Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 615 - Chương 615. Kỹ Thuật Diễn Cấp Đại Sư!!!

Chương 615. Kỹ Thuật Diễn Cấp Đại Sư!!! Chương 615. Kỹ Thuật Diễn Cấp Đại Sư!!!

Ầm vang!

Đúng lúc này, chợt có tiếng gầm rú truyền đến từ chỗ sâu trong tiểu trấn, là âm thanh kiến trúc bị sập.

Còn có từng tiếng kêu thảm thiết.

Trong những tiếng kêu thảm thiết này lại mơ hồ mang theo một chút kinh hãi.

Hai người Hứa Thâm cẩn thận lắng nghe một chút để phân biệt, có vẻ như cư dân trong trấn đã bị quái vật xua đuổi ra ngoài.

Và không nghi ngờ gì nữa, những người may mắn còn sống sót này, cũng sẽ trở thành bất hạnh ngay thôi.

Sưu!

Đột nhiên, tại lối vào con hẻm nào đó, chợt xuất hiện một bóng người xuyên qua tòa kiến trúc thấp bé trước mặt, lao thẳng ra ngoài, ngã chật vật xuống mặt đất, rồi lăn lộn mấy vòng mới bò dậy được.

Hai người vừa nhìn, liền nhận ra đây là Lâm Hiểu.

Hiện giờ đối phương đã phát động năng lực, biến thành một con nhím, da dày thị béo, nhưng trên người vẫn chồng chất vết thương.

Lâm Hiểu cũng nhìn thấy hai người Hứa Thâm, sau khi sửng sốt, gã lập tức vui mừng chạy đến: “Mọi người cũng ở đây sao? Tốt quá, mau đến giúp tôi một chút, những con tạp chủng kia đang đuổi theo tôi!”

Nếu nhìn từ bên ngoài, có vẻ anh càng giống tạp chủng hơn đấy... Lâu Hải Âm yên lặng oán thầm trong lòng, nhưng từ xưa đến nay, cô vẫn luôn là một người đẹp tốt bụng, tất nhiên sẽ không nói ra những lời nói thô bỉ này.

A? Vì sao lại nói cô là người đẹp tốt bụng ư?

Tất nhiên là những tiểu tinh linh bên người cô đã nói như vậy rồi.

Lời nói của những tiểu khả ái thuần khiết này, sao có thể sai được?

Lâu Hải Âm không làm ra hành động gì cả, mà nhìn về phía Hứa Thâm trước, hơi bất ngờ vì cô lại trông thấy Hứa Thâm lộ ra vẻ mặt căng thẳng lo lắng, hỏi: “Có mấy người vậy?”

Vẻ mặt này... Cậu nghiêm túc đấy à?

Lâu Hải Âm vô cùng ngạc nhiên, trong lòng không nhịn được có chút bội phục về tốc độ biến sắc mặt này, khó trách lúc trước cô lại bị lừa gạt.

Quả nhiên là kỹ thuật diễn cấp đại sư.

“Ba.” Lâm Hiểu lập tức chạy vọt đến trước mặt hai người, nói: “Mọi người đã gửi tin tức trở về chưa? Mau phối hợp với tôi một chút, nếu là ba đối ba, chưa chắc chúng ta đã thua.”

“Nhưng tôi là hệ cảm giác, không có sức chiến đấu.” Lâu Hải Âm lập tức nói.

“Giúp tôi kiềm chế một chút cũng được, dù sao người ta cũng không biết cô là hệ cảm giác, sẽ phân tâm chiếu cố cô.” Lâm Hiểu nói nhanh, sau đó biến thành con nhím, giọng nói lập tức trở nên thô lỗ, nhưng tâm tư vô cùng nhẵn nhụi.

Trong khi hai người bọn họ nói chuyện với nhau, lại có ba bóng người cùng lao ra từ trong tòa kiến trúc phía trước, người cầm đầu chính là Hải Đường.

Bên cạnh gã là Bạch Nha và Công Chúa tiên sinh.

Mà lúc này khi bước vào trạng thái chiến đấu, Công Chúa tiên sinh đã sửa lại dáng vẻ cô gái nhỏ lúc trước, thần thái đầy uy nghiêm, giống như một người cha anh dũng.

“Đến đây đi.” Sắc mặt Lâm Hiểu trở nên căng thẳng.

Nói thật, bởi vì Hứa Thâm và Lâu Hải Âm bên cạnh đều là hệ cảm giác, cho nên gã cũng không nắm chắc, chỉ hy vọng có thể dựa vào số lượng người để đe dọa đối phương một chút thôi.

“Hả?” Hải Đường nhìn thấy hai người Hứa Thâm, thoáng nhíu mày một cái, rồi cười lạnh nói: “Vậy mà không chết? Cũng coi như vừa vặn, hiện tại cùng nhau giải quyết một thể.”

