Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 623 - Chương 623. Vẫn Là Hệ Cảm Giác Tốt…

Chương 623. Vẫn Là Hệ Cảm Giác Tốt… Chương 623. Vẫn Là Hệ Cảm Giác Tốt…

Dây thịt múa may vung vẩy, toàn thân nó lộ ra những viên tròn bén nhọn như được làm từ đá, lập tức quấn quanh tầng chiến giáp đang bao bọc bên ngoài thân thể người nọ, rồi siết chặt lại đến biến dạng.

Trong tiếng kêu thảm thiết, đối phương trực tiếp phun ra một đống máu tươi.

“Phốc” một tiếng, trường thương trong tay Tịch Trường Lâm đâm vào bên trong dây leo thịt, nhưng không đợi gã rút ra, tựa như sợi dây leo thịt nọ bị đau, nó lập tức vùng vẫy, ném bay thân thể gã ra ngoài.

Mà người đang bị dây thịt quấn lấy kia, cũng nhanh chóng bị cuốn vào bên trong dây thịt, cả thân thể lẫn tiếng kêu thảm thiết nọ đều mất hút.

Chỉ vẻn vẹn là một lần đối mặt, đội viên phiên đội hai đã hao tổn một người.

Tịch Trường Lâm cũng rơi xuống đất, gã lập tức hung tợn nhìn về phía ba người Hứa Thâm: "Cậu sớm đã cảm nhận được thứ này?"

"Không." Hứa Thâm nói: "Chỉ trước khi bị công kích một giây thôi."

"Khốn nạn!" Tịch Trường Lâm hung hăng trừng mắt nhìn Hứa Thâm một cái.

Dù trước đó, mọi chuyện xảy ra quá nhanh, nhưng gã cũng nghe được tiếng kêu của Hứa Thâm rất rõ ràng, nhưng sau khi nghe thấy Hứa Thâm kêu lên, gã mới vội vàng phản ứng lại.

Điều này cho thấy, ngay từ trước đó, Hứa Thâm đã chú ý tới đòn tập kích của thứ này rồi.

Có năng lực phản ứng nhạy bén như thế, rất có khả năng tên nhóc này là năng lực giả hệ cảm giác.

Hứa Thâm cũng lười tiếp tục để ý tới đối phương, trước đó hắn đã nhắc nhở, nhưng chỉ có Lâu Hải Âm và Lâm Hiểu là tương đối tín nhiệm hắn, mới không chút chần chờ đã nhanh chóng né tránh đi.

Cũng bởi vậy, hai người bọn họ không hề bị thương.

Ngược lại, chắc chắn đội viên phiên đội hai cũng nghe thấy, chỉ là bọn họ vốn không tín nhiệm hắn, cho nên nghe được câu nhắc nhở của hắn, trong đầu bọn họ vẫn còn tồn tại một tia chần chờ.

Nếu người lên tiếng là đồng đội của mình, thân thể bọn họ sẽ không chút do dự trốn tránh theo bản năng, nhưng hắn vốn không phải đồng đội của bọn họ.

Và chính vì một tia chần chờ này, đã khiến bọn họ gặp chuyện không may.

Rầm!

Lại một tiếng kinh sợ vang lên, sợi dây thịt thứ hai trồi lên khỏi mặt đất, nhào tới ba người Hứa Thâm.

Hứa Thâm đã sớm phát hiện ra nó, lập tức rút lui.

Có vẻ như Lâu Hải Âm và Lâm Hiểu đang đứng bên cạnh, không hề nhìn thấy dây thịt, nhưng vừa thấy Hứa Thâm đột nhiên lui lại, cả hai cũng sợ tới mức vội vàng nhảy khỏi vị trí của mình, làm dây thịt đánh hụt thêm một lần nữa.

Dây thịt đánh lén thất bại, lập tức chuyển thành quét ngang, phóng tới chỗ mấy người Tịch Trường Lâm.

Tịch Trường Lâm chăm chú nhìn Hứa Thâm. Dựa theo hành động vừa rồi, hiển nhiên Hứa Thâm có thể nhìn thấy sợi dây leo thịt này.

"Tản ra!" Tịch Trường Lâm lập tức truyền lệnh, đồng thời gã cũng mau chóng trốn tránh đi.

Nói gì thì nói, thứ này cũng là cấp A, khi đối đầu với nó, kể cả gã cũng phải cẩn thận từng li từng tí.

Trên thực tế, ở trước mặt tồn tại cấp A, kể cả hình thái thứ hai cực hạn, cũng không khác gì một món đồ chơi.

"Đi!" Hứa Thâm vừa tránh thoát tập kích của dây leo, lập tức xoay người bỏ chạy.

