơi này có nhiều thứ náo nhiệt hơn."

Ánh mắt Hứa Thâm khẽ động, hắn lộ ra vẻ mặt có hứng thú nói: "Nghe nói khu Dạ Oanh có hội Hải Đường Huynh Đệ, anh có biết không?"

"Yêu, cậu cũng nghe nói về bọn họ sao?" Lâm Hiểu có chút ngoài ý muốn, nói: "Đám người này vẫn luôn tác oai tác quái ở khu Dạ Oanh, hầu hết những thành viên trong vòng tinh anh tại khu Dạ Oanh, đều nghe nói tới bọn họ, nhưng đương nhiên không ai dám đắc tội với đám người này."

"Nói vậy, anh từng tiếp xúc với bọn họ sao?" Hứa Thâm hỏi.

"Xem như có tiếp xúc qua. Trước kia bọn họ từng tới mời tôi, nhưng tôi không đi. Nói đùa, làm thân vệ cho Nghĩ Hậu đã đủ mệt mỏi rồi, ai còn thừa hơi sức mà đi nói chuyện với bọn họ chứ? Hơn nữa, đạt tới loại trình độ như chúng ta này, gần như không có khả năng tiếp tục leo lên trên nữa, còn không bằng sớm hưởng phúc lúc nào hay lúc ấy."

Cách nhìn nhận vấn đề của Lâm Hiểu khá thoáng, đó là nói dễ nghe, còn nói không dễ nghe thì chính là loại người không có chí cầu tiến (nguyên văn: phá quán tử phá suất), nhưng trên thực tế, địa vị và thực lực của trảm khư giả hình thái thứ hai, cũng chẳng khá hơn "Phá quán" (cái bình nứt) là mấy.

(Giải thích: Câu phá quán tử phá suất nghĩa là cái bình đã nứt còn làm đổ nó đi, nghĩa của nó chỉ loại người không có chí cầu tiến, biết chuyện không tốt lên được thì mặc xác nó, chẳng thèm cố gắng nữa)

Phải biết rằng, độ khó khi muốn thăng cấp từ hình thái thứ hai lên quân vương, còn lớn hơn gấp mười lần so với thăng cấp từ giai đoạn đầu đến hình thái thứ hai.

Lấy ví dụ trực quan một chút, toàn bộ thành Bạch Nghĩ đều nằm dưới quyền thống trị của Nghĩ Hậu, nhưng hình thái thứ hai thuộc các khu của thành Bạch Nghĩ cộng vào nhau lại cho ra số lượng không hề nhỏ, hơn nữa kể cả tất cả đám trảm khư giả hình thái thứ hai bọn họ cùng liên hợp tạo phản, cũng không phải đối thủ của Nghĩ Hậu.

Người ta chỉ cần buông xuống từ tầng sâu trong Khư giới, cũng có thể trực tiếp chém sạch cả lũ.

Càng đừng nói đến năng lực đã đạt tới lĩnh vực hoá của quân vương. Trước mặt bọn họ, chiến thuật biển người gần như không có tác dụng.

"Điều này cũng đúng, đám trảm khư giả hình thái thứ hai chúng ta, cứ từ từ lăn lộn kiếm chút tiền lương, chờ đến vài năm sau, sớm muộn gì cũng có thể đạt tới cực hạn. Mà sau khi tiến vào trạng thái khư lực cực hạn, hầu như tất cả đều được xếp vào cùng một đường thẳng nằm ngang, chênh lệch trong chiến đấu đều dựa vào tương quan về năng lực, nhưng thứ này vốn là trời sinh. Năng lực trời sinh là mạnh hay yếu đều được cố định cả rồi, có dựa vào hậu thiên cố gắng cũng rất khó bù đắp lại được." Hàn Bằng Phi tràn đầy đồng cảm nói.

Có thể nhận thấy rõ ràng, cả đám bọn họ đều tương đối lạc quan và tùy tiện, không còn ý tưởng tiếp tục tiến lên nữa.

Suy cho cùng, đời người ngắn ngủi, cuộc sống hiện tại của cả đám đã đủ hạnh phúc, tội gì phải tiếp tục đi liều mạng?

Hứa Thâm khẽ gật đầu.

Cũng chẳng trách được bọn họ. Trên thực tế, có rất nhiều phú hào sau khi phấn đấu đến một giai đoạn nhất định, cũng sẽ dần dần bắt đầu chuyển qua hưởng thụ cuộc sống, không còn liều mạng giống như trước kia nữa.