“Tôi sẽ không để cho bất cứ thứ nguy hiểm gì xuất hiện bên cạnh con gái của tôi đâu.” Ánh mắt Công Chúa tiên sinh sắc lạnh như đao, biểu cảm lạnh lùng, từ từ đi tới.

Bạch Nha cười như không cười nhìn Hứa Thâm, gã không nói gì cả, nhưng ánh mắt lại giống như đang nói, tuy trước kia chúng ta có hợp tác với nhau, nhưng hiện tại tôi cũng chỉ có thể tiễn cậu một đoạn đường vậy thôi.

“Chúng tôi đã truyền tin tức quay lại rồi, tiếp viện sẽ đến ngay thôi, hiện tại các người thu tay vẫn còn kịp.” Hứa Thâm phẫn nộ nhìn ba người nói.

Lâu Hải Âm há hốc miệng, lời nói đến bên miệng lại bị Hứa Thâm giành mất, cô có chút nghẹn khuất, không biết nên làm sao.

“Ai bảo các người trêu chọc chúng tôi trước...” Vẻ mặt Hải Đường không hề biến hóa, vẫn duy trì vẻ tao nhã như cũ, chỉ khẽ thở dài nói: “Dù hiện giờ tin tức đã bị tiết lộ ra ngoài, cũng vô dụng, cùng lắm thì chúng tôi thu dọn đồ đạc rời khỏi nơi này, trở về nội thành phát triển, hoặc là đổi một cái thành Để khác. Nhưng các người chỉ có thể vĩnh viễn ở lại nơi này thôi.”

“Nghĩ Hậu sẽ không để cho các người rời đi nhẹ nhàng như vậy.” Lâm Hiểu cười lạnh nói.

“Cậu cho rằng ở thành Để này chỉ có một vị quân vương là Nghĩ Hậu thôi sao?” Hải Đường cười hì hì nói: “Xảy ra chuyện lớn như tường nứt này, cô ta làm gì còn tâm tư mà đi khắp nơi truy bắt bọn tôi chứ?”

Hứa Thâm híp mắt nói: “Nói như vậy, chuyện này là do các người dự mưu từ trước? Các người đang làm việc cho ai?”

“Chờ khi nào cậu chết, tự nhiên sẽ biết thôi.” Hải Đường cười cười rồi phất tay nói: “Mấy người giải quyết bọn họ, để cậu ta lại cho tôi, lần trước không thể giao thủ, trong lòng vẫn cảm thấy hơi tiếc nuối.”

Lời nói vừa phát ra, thân hình gã cũng đồng thời vọt về phía Hứa Thâm.

Sắc mặt Lâm Hiểu trầm xuống, nói: “Đối thủ của anh là tôi!”

“Cậu còn chưa xứng.” Hải Đường tiến lên đồng thời cười lạnh nói.

Lâm Hiểu nổi giận, cũng không nói thêm điều gì đã gầm nhẹ lao về phía gã.

Hứa Thâm nhắc nhở: “Nhược điểm của anh ta ở phần ngực và thận.”

Sắc mặt Hải Đường thoáng biến đổi, gã hừ lạnh nói: “Cậu muốn chết!”

Ngay khi Lâm Hiểu sắp vọt tới bên người Hải Đường, bóng dáng Bạch Nha đã xuất hiện ngay bên cạnh, một chân đạp ngã Lâm Hiểu, nhưng không tạo thành thương tổn.

Rất nhanh hai người bọn họ đã đánh thành một đoàn.

Bên kia, tốc độ của Hải Đường không chút suy giảm, đã lập tức tập kích đến trước mặt Hứa Thâm.

Hứa Thâm không lựa chọn ứng chiến, lại trực tiếp xoay người bỏ chạy.

Lâu Hải Âm nhìn thấy hành động đó của Hứa Thâm, cũng nhanh chóng hiểu được hắn vẫn còn muốn diễn, có lẽ vì Lâm Hiểu ở đây nên Hứa Thâm không định bại lộ bản thân. Trong lòng cô có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể chạy sang bên kia.

“Đừng chạy, con gái của tôi nói cô thích hợp làm mẹ của con bé.” Công Chúa tiên sinh lại nhanh chóng chạy vọt đến, ngăn ở trước mặt Lâu Hải Âm.

“Ông đang nói xằng nói bậy gì đấy?” Lâu Hải Âm tức giận đến mức không biết nên nói gì.

“Đơn giản thôi, cứ đánh gãy tay chân của cô trước, rồi bắt cô về, chờ đến khi cô nhìn thấy con gái của tôi, cô chắc chắn sẽ thích con bé.” Tựa như Công Chúa tiên sinh đang tự nói tự quyết định, rồi không chút do dự, gã lập tức đánh về phía Lâu Hải Âm.

Bình Luận (0)
Comment