"Cậu đồng ý để tôi đi sao..." Tô Sương như cười như không nhìn về phía Hứa Thâm.
Hứa Thâm lạnh nhạt nói: "Đi theo tôi, tôi sẽ dẫn cô đi."
Tô Sương hướng ánh mắt đầy hứng thú nhìn hắn, rồi chậm rãi tới gần, cái miệng kỳ quái cũng tới gần theo, mùi tanh hôi lan tràn: "Cậu thật sự sẽ đồng ý sao?"
Hứa Thâm lặng lẽ nhìn cô ấy một cái: "Đương nhiên."
Cái miệng Tô Sương lại nứt ra, để lộ một nụ cười: "Vậy thật tốt quá..."
Nói xong, cái miệng kỳ quái tiếp tục mấp máy, muốn lao đến bao phủ Hứa Thâm, nhưng cái miệng kỳ quái nọ càng tới gần, nó càng thu nhỏ lại với tốc độ cực nhanh.
Trong nháy mắt, thân hình cực lớn cao hơn ba mét, đã thu nhỏ lại chưa đầy một mét.
Hứa Thâm hướng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống, quan sát Tô Sương đã bị thu nhỏ lại, mỉm cười nói: "Nhất định phải nghe lời, tôi đã nói sẽ đưa cô đi, thì nhất định sẽ làm như vậy."
Tô Sương kinh ngạc nhìn hắn, cô ấy cảm nhận được khí tức nguy hiểm mãnh liệt truyền tới từ trên thân thể của người đàn ông trước mắt, khiến cho cô ấy muốn lui lại, nhưng lời Hứa Thâm vừa nói, lại khiến cho cô ấy không thể rời đi.
Khu Dạ Oanh.
Đang có mấy bóng người tụ tập trên đỉnh của một tòa nhà cao tầng lẩn khuất trong tầng sương mù mờ ảo. Tại vị trí này, ở trong Khư giới, là một ngọn núi lớn kéo dài nguy nga, và độ cao của đỉnh núi nọ cũng xêm xêm với độ cao của nóc tòa lầu kia...
Cùng không biết đây là trùng hợp, hay vì một nguyên nhân nào khác!
Lúc này, đang có một bóng người chắp hai tay sau lưng lặng lẽ đứng trên đỉnh núi bên trong Khư giới, hai mắt một mực nhìn về phương xa.
Từ nơi này có thể nhìn thấy cảnh tượng của vài dặm gần đây.
"Đã tìm được của hành tung của Nghĩ Hậu chưa?" Sau một lúc lâu, bóng người cao ngất này mở miệng nói.
Tiếng nói hơi trầm thấp, trộn lẫn với vài phần bóng chồng, mang tới cho người ta một loại cảm giác quỷ dị.
(Mình cũng không hiểu lắm sao tác lại dùng từ “bóng chồng” ở đây, nguyên văn là 重影 – trọng ảnh nhé, từ này để miêu tả hai hay nhiều bóng ảnh cùng lúc chồng lên nhau, chứ không có miêu tả về âm thanh, hoặc là có âm thanh mà mình chưa biết???)
Đỉnh núi càng lộ ra vẻ hiu quạnh.
Mấy người khác đưa mắt nhìn nhau, rồi cùng hướng ánh mắt nhìn về phía Dạ Thử Vương, tồn tại nổi danh cùng Nghĩ Hậu, và cũng chính là bóng người trước mắt, rồi im lặng, không biết nên trả lời như thế nào.
"Bẩm đại nhân, tôi đã tiếp xúc với một thuộc hạ thân tín của Nghĩ Hậu, Nạp Sắt Phân Ny, nhưng cô ta là hình thái thứ hai, lại luôn ở khu vực sâu bên trong cung Tuyết, rất khó dùng sức mạnh hay thủ đoạn cứng rắn bắt đi thẩm vấn. Tôi đã nói bóng nói gió một chút tìm kiếm thông tin, nhưng có vẻ như cô ta cũng không biết chuyện này." Bầu không khí im lặng nọ cũng không liên tục được bao lâu, bỗng nhiên một người thấp giọng nói.
Cùng lúc ấy, ánh trăng trên bầu trời chiếu rọi đến, xuyên qua đám sương, rơi lên khuôn mặt người vừa lên tiếng. Đó là gương mặt của một người khá cương trực công chính.
"Đại nhân, dựa vào tình huống của sáu khu, tôi hoài nghi Nghĩ Hậu là cố ý biến mất, nhưng trên thực tế, cô ta lại dùng sáu khu để dồn ép, hấp dẫn chúng ta chủ động hiện thân." Tên còn lại cúi đầu báo cáo.