Thậm chí là tầng lớp tinh anh nào đó, từ sau khi phấn đấu đến vị trí chủ quản, quản lí, vân vân… nhìn thấy không gian thăng tiến không lớn nữa, cả đám cũng sẽ bắt đầu làm cá mặn.

Bỗng nhiên Hứa Thâm lại nhớ đến những chuyện Liễu Tích Xuyên từng làm trước đây, trong lòng chợt có chút thấu hiểu.

Ông ấy cũng lo lắng cuộc sống hàng ngày của hắn trở nên nhàn rỗi quá đáng, thành ra chậm trễ lơi lỏng tu luyện, bởi vậy mới nghĩ cách chế tạo khó khăn cho hắn.

Người gặp áp bức mới có thể trưởng thành, còn sống trong an nhàn hạnh phúc sẽ đọa lạc.

Trong khi mấy người bọn họ đang mải nói chuyện phiếm với nhau, những người khác cũng đến đông đủ.

Lâu Hải Âm và Trầm Vãn Tình vừa nhìn thấy Hứa Thâm, đều khẽ gật đầu, xem như chào hỏi, thái độ rõ ràng là thân thiện hơn lần gặp mặt đầu tiên rất nhiều.

Hiển nhiên, biểu hiện trong chiến đấu của Hứa Thâm đã nhận được bọn họ tán thành.

Cả nhóm đợi không quá lâu, đội trưởng Uông Thành cũng đến.

"Đã để mọi người đợi lâu rồi." Uông Thành nhìn quanh một vòng, chợt nói: "Hôm nay có chút tình huống đặc thù, tường cao ở phía Tây thành bên kia xảy ra chuyện, Nghĩ Hậu phái chúng ta đi kiểm tra."

"Lại phải đi kiểm tra sao?" Trần Lỗi, thành viên khá lớn tuổi trong đội, khẽ nhíu mày nói: "Là xác ngoài tường gây loạn sao?"

"Tôi cũng không biết cụ thể, cũng có khả năng là người phía Tây thành bên kia không quá an phận..." Tựa như Uông Thành có biết một chút gì đó, nhưng không muốn nói ra.

"Người ở phía Tây thành… chẳng lẽ là hội Hải Đường Huynh Đệ?" Lâm Hiểu hỏi.

Nếu khu vực phía Tây thành thuộc khu Dạ Oanh bên kia xảy ra vấn đề, thì kiểu gì cũng có một chút dây mơ rễ má với hội Hải Đường Huynh Đệ, thậm chí còn rất có khả năng là bọn họ tự mình gây ra.

"Tóm lại chúng ta cứ qua bên đó tìm hiểu cho rõ ràng đã." Uông Thành nói: "Nghĩ Hậu khá để ý đến tình huống bên này, bởi vậy mọi người biểu hiện cho tốt một chút. Sau sự kiện tập kích lần trước, cung Tuyết đã hao tổn không ít nhân thủ, có một vài vị trí bỏ không, có lẽ bên trên sẽ chọn lựa ứng cử viên từ trong đội chúng ta."

Đám Hàn Bằng Phi vừa nghe thấy lời này, đôi mắt lập tức tỏa sáng.

Lần trước, khi Hứa Thâm tham gia chiêu mộ thân vệ, hắn có loáng thoáng nghe được một vài tin đồn, là bởi vì cung Tuyết gặp phải tập kích, khiến thân vệ bên trong thương vong, Nghĩ Hậu mới chiêu mộ thân vệ mới.

"Sự kiện tập kích?" Hứa Thâm thấp giọng nghi hoặc nói với Lâu Hải Âm đang đứng bên người mình.

Lâu Hải Âm nhìn hắn một cái, rồi khẽ lắc đầu.

Ánh mắt của phụ nữ có thể truyền đạt ý tứ của bọn họ, và từ trong đôi mắt của cô ấy Hứa Thâm nhận được tin tức rằng, đợi lát nữa tôi sẽ nói cho cậu nghe.

Hứa Thâm cũng nhận ra, bàn loại chuyện này tại đây là không quá thích hợp.

Rất nhanh, mọi người đã bắt đầu chuẩn bị xuất phát.

Bỗng nhiên Hứa Thâm nghĩ đến chuyện về Phản Nội Quân, hắn cho rằng bản thân cần thiết phải nói một chút với Nghĩ Hậu, nhìn xem phản ứng của cô ấy.

Bình Luận (0)
Comment