Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 688 - Chương 688. Bại Cục Đã Sớm Định…

Chương 688. Bại Cục Đã Sớm Định… Chương 688. Bại Cục Đã Sớm Định…

Hơn nữa năng lực của gã lại có liên quan tới khoảng cách, dù gã hoàn toàn có thể đứng ngoài, thông qua bức tranh vẽ hình ảnh người khác để tiến hành dạng ám sát tương tự như nguyền rủa, nhưng hiệu quả và khoảng cách lại có quan hệ trực tiếp với nhau.

Càng gần càng mạnh!

Trong nháy mắt này, mảnh giấy bị vò nát!

Bức tranh trông rất sống động bên trên bị vặn vẹo, xé rách.

Ánh mắt Hoa Hải Liệt lộ ra sát ý nồng đậm.

Một giây,

Hai giây,

Ba giây.

Sát ý trong đáy mắt Hoa Hải Liệt biến thành khiếp sợ. Gã thà dùng mũi của mình ma sát đến đế giày của Hứa Thâm, cũng phải liếc mắt nhìn kẻ đang đạp lên mặt mình một cái.

Nhưng đáng tiếc, gã chỉ có thể nhìn thấy một đôi đôi mắt đang hờ hững nhìn xuống từ trên cao.

Không chút biến hóa.

Không thương tổn dù chỉ một sợi tóc!

Hoa Hải Liệt không sao tin nổi loại hiện thực này. Làm sao có thể? ! !

Trên thực tế, chỉ có hai loại khả năng dẫn tới năng lực của gã phát động thất bại.

Thứ nhất: năng lực bị địch nhân khắc chế, hoặc là địch nhân nắm giữ một loại năng lực phòng ngự đặc thù nào đó, có thể che giấu thương tổn, hoặc là khôi phục trong nháy mắt!

Thứ hai: hình ảnh trên bức tranh của gã không ăn khớp với khuôn mặt đích thực của mục tiêu.

Nói một cách đơn giản, chính là vẽ không giống.

Và không cần phải nghi ngờ, kết quả cuối cùng chỉ có loại thứ nhất.

Gã vừa phát động năng lực thất bại, ăn quả đắng trước mặt con quái vật bạo lực kia, mà không mò ra được nguyên nhân, cũng chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo, có thể là năng lực của bản thân vừa vặn bị đối phương khắc chế, nhưng Hứa Thâm trước mắt... cũng có thể ngăn cản được năng lực của gã? !

Gã chính là năng lực giả hệ đặc chất đỉnh cao đó!

Nắm giữ loại năng lực vô cùng khó giải đó! !

Vì sao? !

"Chưa từ bỏ ý định?"

Hứa Thâm nhìn Hoa Hải Liệt gian nan lấy ra mảnh giấy đã bị vò nát, thông qua loại hành động không tổ chức phòng ngự, chỉ liên tục vẽ tranh khi giao thủ cùng Trần Hàn của người này lúc trước, hắn đã suy đoán, có lẽ năng lực của đối phương có liên quan tới hội họa.

Ừm… lưu lại bức tranh của địch nhân từ trước, chờ tới khi giao chiến sẽ phát động trong nháy mắt, cũng là một loại phương thức hành động thông minh.

"Đỗ Minh." Hứa Thâm nhẹ giọng gọi.

Đỗ Minh đang đứng bên cạnh hắn vốn là Vụ giáo chủ của giáo hội Hắc Quang, vội vàng nói: "Có thuộc hạ."

"Có thể dạy dỗ không?"

Đỗ Minh liếc mắt nhìn Hoa Hải Liệt thê thảm như chó chết trên mặt đất, rồi gật đầu nói: "Có thể, thuộc hạ sẽ không để ngài thất vọng.”

"Được." Hứa Thâm gật đầu.

Bàn chân trên mặt vừa buông ra, Hoa Hải Liệt lập tức rống giận, đang muốn bò lên, nhưng đột nhiên cả người gã trở nên cứng ngắc, tựa như máu tươi trong cơ thể vừa chảy ngược lại, cơ thể chuyển thành lạnh như băng, hơn nữa như thể trong người gã có một thứ gì đó đang không ngừng nhúc nhích, rồi hóa thành từng sợi xúc tu, rễ cây, thẩm thấu vào trong máu thịt, cố định thân thể gã xuống mặt đất.

Hoa Hải Liệt rống giận khiến cho tiếng nói cũng trở nên khàn khàn, màu tím bắt đầu lan tràn tới cánh tay, phần cổ.

