Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 655 - Chương 655. Thứ Này Thật Sự Là Tinh Thần Thể Sao?

Chương 655. Thứ Này Thật Sự Là Tinh Thần Thể Sao? Chương 655. Thứ Này Thật Sự Là Tinh Thần Thể Sao?

Hứa Thâm đang muốn quay về, bỗng nhiên lại nhìn thấy Lâu Hải Âm với sắc mặt tái nhợt bên cạnh, phương hướng mà ánh mắt cô đang nhìn chằm chằm vào, lại đúng là phương hướng Mai Phù quan sát hồi nãy.

"Làm sao vậy?" Hứa Thâm dò hỏi.

Lâu Hải Âm phục hồi lại tinh thần, trong ánh mắt toát lên vài phần sợ hãi, nhưng sau khi nhìn thấy Hứa Thâm, phần sợ hãi này mới thoáng chút bị áp chế xuống. Cô nói: "Vừa, vừa rồi người nọ phóng ra thứ gì đó kia, thực tà ác!"

"Cô cũng nhìn thấy nó ư?" Hứa Thâm hỏi.

Lâu Hải Âm có thể nhìn thấy thứ mà cô tự nhận là tiểu tinh linh, hiển nhiên cũng sở hữu tinh thần lực rất mạnh, cho nên cô có thể trông thấy thứ cùng loại với vật triệu hồi kia, cũng chẳng có gì là lạ.

Lâu Hải Âm khẽ gật đầu, rồi khẩn trương nói: "Tiểu tinh linh nói cho tôi biết, thứ kia vô cùng tà ác. Tôi, tôi có thể cảm nhận được chúng nó đang sợ hãi... Thứ kia thật là đáng sợ."

Hứa Thâm cười cười: "Không có gì, không phải nó đã bị tôi trấn áp rồi sao?"

Lâu Hải Âm lộ ra sắc mặt phức tạp, nói là nói như thế, nhưng cô vẫn có cảm giác đối phương chưa dùng hết toàn lực. Hơn nữa, cái loại tà ác vặn vẹo chạy thẳng tới chỗ sâu trong linh hồn này, dù địch nhân có vũ lực rất mạnh, cũng khó mà hủy diệt được.

Hứa Thâm hồi tưởng loại con quái vật có tên thiên sứ Hắc Dạ vừa rồi, thứ này có cấu tạo cùng loại với tinh thần thể, nhưng lại có đủ lực sát thương vật lý.

Coi như là một loại năng lực khá đặc thù, nhưng theo cảm nhận của hắn, nó cũng chỉ như thế mà thôi, không hơn được.

Hắn phân phó Lâu Hải Âm xử lý tàn thi của Mộc Vương.

Trong thi thể này có vài món khư binh, Hứa Thâm đều thu lại rồi. Hắn cũng thử cho chúng tương tác với khư binh trong cơ thể mình, lại phát hiện không thể dung hợp được. Cuối cùng, hắn chỉ có thể nhận lấy trước, rồi từ bên trong lấy ra hai kiện khư binh quyền trọng 2, cho Lâu Hải Âm và Hạ Tĩnh Tương chọn lựa một kiện.

Biện pháp xử lý thi thể của Lâu Hải Âm rất đơn giản, chính là để cho tiểu tinh linh bên người, ăn luôn bộ thi thể kia.

Rõ ràng đã tận mắt nhìn thấy rất nhiều lần, nhưng Hứa Thâm lại có cảm giác phán đoán của bản thân về năng lực của Lâu Hải Âm vẫn có chút sai lầm.

Bởi vì những con tiểu tinh linh vốn được cấu tạo từ tinh thần thể kia lại há miệng cắn nuốt từ chút thi thể, rồi nhanh chóng tiêu hóa, làm nó hoàn toàn biến mất.

Thứ này thật sự là tinh thần thể sao?

Hay là một thứ nào đó thuộc tầng sâu trong Khư giới?

Trên đời này có quá nhiều những năng lực thiên kỳ bách quái, năng lực của cô ấy không giống hắn cũng là chuyện bình thường không có gì kỳ lạ hết.

Nói nữa, Hứa Thâm có muốn cũng chẳng có cách nào tìm tòi nghiên cứu thêm, xong việc, hắn lại dẫn theo hai cô gái rời khỏi nơi này, và lập tức trở lại hội Truy Quang.

Lúc này đã là đêm khuya, nhưng Hứa Thâm lại đến. Có điều, cảm giác khi hắn một lần nữa quay lại nơi này chính là toàn thân đều vô cùng thoải mái. Bởi vì cả một tòa cao ốc to lớn trước mắt này, đều đã thành vật trong túi hắn.

