Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 628 - Chương 628. Vì Sao Kẻ Gánh Vác Tội Lỗi Lại Nhất Định Phải Là Người Sống?

Chương 628. Vì Sao Kẻ Gánh Vác Tội Lỗi Lại Nhất Định Phải Là Người Sống? Chương 628. Vì Sao Kẻ Gánh Vác Tội Lỗi Lại Nhất Định Phải Là Người Sống?

Hứa Thâm quay đầu nhìn lại, đôi mắt khẽ nheo.

Là Tịch Trường Lâm.

Ánh mắt Tịch Trường Lâm dừng lại trên đống khư binh trong tay Hứa Thâm, ánh sáng lạnh xẹt qua đáy mắt, thản nhiên nói: "Cậu giải quyết cậu ta rồi?"

Hứa Thâm nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của gã, thậm chí hắn còn hoài nghi đối phương đã chứng kiến lúc hắn ra tay giết Tiễn Khánh, tuy lúc trước hắn từng quan sát rất kỹ chung quanh, không phát hiện ra người khác, nhưng cũng khó mà nói có nơi nào bị bỏ sót hay không.

"Hắn đánh lén tôi, là tự tìm đường chết." Hứa Thâm cũng bình tĩnh nói.

"Cậu có biết giết thân vệ là phạm tội hay không?" Tịch Trường Lâm hỏi.

"Tôi chỉ biết tự bảo vệ mình là vô tội." Hứa Thâm nói.

Tịch Trường Lâm thoáng cười lạnh, nói: "Nhưng cậu đã tự vệ quá độ, hiện tại cậu còn sống cậu ta đã chết. Cậu cảm thấy ai là kẻ có tội?"

"Người chết thì không thể có tội sao?" Hứa Thâm hỏi: "Vì sao kẻ gánh vác tội lỗi lại nhất định phải là người sống?"

"Ai mà biết được." Tịch Trường Lâm chậm rãi đến gần Hứa Thâm: "Có lẽ người sống dễ bắt nạt hơn, bắt nạt người chết cũng không có ý nghĩa gì cả. Hiện giờ cậu đã giết đội viên của tôi, hơn nữa còn gián tiếp liên tục hại chết hai vị đội viên khác, tổng cộng là ba người. Ba cái mạng này đều sẽ được ghi tạc trên người cậu."

Hứa Thâm tỏ ra rất có hứng thú, hỏi: "Nếu anh đã nhìn thấy tôi giết đội viên của anh, vậy vì sao anh không tới hỗ trợ?"

Tịch Trường Lâm lộ ra ánh mắt lạnh nhạt, gã ngừng lại ngoài phạm vi 20 mét, rồi thản nhiên trả lời: "Rất đơn giản, bởi vì kẻ yếu đáng chết."

Khi nói chuyện, mũi chân gã nhẹ nhàng khều về phía trước.

Sưu!

Đột nhiên, một viên đá bay nhanh đến. Hệt như lúc trước khi gã ngồi trên ghế đá bắn một viên đá tới giáo huấn Hứa Thâm.

Nhưng lần này thể tích của viên đá bay nọ còn lớn hơn, tốc độ còn mạnh hơn, tựa như một viên đạn pháo gào thét lao đến, và vẫn đang không ngừng gia tốc.

Chẳng qua khi viên đá bước vào phạm vi 4 mét quanh người Hứa Thâm, hiệu ứng gia tốc trên người nó nhanh chóng suy giảm, tốc độ lập tức chậm lại, mãi cho đến khi Hứa Thâm nhẹ nhàng nghiêng đầu, tránh thoát khỏi viên đá nọ ngay tại khoảnh khắc nó tiếp cận hắn mới thôi.

Sưu sưu sưu!

Cũng chính trong khoảnh khắc Hứa Thâm tránh né viên đá kia, rõ ràng Tịch Trường Lâm không làm ra bất cứ động tác gì, nhưng tất cả những hòn đá ở chung quanh thân thể gã đều bay lên, rồi bắn nhanh về phía Hứa Thâm như những giọt mưa.

Một màn vừa nãy lại tiếp diễn, ngay khi những hòn đá nọ bước vào phạm vi 4 mét, tốc độ của chúng lập tức suy giảm, có viên bị Hứa Thâm nhích người né tránh, có viên bị hắn tiện tay tiếp được.

"Năng lực của cậu có chút đặc thù đó." Tịch Trường Lâm híp mắt, lúc trước khi gã muốn giáo huấn Hứa Thâm, cũng nhìn ra năng lực của hắn rồi, tuyệt đối không phải là hệ cảm giác thông thường.

Tiễn Khánh bị thăm dò đến, khả năng cao là nguyên nhân khác.

Vừa mới thăm dò, gã đã nhìn ra phạm vi năng lực của Hứa Thâm chỉ đạt chừng 4 mét.