Lúc này, mạch máu toàn thân gã nổi gồ lên, bộ mặt dữ tợn lộ ra những đường gân màu xanh tím, cực kỳ khủng bố.

"Đừng kích động, coi chừng làm trái tim nổ tung mất." Đỗ Minh đi tới, như một lão giả hiền lành, nhân từ, đang khuyên giải an ủi, chỉ dạy cho người trẻ tuổi kinh nghiệm.

Hoa Hải Liệt trợn to mắt như muốn lòi ra ngoài, phẫn nộ nhìn chằm chằm vào lão.

Đỗ Minh mỉm cười, nói với Thạch Lôi bên cạnh: "Giúp tôi một chuyện, trói tay hắn lại."

Thạch Lôi nhún vai: "Ông nhờ tôi, còn không bằng bảo A Môi ra tay."

Tiết Môi không nói gì, chỉ lặng lẽ phát động năng lực huyết.

Trong phút chốc mạch máu toàn thân Hoa Hải Liệt lập tức nổ tung, máu tươi phun như mưa, đã mất đi năng lực hành động.

Những giọt máu tươi ẩn chứa kịch độc thẩm thấu ra ngoài, sau đó biến thành từng sợi vặn vẹo như con giun, lại nhanh chóng nối liền với nhau, tạo thành một tấm lưới máu, trói buộc thân thể.

Dùng máu của chính gã, trói chặt thân thể gã.

Lâu Hải Âm tiến lên, nghe theo nhóm tiểu tinh linh mật báo, lập tức tìm ra toàn bộ những bức ảnh được Hoa Hải Liệt giấu bên trong túi áo và chiến giáp.

Cô ngạc nhiên phát hiện, trong một đống ảnh này có đủ mặt toàn bộ thân vệ của Nghĩ Hậu.

Từ phiên đội một đến phiên đội sáu.

Cô cũng tìm được tấm ảnh của chính mình từ bên trong đống tranh nọ, đối phương vẽ dáng người vô cùng tốt, đường cong duyên dáng.

Cô không khỏi liếc mắt nhìn Hoa Hải Liệt một cái, nói: "Không nghĩ tới anh còn là một kẻ biến thái thích rình coi."

Nói xong, cô lập tức thu hồi bức tranh vẽ chính mình lại, một bức tranh tinh xảo như thế, còn do năng lực giả chế tạo, có thể nói là một tác phẩm nghệ thuật trân quý, có thể giữ lại làm kỷ niệm.

Trong mắt Hoa Hải Liệt đầy vẻ không cam lòng, nhưng gã cũng biết đại thế đã mất, trong lòng chỉ còn lại bi thương.

Năng lực của gã đều mất tác dụng trước mặt Hứa Thâm và con quái vật bạo lực kia, dù lúc trước đánh lén thành công, gã cũng chỉ có thể gạt bỏ những người khác, mà không thể tạo thành thương tổn cho Hứa Thâm.

Bại cục đã sớm định.

Sau khi Hoa Hải Liệt bó tay chịu trói, mấy thân vệ khác lập tức rơi vào tuyệt vọng, ngay cả đội trưởng cũng bị đối phương dễ dàng bắt được, nữa là bọn họ.

Rất nhanh, toàn bộ nhóm người này đã bị mang về trong tòa lầu tổng bộ.

Dựa vào quá trình phối hợp của Đỗ Minh, Hứa Thâm đã thẩm vấn ra không ít tin tức từ trong miệng Hoa Hải Liệt.

Chuyện là bọn họ vừa tới khu Vô Miên, đã thương lượng cùng quân đội bên kia, nhưng đối phương một mực chậm chạp không có đáp lại.

Vì thế, Hoa Hải Liệt quyết định hành động tương tự như những gì Hứa Thâm từng an bài lúc trước, là thu nạp cục Khư Bí và những lực lượng rời rạc còn lại, chờ sau khi tập kết được những lực lượng này lại tới căn cứ quân đồn trú, gia tăng con bài chưa lật bên cạnh mình, phòng ngừa xung đột có khả năng sẽ phát sinh.

Lại nói, năng lực của Hoa Hải Liệt có thể xem nhẹ quần thể, bởi vậy trong lòng gã vẫn ôm vài phần thái độ khinh thường với căn cứ quân đồn trú, không quá coi trọng bọn họ.

Chuyện này cũng khiến gã hành động khá chậm chạp, không hề nôn nóng, gấp gáp.

Bình Luận (0)
Comment