Toàn bộ thành viên thuộc hội Truy Quang, được phân tán tới mỗi một khu trong cả tòa thành Bạch Nghĩ này, đều phải nghe theo mệnh lệnh của hắn.

Hứa Thâm đi tới tầng đỉnh, nhìn thấy Đại Lỵ Lỵ với vẻ mặt kinh ngạc. Hắn cười cười với cô: "Coi toàn bộ những phó thống lĩnh đến đây, cả cao tầng các ngành nữa."

Đại Lỵ Lỵ kinh ngạc, hỏi: "Bây giờ sao? Đã trễ thế này..."

"Không cần biết là muộn đến cỡ nào, tôi chỉ cho phép bọn họ đến trong thời gian quy định, cùng khu phải có mặt tại nơi này trong vòng một giờ, khác khu là 2 giờ." Hứa Thâm phân phó.

"Chuyện lớn như vậy, có cần tôi đi thông báo cho thủ lĩnh không?" Đại Lỵ Lỵ thật cẩn thận hỏi han, theo như cô quan sát, hình như lúc này Hứa Thâm có chút khác với lúc trước.

"Chỉ sợ cô không thông báo được thôi."

"?"

Hứa Thâm không giải thích, chỉ vung tay một cái, liền đi về phía văn phòng của Mộc Vương.

Đại Lỵ Lỵ cảm thấy hơi khó xử, lỡ như Mộc Vương trách tội xuống, thì người chịu tội chính là cô.

Nhưng thái độ của Hứa Thâm lại làm cô không dám từ chối.

Đại Lỵ Lỵ suy tư một chút, tới cuối cùng, cô ấy vẫn phải bất chấp khó khăn truyền mệnh lệnh này ra ngoài.

Không bao lâu sau, nhóm cao tầng cùng khu và vài vị phó thống lĩnh đều đến đủ.

Những người này đang ngồi trong phòng họp ở tầng đỉnh, khe khẽ nói nhỏ với nhau, có vài người vừa rúc vào người mỹ nhân, đành phải rời khỏi, có vài người đã uống đến say khướt, bị mệnh lệnh thúc giục chỉ có thể tỉnh rượu đi tới.

"Tiểu thư Lỵ Lỵ, cô có biết mục đích của lần triệu tập này là gì không?"

"Nghe nói gần đây khu Dạ Oanh có chút tình huống, chẳng lẽ là chuyện đó?"

"Chu phó thống lĩnh, mấy người..."

Những người này vừa ngồi xuống vị trí của mình trong phòng họp, lập tức châu đầu ghé tai, đều đang hỏi thăm tin tức.

Đêm khuya lắm rồi, vậy mà bên trên còn triệu tập bọn họ đến, nhất định là có chuyện lớn, bởi vậy không ai dám khinh thường chậm trễ cả.

Suy cho cùng, lúc trước Hứa Thâm dùng thủ đoạn thiết huyết, liên tục chém chết 6 vị thống lĩnh, đã làm kinh sợ không ít người.

Bởi vậy, dù gần đây hội Truy Quang đã mất đi sáu vị thống lĩnh, nhưng bên dưới chẳng những không hỗn loạn, ngược lại bọn họ càng trở nên cẩn thận hơn.

"Chúng ta cũng không rõ lắm." Chu Viên Viên lắc đầu, trong lòng cũng đang nghi hoặc, cô không khỏi ném cho Đại Lỵ Lỵ một ánh mắt.

Đại Lỵ Lỵ khẽ lắc đầu, tỏ vẻ bản thân cũng không biết.

Chu Viên Viên thấy vậy, chân mày hơi nhăn lại, nhất là khi cô từ Lỵ Lỵ biết được người phát ra thông báo này chính là Hứa Thâm khi, trong lòng chợt dâng lên loại cảm giác không tốt, tựa như có điềm xấu sắp đến.

Tuy mối quan hệ giữa cô và Hứa Thâm cũng không đến nỗi, nhưng cô vẫn một mực duy trì khoảng cách với Hứa Thâm, không dám tới gần hắn, dù sao sát tính của Hứa Thâm cũng quá nặng.

Người xưa từng nói: “Gần vua như gần cọp”. Loại cảm giác không được tự nhiên này làm cô muốn kính nhi viễn chi (kính trọng nhưng không gần gũi).

Không bao lâu sau, quản lý cao tầng từ những khu khác cũng lục tục tới rồi.

Cả phòng họp đã được bọn họ nhồi đầy, tiếng nghị luận cũng trở nên lớn hơn một chút.

Giữa đêm khuya, tầng đỉnh của hội Truy Quang lại đèn đuốc sáng trưng.

Bình Luận (0)
Comment