Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 683 - Chương 683. Tỷ Tỷ, Chị Là Tốt Nhất!!!

Chương 683. Tỷ Tỷ, Chị Là Tốt Nhất!!! Chương 683. Tỷ Tỷ, Chị Là Tốt Nhất!!!

"Chúng ta đều làm việc thay điện hạ, Hứa đội trưởng cũng không nên làm rối loạn quy củ, nhất là thế đạo hiện tại, không cẩn thận một cái, chắc chắn sẽ bị ấn cho tội danh làm phản." Hoa Hải Liệt dùng giọng điệu mang tính ám chỉ mà lên tiếng uy hiếp.

Hứa Thâm cười cười: "Hoa đội nói rất đúng, cũng không biết trong lòng anh có thương tiếc đội viên của mình hay không?"

"Cậu có ý gì?"

Hứa Thâm ngẩng đầu, ném cho Trần Hàn một ánh mắt.

Trần Hàn vốn là người xử sự lão luyện, lập tức hiểu được ý tưởng trong đầu Hứa Thâm. Gã nhanh chóng quay đầu lại chăm chú nhìn ba vị thân vệ như đang đánh giá con mồi đã rơi vào tay mình, trên mặt lộ ra nụ cười gằn độc ác.

Ba người kia biến sắc, trong lòng đã đã ý thức được nguy hiểm.

Sưu!

Không một dấu hiệu, Trần Hàn đột nhiên ra tay.

Ngay tại khoảnh khắc gã ra tay, ba người kia đã phản ứng lại, rồi nhanh chóng bùng nổ năng lực muốn chống cự.

Nhưng Trần Hàn đã hóa thân thành Hắc Sắc Tu La, rồi như một con mãnh thú phát cuồng, lao thẳng tới trước mặt ba người, bàn tay cực lớn hung hăng đánh xuống.

“Phanh” một tiếng, thanh niên hệ cảm giác kia không kịp tránh né, dường như chỉ có thể hoảng hốt mà mở to hai mắt nhìn tới, rồi ngay lập tức, cái đầu bị đánh cho biến dạng, răng cũng rớt mấy viên, miệng mũi phun máu.

Hai người khác đều rống giận, ra tay phản kháng, một người là năng lực giả điều khiển hệ lôi, phóng ra điện lưu mãnh liệt, muốn dùng điện giật chết Trần Hàn.

Nhưng ngoại trừ "Hiệu quả đặc biệt", mảnh lôi điện cuồng bạo kia đánh về phía đối phương lại không mang đến một chút thương tổn nào.

Trần Hàn đắm mình trong lôi đình, khóe môi lại nhếch lên, nở nụ cười gằn độc ác, rồi không chút do dự đánh thẳng một quyền vào bụng gã, tựa như cũng đánh tan cả mảnh lôi điện trên người mình.

Tên còn lại kinh hãi, vội vàng hóa thân thành ám ảnh, muốn lẩn trốn khỏi đám người.

Nhưng ngay sau đó, đột nhiên một mảng hắc ám vô biên xâm nhập đến. Cùng lúc ấy, trước mắt gã xuất hiện một cái bàn dài, trong bóng đêm ở phía đối diện của chiếc bàn dài ấy, đang chậm rãi hiện ra một nhà bốn người.

"Bắt đầu gia đình bỏ phiếu, lần này chúng ta sẽ bỏ phiếu xem ai là người giỏi về ngụy trang nhất trong nhà?" Cô gái trẻ tuổi phía đối diện lạnh lùng nói.

Cái gì vậy? !

Rất nhanh, bốn ngón tay đã chỉ về phía gã.

Thông qua quỹ tích chuyển động này, gã cảm nhận được một loại sợ hãi mãnh liệt, như thể một khắc khi bốn ngón tay kia đều chỉ lên người mình, sẽ có một chuyện cực kỳ khủng bố phát sinh!

Tuyệt đối... Không thể để bản thân bị chỉ ra và xác nhận!

Gã rống giận một tiếng rồi dứt khoát phát động năng lực.

Thật hiển nhiên, thứ không gian quỷ dị trước mắt, là sản phẩm của một loại năng lực hệ tinh thần nào đó, cũng là ảo giác.

Ám ảnh!

Sưu!

Bóng dáng gã chợt biến mất, đã dung nhập vào bóng đêm chung quanh.

Chỉ ra và xác nhận thất bại.

Hạ Tĩnh Tương đang ngồi bên phía đối diện của chiếc bàn dài, sắc mặt đại biến, loại năng lực mà cô ấy cho rằng vô cùng khó giải quyết... lại thất bại? !

Mắt thấy quá trình thẩm phán sẽ chấm dứt trước thời hạn, trong đầu Hạ Tĩnh Tương vang lên những âm thanh ong ong, chẳng lẽ cô vẫn mãi mãi chỉ là trói buộc?