Lâu Hải Âm và Lâm Hiểu chỉ chần chờ một lát, cuối cùng vẫn đi theo sau Hứa Thâm.

Rất nhanh, bọn họ đã chạy khỏi phạm vi công kích của dây thịt. Lần này, toàn bộ dây thịt đều bị đám người Tịch Trường Lâm hấp dẫn, cứ một mực đuổi giết bọn họ.

"Đáng chết, suýt chút nữa đã gặp chuyện không may rồi." Lâm Hiểu hơi thở dốc.

Gã đã bị thương trong trận chiến lúc trước, tuy năng lực tự lành của hệ cường công cũng rất kinh người, nhưng thời gian quá ngắn, vết thương chưa thể hoàn toàn lành lặn, hiện giờ vận động mạnh, nó lại nứt ra rồi.

Lâu Hải Âm không nói chuyện, chỉ nhìn sang Hứa Thâm. Lần này, cô hoàn toàn hiểu rõ rồi, năng lực cảm giác của Hứa Thâm, hoàn toàn siêu việt cô.

Những tiểu tinh linh bên người cô vốn không phát hiện được chuyện dây thịt tập kích, thậm chí lúc dây thịt tập kích, có tiểu tinh linh không tránh kịp, còn bị dây thịt đánh nát thân thể.

Những tiểu tinh linh vốn được cô coi như người thân lại rơi vào hoàn cảnh như vậy, khiến cô cảm thấy đau lòng không thôi.

Đây mới thật sự là "Đau lòng", nó khiến cô có cảm giác trái tim mình quặn thắt, có loại xúc động muốn ho ra máu.

"Hiện tại chúng ta nên làm sao bây giờ?" Lâu Hải Âm hỏi.

Hứa Thâm xoay người quan sát chiến trường, bình tĩnh nói: "Cứ quan sát tình huống trước đã, loại thế cục này, chúng ta cũng không trợ giúp được."

"Ừm." Lâm Hiểu đồng ý, rồi có chút khó chịu nói: "Vừa rồi rõ ràng cậu đã nhắc nhở, thế mà đội trưởng phiên đội số hai kia còn oán trách cậu. Đúng là có lòng tốt lại không được báo đáp."

"Có vẻ như phiên đội số hai cũng không mạnh như trong tưởng tượng." Lâu Hải Âm nói.

Không chỉ có một mình cô nghĩ như vậy, những tiểu tinh linh bên cạnh cũng có suy nghĩ như thế.

"Đội viên trinh sát trong đội bọn họ đã tới phía trước thăm dò rồi, trong đội không có hệ cảm giác. Coi như lần này tôi đã hiểu rõ rồi, trong lúc nguy cấp, vẫn là hệ cảm giác tốt, đội chúng ta có hai hệ cảm giác là mọi người, gặp phải tình huống bất ngờ cũng chẳng có chuyện gì xảy ra." Lâm Hiểu nói, vẻ mặt đầy cảm khái.

Lâu Hải Âm có chút cạn lời, bọn họ còn chưa thoát khỏi nguy hiểm đâu, nhìn dáng vẻ của Lâm Hiểu, cứ như nhóm bọn họ đã tách rời khỏi cuộc chiến rồi.

"Chúng ta không đi tiếp viện Nghĩ Hậu, có thể bị trách tội hay không?" Lâu Hải Âm nhìn sang Hứa Thâm.

Hứa Thâm liếc mắt nhìn cô một cái, nói: "Nếu đi, có khả năng chúng ta cũng không còn cơ hội để bị trách tội đâu."

Lâu Hải Âm nghe Hứa Thâm nói vậy, lại nhẹ nhàng gật đầu.

Nói thật, cô cũng nghĩ như vậy. Suy cho cùng, Nghĩ Hậu bên kia vốn không thể gặp nguy hiểm được, dù không đánh lại, cô ấy cũng có thể rút lui, huống chi, cô còn nghe nói con ngựa trắng làm thú cưỡi của Nghĩ Hậu kia cũng là một con khư cấp A đó!

Nói cách khác, dù dây leo thịt gia nhập vào cuộc chiến, vẫn là cục diện 2V2…

Hứa Thâm không nói chuyện với hai người bọn họ nữa, mà ngưng tụ khư lực tập trung vào mắt, lần theo dây thịt, nhìn xuống phần bên dưới của nó.

Dây leo thịt này kéo dài xuống tận lòng đất.

Thông qua Khư Nhãn, mặt đất chân thực dưới chân dần trở nên hư ảo, cho phép Hứa Thâm có thể nhìn thấy tình huống ẩn sâu trong lòng đất.

Chẳng qua ánh sáng dưới mặt đất rất âm u, mọi thứ đều trở nên mơ hồ.

Bình Luận (0)
Comment