Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 689 - Chương 689. Một Ngày Sáu Lần, Cậu Coi Tôi Là Gia Súc Hả?

Chương 689. Một Ngày Sáu Lần, Cậu Coi Tôi Là Gia Súc Hả? Chương 689. Một Ngày Sáu Lần, Cậu Coi Tôi Là Gia Súc Hả?

Hứa Thâm nhẹ nhàng gõ ngón tay lên tay vịn ghế dựa, cả phòng hội nghị đều im lặng không một tiếng động.

"Xuất phát đi, binh quý ở thần tốc." Không bao lâu sau, Hứa Thâm đã làm ra quyết định.

Lâu Hải Âm tìm được Kim Nghĩ Lệnh từ trên người Hoa Hải Liệt đưa cho Hứa Thâm.

Mỗi một tấm Kim Nghĩ Lệnh đều có số thứ tự và khu vực tương ứng của nó.

Nghe được lời nói của Hứa Thâm, những người khác đều lộ ra ánh mắt nghiêm nghị. Kế tiếp, rất có khả năng quân khu hai phương sẽ giao chiến, nếu có thể rất nhanh chóng thu phục được đối phương còn dễ nói, lỡ như đối phương đã có chuẩn bị.

Không biết dưới loại tình huống giao phong kịch liệt, chuyện bên này có thể làm kinh động tới Nghĩ Hậu điện hạ hay không.

Nhưng chuyện đã tới nước này, bọn họ cũng chỉ có thể đi theo vị lãnh tụ trẻ tuổi Hứa Thâm trước mắt.

Nguyệt Linh nhìn thấy nhóm hình thái thứ đang hai nhanh chóng đi tới vờn quanh bên cạnh Hứa Thâm, trong lòng chợt có cảm giác, tựa như khoảng cách giữa người đàn ông này và cô đã kéo dài thật xa, cách cả ngàn núi vạn sông rồi, nhưng cũng không hiểu vì sao, trong lòng cô lại xuất hiện một loại bản năng mách bảo, khiến cho bản thân không dám tới gần hắn.

Trước kia, hai người bọn họ từng hợp lực cùng nhau, gian nan chém giết khư cấp B.

Nhưng tới hiện giờ, gần như chỉ nhoáng lên một cái, chỉ cần tùy tiện chọn ra một người bên cạnh đối phương thôi, cũng có thể dễ dàng giải quyết con khư cấp B kia.

"Muốn đi cùng nhau không?" Hứa Thâm nhìn cô một cái.

Đối mặt với đôi mắt thâm thúy đen tuyền của Hứa Thâm, trong lòng Nguyệt Linh không khỏi trào dâng rung động, có loại cảm thụ không nói nên lời, là kích động, là cảm động, cũng là khẩn trương và bứt rứt. Cô dùng sức gật đầu: "Ừm!"

"Bang chủ, tôi cũng đi." Trần Thanh Vân vội vàng nói.

Tuy đứng trước một trận đại chiến như thế, Trần Thanh Vân cũng rất muốn lùi bước, nhưng gã lại biết rằng, nếu bản thân không biểu hiện tốt một chút, thì với tình thế hiện nay, khi mà bên cạnh Hứa Thâm đã xuất hiện thêm một đám đông nhân tài ưu tú, chỉ sợ trong tương lai, gã sẽ bị người ta thay thế vị trí.

Nghe được cách xưng hô của gã, mọi người đều tỏ ra kinh ngạc, Nguyệt Linh hơi sửng sốt, trong mắt thoáng rung động. Cô không khỏi hướng ánh mắt đầy khiếp sợ mà liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái.

Tên đầu lĩnh đứng sau màn của tổ chức địa đầu xà khu Vô Miên, lại là Hứa Thâm?

Nhưng cô còn nhớ, dường như lúc trước Hứa Thâm còn có xung đột với bang Bạch Trú... Chẳng lẽ sau ngày hôm đó, hắn đã âm thầm thu phục được bọn họ?

Khó trách hắn lại bảo cô đi tới nơi này tị nạn.

"Được." Hứa Thâm gật đầu.

Sau khi mọi người tập kết xong xuôi, xe tăng lập tức khởi động.

Đám người Hứa Thâm lại bước lên xe bọc thép hạng nhẹ, đi tới căn cứ quân đồn trú trước.

"Khả năng cao là bọn họ đã có phòng bị rồi." Trên chiếc xe, Trần Hàn thấp giọng nói.

"Anh có chút hiểu biết gì về quân đồn trú bên này không?" Hứa Thâm hỏi.

