Tịch Trường Lâm lại ném phi đao tới, đao phong như cánh ve cấp tốc bay nhanh đến.
Nhưng đột nhiên, Hứa Thâm ngẩng đầu lên.
Lúc này, tư thế xoay người của hắn, lại giống như tư thế chuẩn bị xuất phát chạy về phía trước.
Ngay sau đó, trong ánh mắt hơi ngơ ngác của Tịch Trường Lâm, thân thể Hứa Thâm chợt bắn ra ngoài.
Dưới ảnh hưởng của hiệu quả suy yếu từ năng lực lấy nhỏ đổi lớn, tuy lực hút vẫn quấn quanh trên người Hứa Thâm, gây nên một chút trở ngại, nhưng còn chưa đến mức làm hắn không thể hành động được, mà ngược lại, dưới ảnh hưởng của năng lực tăng phúc cường hóa, hiệu quả suy yếu càng ngày càng mạnh mẽ lên!
Cùng lúc đó, hiệu quả cường hóa này cũng tác dụng lên thân thể Hứa Thâm!
Có lẽ liên quan tới chuyện cho ở nhờ tạm thời, khiến cho vị khách kia có chút keo kiệt, chịu ra tay trợ giúp nhưng không chịu tự mình xuất chiến, khiến cho Hứa Thâm chỉ có thể điều động được tăng phúc gấp đôi.
Nhưng tăng phúc gấp đôi cũng vô cùng khủng bố rồi!
Tăng cường suy yếu, đồng thời cường hóa thân thể Hứa Thâm lên gấp đôi, lại thêm tăng phúc cường hóa đến từ kỹ năng lấy nhỏ đổi lớn... Khiến cho giờ khắc này, hiệu quả cường hóa chồng chất gia tăng lên người hắn, còn mạnh mẽ hơn loại tăng phúc gấp ba lần mà Uông Thành từng phóng thích!
Phanh!
Chỉ trong nháy mắt, sau khi lực lượng tuyệt đối tăng lên, loại hạn chế do lực hút kia trực tiếp bị xóa bỏ.
Nhất là khoảnh khắc Hứa Thâm nhấc chân chạy trốn kia, hắn tiến lên một bước, là 70 cm, tiến lên hai bước là 150 cm, tiến lên ba bước là 230 cm.
Mỗi lần hắn tiến lên một bước, hiệu quả tăng phúc của kỹ năng lấy nhỏ đổi lớn sẽ tăng mạnh, khiến cho tốc độ của Hứa Thâm không ngừng được tăng lên, gia tốc!
Từ khoảnh khắc Hứa Thâm bắt đầu xuất phát chạy đi, gần như chỉ mất chừng nửa giây, chưa tới một cái nháy mắt, hắn đã tới trước mặt Tịch Trường Lâm, khoảng cách gần tới mức có vẻ như đôi mắt của hai người bọn họ, sắp sửa dán sát vào nhau rồi.
Trong quãng thời gian ấy, con ngươi của Tịch Trường Lâm cũng từ trạng thái hơi ngơ ngác, trực tiếp co rút lại như lỗ kim.
Phanh!
Hai tay Hứa Thâm ôm lấy đầu gã, hung hăng xoa nắn.
“Răng rắc” Tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên, phần cổ của Tịch Trường Lâm xoay tròn bốn năm vòng như bánh quai chèo, cái đầu lại chuyển tới trước mặt Hứa Thâm, nhưng lúc này phần xương cổ đã hoàn toàn bị vặn đứt.
"Hiện tại trên lưng tôi lại gánh vác thêm một mạng người nữa rồi." Hứa Thâm nhẹ giọng nói.
Máu tươi tràn ra từ trong miệng Tịch Trường Lâm, tạm thời gã còn chưa chết, bờ môi khẽ nhúc nhích, khiến cho càng nhiều máu tươi từ trong cổ họng bị ép phun ra ngoài.
Gã khiếp sợ nhìn Hứa Thâm, thực sự không thể tưởng tượng nổi, vì năng lực của mình lại... Mất đi hiệu lực? !
Không, không phải là mất đi hiệu lực, mà là lực lượng của Hứa Thâm mạnh mẽ, tốc độ của hắn lại quá nhanh, khiến cho bản thể đang bị chôn vùi dưới lòng đất của gã không thể bắt lấy hắn được!
Nhưng không có khả năng... Rõ ràng điện hạ từng nói, năng lực dẫn lực của gã là thứ năng lực hiếm thấy số một số hai trong hàng ngũ hình thái thứ hai mà?