Bọn họ cũng biết nếu mình không nói điều gì, sẽ rất khó báo cáo kết quả công tác.
"Hừ!" Dạ Thử Vương hừ lạnh một tiếng, rồi xoay người lại: "Thứ ta cần chính là kết quả, không phải phỏng đoán của anh, điểm ấy còn cần cậu tới nói cho ta biết sao?"
Người nọ vừa nói chuyện thoáng sửng sốt, trên trán lập tức tuôn mồ hôi lạnh, vội vàng cúi đầu nói: "Thuộc hạ biết sai."
"Xưa nay Nghĩ Hậu vốn là kẻ giả dối, lúc trước cô ta đã dùng quỷ kế phục kích ta, mới có thể cướp đi vị trí thành chủ. Hiện giờ cô ta đã biết ta vẫn còn tồn tại, chắc chắn sẽ làm ra chuẩn bị vẹn toàn."
Hiển nhiên Dạ Thử Vương cực kỳ am hiểu về tính cách của Nghĩ Hậu, dù sao cũng là đối thủ cũ từ lâu, đôi mắt gã lập tức nheo lại: "Lúc trước, phiên đội sáu kia hoạt động khá là sôi nổi ở khu Hắc Quang, nhưng đám người này chỉ sát nhập hai khu lại cùng một chỗ, rồi dứt khoát dừng tay, trong khi dựa vào tình báo chúng ta nhận được, bọn họ có đủ thực lực để cực kỳ nhanh chóng thống hợp toàn bộ sáu khu. Tình huống này nói lên điều gì?"
Mấy người khác đưa mắt nhìn nhau, những không một ai dám tùy tiện trả lời.
"Đối mặt với quyền thế không vội không tham, người như vậy tuyệt đối không tồn tại." Dạ Thử Vương lạnh lùng nói: "Có một khả năng, Nghĩ Hậu chính là kẻ đứng đằng sau, cô ta dùng hắn làm mồi câu, muốn hấp dẫn chúng ta ra ngoài, nhưng cũng rất có thể đây là cố bố nghi trận."
(Cố bố nghi trận: đối phương vận dụng thủ đoạn tiết lộ tin tức giả cho bên ta, dẫn dụ bên ta rơi vào mê trận, từ đó chiếm lợi thế)
"Cao Vân, cậu là đội trưởng phiên đội số một, có quen thuộc với người này hay không?"
Cùng lúc ấy, tầng mây mù vốn đang lan tràn trên bầu trời Khư giới chợt mở rộng ra, ánh trăng chiếu lên mặt một người trong đó, đúng là Cao Vân đội trưởng phiên đội thân vệ số một.
Người này vốn là tồn tại có vũ lực đỉnh cao trong đội thân vệ, vậy mà gã lại xuất hiện ở nơi này, nếu để cho những người khác trong cung Tuyết biết được, hơn phân nửa cả đám sẽ kinh ngạc tới rớt cằm.
Cao Vân nghe được câu hỏi của Dạ Thử Vương, sắc mặt vẫn rất bình tĩnh, rồi không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời: "Đại nhân, người này vừa tiến vào đội thân vệ không lâu, đoạn thời gian trước vừa trổ hết tài năng trong một lần tranh cử đội trưởng, tôi còn chưa kịp hiểu biết về hắn, thậm chí cũng vừa mới biết được sự tồn tại của hắn thôi."
"Vậy cậu cảm thấy, thực lực của người này như thế nào?" Dạ Thử Vương lạnh lùng nói.
Cao Vân bình tĩnh đáp: "Khi tranh cử đội trưởng, hắn chưa dùng toàn lực, khó hình dung được hết chiến lực, nhưng lúc trước, tôi có xem tin tình báo, biết rằng khi hàng phục quân đồn trú khu Hắc Quang, hắn từng dùng tay không tiếp được pháo Khư Thần, lại kết hợp với năng lực của vị Thống soái Trần Hàn thuộc khu Hắc Quang kia ... Hẳn là thực lực của hắn cũng tương đương với tôi."
"Tình báo của đội trưởng Cao có chút lỗi thời rồi." Tên còn lại bên cạnh lắc đầu, nói: "Nghe tình báo mã hóa do khu Vô Miên bên kia truyền lại, bên cạnh người này có một con khư cấp A, có vẻ như nó chịu nghe theo đối phương ra lệnh. Tôi có chút hoài nghi rằng con khư cấp A kia là thú cưỡi của Nghĩ Hậu..."