Loại năng lực này nhìn như khác quá trình nhưng lại có cùng công dụng với năng lực của gã.

“Hình như của anh cũng vậy." Hứa Thâm có chút hứng thú nhìn gã, giống như đang chăm chú đánh giá một miếng thịt tươi màu mỡ,.

Hiệu quả cường hóa năng lực của Uông Thành khá xuất chúng, nhưng đối phương chỉ là đội trưởng phiên đội sáu, nói như vậy cũng đủ hiểu vị đội trưởng phiên đội hai này sẽ có loại năng lực mạnh mẽ đến mức nào.

Tịch Trường Lâm không nói gì, chỉ tiếp tục đi về phía Hứa Thâm.

Lần này, gã bước vào phạm vi 10 mét, một viên đá dưới chân lại tiếp tục bay qua.

Phanh.

Lần này tốc độ đá bay càng thêm vừa nhanh vừa mạnh, nó dùng tốc độ siêu việt súng ngắm tỉa, ùn ùn lao tới, còn đang không ngừng gia tốc, khiến cho viên đá kia còn có chút vỡ vụn ra.

Nhưng sau khi tiến vào phạm vi 4 mét, tốc độ của hòn đá nọ lại nhanh chóng suy giảm, chờ đến lúc nó tới trước mặt Hứa Thâm, tốc độ đã suy giảm trở nên ngang bằng với tốc độ bắn của viên đạn bình thường.

Bóng dáng Hứa Thâm dao động một cái đã tránh thoát.

Bàn tay Tịch Trường Lâm vung lên, tất cả đá vụn dưới mặt đất đều bay lên, rồi như những hạt mưa, cùng lao tới.

Hứa Thâm vẫn đứng yên bất động, hắn cũng đang quan sát năng lực của đối phương.

Trên thực tế, trảm khư giả hình thái thứ hai giao phong đều là quyết đấu về năng lực, nếu gặp được loại năng lực vô cùng quỷ dị, rất dễ dàng lật thuyền trong cống ngầm.

Liên tiếp vài hòn đá bị tránh đi, rồi ngay tại thời điểm Hứa Thâm đang cẩn thận quan sát, đột nhiên, hắn cảm thấy thân thể mình hung hăng trầm xuống, giống như đã bị một thứ lực lượng trùng kích cuồng bạo nào đó, trấn áp trên người.

Con ngươi trong mắt Hứa Thâm hơi co lại, hắn nhanh chóng điều chỉnh thân thể, nhưng ngay tại khoảnh khắc thân thể hắn cong cong lay động, mấy luồng hàn quang chợt xuất hiện trong những viên đá vụn kia, là những thanh đoản đao cực nhỏ!

Phi đao!

“Tranh” một tiếng, một thanh phi đao bắn thẳng vào ngực Hứa Thâm, lại bị chiến giáp đẩy văng ra.

Cùng lúc, những thanh phi đao khác đều bắn về phía cổ và mặt Hứa Thâm.

Mặt nạ Quỷ Nguyệt!

Hứa Thâm nhanh chóng kích hoạt khư binh. Trong phút chốc, hắn miễn cưỡng có thể bắt giữ được dấu vết của những thanh phi đao vừa cấp tốc xẹt qua.

Những thanh phi đao này có cấu tạo cực kỳ lạ lùng, trên bề mặt có rất nhiều lỗ thủng, đường cong tuyệt đẹp, lại mỏng tựa cánh ve, cộng thêm chúng đang bay với tốc độ siêu cao, rất khó để phát hiện được.

Rõ ràng những thanh phi đao này đã bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng suy giảm tốc độ trong phạm vi 4 mét, nhưng tốc độ của chúng vẫn vượt qua những hòn đá bay vừa nãy, đạt tới tốc độ bắn của viên đạn súng ngắm.

Tăng!

Hứa Thâm lập tức rút kiếm, muốn chém đứt toàn bộ những thanh phi đao kia.

Nhưng đột nhiên, có một bóng dáng xẹt qua trong tầm mắt hắn, là Nghĩ Hậu đang cưỡi con ngựa trắng chạy như bay tới.

Trong lòng Hứa Thâm phát lạnh, ngay một chớp mắt, cổ tay rút kiếm của hắn thoáng chạm lại, chỉ đánh văng được hai thanh phi đao, tay kia lại nâng lên ngăn cản, đỡ được thêm hai thanh phi đao nữa, một thanh còn lại xẹt qua bên cạnh mặt nạ, lực trùng kích mạnh mẽ, khiến trên mặt Hứa Thâm xuất hiện một loại cảm giác da thịt bị cắt đứt.

Hắn dựa thế quay cuồng tại chỗ, đồng thời khóe mắt cấp tốc nhìn về phía Nghĩ Hậu đang lao tới sau lưng.

Bình Luận (0)
Comment