Kể cả khi cô đã thức tỉnh ra năng lực, nhưng nó vẫn là thứ năng lực kém cỏi nhất? !

Lúc trước khi chiến một trận cùng Mộc Vương, đối phương đã ra tay trực tiếp đánh tan sự tin tưởng trong lòng cô, mà hiện giờ, cô lại một lần nữa chịu đả kích thật lớn.

Ngay trong lần đầu tiên phát động năng lực chiến, cô lại bị hai người liên tiếp đánh bại… kết quả này thực sự làm cô không thể thừa nhận nổi.

"Tuyệt đối không phải là ta..." Hạ Tĩnh Tương ôm đầu, phát ra tiếng thét chói tai tựa như không thể khống chế được bản thân.

Quá trình bỏ phiếu bắt đầu đếm ngược tới khi chấm dứt.

Hạ Tĩnh Tương lập tức có cảm ứng, cô quay đầu nhìn lại, rồi không khỏi chảy ra hai hàng nước mắt.

Phía bên kia, ba mẹ cô đều giơ lên hai tay.

Bọn họ lựa chọn bỏ phiếu trống.

Mà cô đang ôm đầu, cũng bị phán định là bỏ phiếu trống, không có chỉ ra và xác nhận.

Nhưng...... . ·

Đệ đệ nhỏ bé của cô lại chỉ về phía mình.

Cùng lúc ấy, vị thân vệ trong bóng đêm kia cũng chỉ về phía Hạ Tĩnh Tương, gã mơ hồ cảm nhận được cô gái này mới là thành viên bất bình thường nhất trong gia đình, và cô cũng xác suất rất cao chính là người phát động loại năng lực bỏ phiếu này.

Đây là những gì thân vệ nọ phán đoán.

1:1.

Hạ Tĩnh Tương và em trai nhỏ, có số phiếu bằng nhau.

Dưới tình huống lần đầu tiên bỏ phiếu đã dừng lại ở kết quả hòa, quy trình bỏ phiếu lại bị cưỡng chế tiến hành đợt bỏ phiếu thứ hai, hơn nữa còn tiến hành lựa chọn giữa hai người vừa hòa nhau kia.

Nói cách khác, gia đình này phải chọn ra một người giữa Hạ Tĩnh Tương và em trai cô.

Nhưng mặc kệ là ai cũng vậy, không cần phải nghi ngờ gì nữa, thân vệ kia đều chiến thắng.

"Tỷ tỷ, chị là tốt nhất." Khuôn mặt non nớt đang nhìn về phía Hạ Tĩnh Tương của cậu em trai nhỏ nhắn kia, lập tức lộ ra một nụ cười rạng rỡ, hai hàm răng trắng nõn, thuần khiết không tỳ vết.

Sau đó, cậu bé nâng tay chỉ vào chính mình.

Nước mắt nóng bỏng không ngừng tuôn rơi từ trong hốc mắt Hạ Tĩnh Tương.

Cô cuống cuồng kêu khóc, lại vội vàng nâng tay lên chỉ về phía mình.

Tuyệt đối không thể... Tuyệt đối không thể lại lần nữa để cho em trai thay thế bản thân mình...

Cô mới là trói buộc mà! !

Thống khổ như nước biển ùa tới, nhấn chìm không tiếc thương, khiến người ta hít thở không thông.

Thời gian bỏ phiếu chấm dứt.

Nếu còn đồng phiếu thêm một lần nữa, nghĩa là cả hai đều phải biến mất.

Nhưng Hạ Tĩnh Tương tin tưởng, vị thân vệ đang ẩn mình trong chỗ tối kia sẽ lựa chọn chỉ về phía cô.

Bởi vì một khi năng lực gia đình bỏ phiếu được phát động, địch nhân cũng sẽ mơ hồ cảm nhận được ý nghĩa của quy trình bỏ phiếu này.

Cô lựa chọn chính mình, cộng thêm phiếu của thân vệ, là 2 đối 1, cô sẽ biến mất.

Ít nhất… là lần này, cô sẽ không làm liên lụy tới người nhà nữa.

Em trai nhỏ, chị đến với em đây…

Tâm tư trong đầu Hạ Tĩnh Tương đang dần dần trở nên dễ chịu hơn, nhưng bỗng nhiên, lại có ánh sáng xuất hiện.

Hạ Tĩnh Tương giật mình, cô lập tức mở to hai mắt.

Chỉ thấy nụ cười tươi tắn của cậu em trai nhỏ trước mắt đang dần dần trở nên nhạt nhòa.

Mảnh hắc ám chung quanh cũng đang dần dần rút đi.

Bình Luận (0)
Comment