Trần Hàn trầm ngâm nói: "Tôi chỉ từng chạm mặt với Thống soái Lý Thiên Chiêu bên này vài lần, trước kia, chúng tôi từng là chiến hữu, nhưng lại không quá am hiểu về những giáo úy thuộc hạ dưới trướng gã. Nói gì thì thì nói, nếu tôi tìm hiểu quá mức sâu xa, mà bị điện hạ bên kia biết được sẽ có chút phiền toái."

"Tính cách của Lý Thiên Chiêu này có chút lười nhác, nhưng khá tâm ngoan thủ lạt, giảo hoạt tàn nhẫn, năng lực của hắn cũng vô cùng khó giải quyết, có thể ủng hộ quân tâm, cũng có thể giảm xuống sĩ khí binh lính của địch nhân, nhưng cụ thể là gì, tôi không quá rõ. Ừm… hình như loại năng lực này có thể ảnh hưởng đến ý chí."

"Trước kia, từng xảy ra một lần chiến đấu quy mô nhỏ, cưỡng chế, bình định một tiểu đoàn đội, bên trên đã để cho chúng tôi cùng xuất động ... Hắn phát động năng lực, khiến cho đoàn đội kia tự giết lẫn nhau, gần như chúng tôi đều không có cơ hội ra tay."

"Loại tinh thần?" Lâm Hiểu xen mồm vào nói.

Loại tinh thần là năng lực bị hệ cường công bọn họ ghét nhất.

"Hệ đặc chất." Trần Hàn nói: "Về cơ bản, tất cả những Thống soái đều là năng lực giả hệ đặc chất, nhưng tin tức tình báo được nghiêm khắc giữ bí mật, ngoại trừ một vài giáo úy bị nếm mùi đau khổ dưới tay bọn họ, đa số người ngoài đều không biết được."

"Dường như năng lực của anh vừa vặn có thể khắc chế năng lực của hắn." Hứa Thâm nhìn gã một cái.

Trần Hàn gật đầu, cười nói: "Đương nhiên, trước kia, từng có lần thằng nhóc này lắm miệng nói động đến tôi, đã bị tôi đánh cho mềm người đó."

"Vậy cứ giao hắn cho anh nhé.", Hứa Thâm nói.

Nụ cười trên mặt Trần Hàn lập tức tắt ngúm, gã cười không nổi nữa.

Lại là tôi?

Suốt ngày hôm nay tôi còn chưa được nghỉ ngơi đâu!

Một ngày sáu lần, cậu coi tôi là gia súc hả?

Nhưng đương nhiên là gã không dám kháng mệnh. Suy cho cùng, tới bây giờ, gã còn chưa được Hứa Thâm chân chính tín nhiệm, vẫn cần tích cực biểu hiện bù lại sai lầm mạo phạm lúc trước.

Ngay lập tức, gã tỏ ra cực kỳ sảng khoái nhận lệnh.

Tuy trong lòng một trăm lần không tình nguyện, nhưng nếu đã không thể từ chối, không bằng tỏ ra bản thân tích cực hơn một chút.

"Đợi lát nữa, có khả năng chúng ta phải dùng tới hắn." Hứa Thâm nói với Đỗ Minh bên cạnh.

Đỗ Minh biết Hứa Thâm đang nói đến Hoa Hải Liệt.

Dọc theo đoạn đường này, lão đã thông qua tìm hiểu từ trong miệng những thân vệ khác bao gồm cả Hoa Hải Liệt, điều tra ra năng lực của bọn họ.

Năng lực của Hoa Hải Liệt là Họa Ảnh Tuyệt Sát.

Đây là cái tên mà gã tự đặt cho năng lực của mình.

Theo lẽ thường, năng lực giả đều có quyền tự đặt tên cho năng lực.

Chỉ cần miêu tả được điểm đặc thù của mục tiêu, gã có thể thông qua vẽ tranh để tiến hành công kích. Loại công kích này không phải là nguyền rủa, cũng không phải công kích tinh thần.

Và trước ngày hôm nay, năng lực của Hoa Hải Liệt chỉ mất đi hiệu lực đúng một lần duy nhất. Đó là thời điểm gã khiêu chiến chức vị đội trưởng phiên đội một.

Về phần đội trưởng phiên đội hai và phiên đội ba, bọn họ chỉ có thể thông qua trình độ tránh né, hoặc là năng lực nào đó để trì hoãn công kích của hắn.

Ví dụ như đội trưởng phiên đội ba, năng lực của đối phương là hệ trọng cấu, cũng là đội trưởng duy nhất trong đội thân vệ mà không phải năng lực giả hệ đặc chất.

Bình Luận (0)
Comment