Huống chi ngay cả điện hạ cũng nhìn nhầm, bởi vì năng lực của gã hoàn toàn không phải là dẫn lực, kỳ thực là gã tự chôn vùi thân thể của chính mình ở dưới mặt đất mà.
“Phốc” một tiếng.
Đao phong xẹt qua, cái đầu Tịch Trường Lâm bị chém đứt.
Phần cơ bắp bị vặn vẹo ở phần cổ, cũng thong thả phục hồi lại như cũ, nhưng những nếp nhăn bị vặn vẹo trên gáy vẫn còn nguyên vẹn.
Hứa Thâm buông ra mái tóc trên đầu gã ra, cái đầu nọ rơi xuống ngay phía trước chân hắn, lại bị hắn một cước đạp nát, hoàn toàn cắt đứt khả năng sống lại của đối phương.
Sau đó, Hứa Thâm muốn dùng sợi khư thẩm thấu vào trong cơ thể Tịch Trường Lâm, chuẩn bị mổ bụng gã.
Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên âm thanh chấn động từ sau lưng ập tới.
Hứa Thâm quay đầu lại nhìn thoáng qua, con ngươi trực tiếp co rút lại, là dây thịt!
Hắn vô cùng kinh hãi, cũng không dám dừng lại thêm nữa, chỉ có thể đẩy thi thể đối phương ra rồi cướp đường chạy như điên về phía trước.
Ở đằng sau, dây thịt đang nhanh chóng lao tới, Hứa Thâm tăng phúc toàn bộ lực lượng cường hóa lên tốc độ, tại một khắc này, năng lực lấy nhỏ đổi lớn cũng được phát huy đến mức tận cùng.
Kiếm của hắn vẫn còn trong vỏ, hai tay lại vung về phía trước, bắn ra từng sợi xiềng xích khư lực, bay vụt đến vách tường kiến trúc trước mặt, rồi nương theo đó, kéo cả người đi qua.
Trong nháy mắt, Hứa Thâm đã phát huy ra tốc độ trốn chết nhanh nhất từ trước tới nay.
Kỳ dị chính là, tốc độ chạy trốn của Hứa Thâm lại nhanh vượt quá những gì hắn có thể tưởng tượng, đã cắt đuôi được dây thịt ở đằng sau rồi?
Phải biết rằng, tốc độ tập kích hiện giờ của dây thịt nhanh hơn lúc trước rất nhiều, đây chính là tư thế công kích chân chính của con quái vật nọ sau khi nó tỉnh dậy.
Bóng dáng Hứa Thâm nhoáng lên một cái, hắn không tiếp tục gia tốc chạy thẳng về phía trước nữa, mà đi vòng qua, chạy theo một hướng khác.
Rất có khả năng con quái vật kia đang đuổi theo tung tích Nghĩ Hậu, nếu hắn cứ chạy theo sau mông cô ấy, chẳng phải sẽ thành đệm lưng sao?
Sau khi Hứa Thâm thu liễm khư lực, toàn lực né tránh, lại chạy theo một hướng khác, hắn lập tức nhìn thấy mười mấy sợi dây thịt to khỏe ầm ầm thổi quét tới như nước lũ, chúng nó chỉ một mực lao thẳng về phía trước, nhanh chóng đuổi theo.
Không ít thứ ở ven đường đều bị nó phá hủy, lật đổ.
Dây thịt này có ở trong hiện thực, bởi vì Hứa Thâm nhìn thấy một dãy kiến trúc đều bị chúng nó xỏ xuyên qua rồi sụp đổ.
Thứ này tuyệt đối là máy ủi đất không phân biệt địch ta, trên đường nó đi, nó sẵn sàng dọn sạch mọi thứ thành khoảng không, bất kể đó là Khư giới hay hiện thực.
Hứa Thâm lui lại đến một nơi xa hơn, tránh hấp dẫn lực chú ý của con khư nọ.
Thậm chí hắn còn không dám chăm chú nhìn, chỉ dám dùng ánh mắt trống rỗng quan sát, tránh để tầm mắt của mình bại lộ tại tầng sâu trong Khư giới.
Rất nhanh, con khư nọ đã xẹt qua, mặt đất khôi phục lại bình tĩnh.
Hứa Thâm đưa mắt nhìn tiểu trấn, hiện giờ ngay giữa tiểu trấn đã xuất hiện một con đường rộng rãi, sạch sẽ.
Hắn suy tư một chút, cuối cùng cũng quyết định đi dọc theo đường cũ quay về.