"Bản thân là khư thú, lại bị nhân loại nô dịch. Chẳng lẽ đây là bí thuật của Giang gia?" Đôi mắt chiến sĩ trở nên lạnh lùng.
Đương nhiên, chuyện thanh niên nọ được con khư này đưa đi đâu thể qua được ánh mắt gã. Trên thực tế, gã cũng muốn đuổi theo đối phương, nhưng con khư trước mắt này quá mức vướng víu, cái hồ máu bên dưới cũng vậy, một mực trải dài như không có điểm cuối.
Thậm chí gã còn hoài nghi, nếu cho con khư này thời gian, nó có thể làm ra cả một biển máu!
Loại công kích có phạm vi và lực phá hoại lớn đến mức này, tuyệt đối thuộc về cấp bậc đỉnh cao trong đám khư cấp A.
Bốn thực thể được ngưng kết từ máu tươi của Hải Tước không nói gì, chỉ không ngừng vung chưởng chụp tới.
Bàn tay đỏ tươi đánh lên người chiến sĩ nọ, lại kích động làm cho tia chớp màu vàng bắn ra, làm tê liệt và trực tiếp đục thủng bàn tay nọ, nhưng lỗ thủng trên bàn tay ấy lại được ngưng tụ rất nhanh. Hiển nhiên bất cứ lúc nào hồ máu trên mặt đất cũng có thể hóa thành một bộ phận trên thân thể này.
Máu tươi rỉ sét loang lổ trên bộ khôi giáp và trường mâu của chiến sĩ nọ càng ngày càng ít đi, chiến giáp và trường mâu cũng càng ngày càng lấp lánh ánh bạc.
Chiến sĩ nọ thấy con khư này không có ý tứ kết nối với mình, sát khí trong mắt càng thêm đậm đặc.
Bỗng nhiên gã nâng tay lên, trực tiếp xé rách nó, để mặc cho máu tươi màu vàng thẩm thấu ra ngoài.
Gã vừa nâng tay cho máu tươi nhỏ giọt xuống, vừa bôi nó lên cây trường mâu.
Máu tươi lất phất rơi vào trong hồ máu, lập tức làm dấy lên mảng lớn tia chớp màu vàng như lôi đình, phá tan nát đến chia năm xẻ bảy hồ máu chung quanh.
Chiến sĩ nọ gầm nhẹ một tiếng rồi cúi người lao về phía trước, mục tiêu là một thực thể Hải Tước gần đó.
Trường mâu phá vỡ hồ máu, một phân thành hai, phối hợp với thanh thế cực nhanh, không gì sánh được kia, nhìn nó giống hệt một luồng điện quang màu vàng xé rách cả bờ hồ dài dằng dặc, hùng tráng mà đầy đủ lực trùng kích, chỉ trong nháy mắt đã lao đến trước mặt Hải Tước.
Trường mâu mang theo khí tức cổ xưa, hung hăng xỏ xuyên ra ngoài.
Hải Tước vội vàng nâng tay lên ngăn cản, nhưng không thể, hai tay của bà trực tiếp bị đục lỗ. Trong ánh chớp màu vàng chiếu rọi thế gian, mái tóc máu tươi của Hải Tước cũng bị xé rách, cả thân thể đều bị xay nát.
Cùng lúc ấy, hồ máu trên mặt đất bị đánh tan, để lộ ra một khu vực trống, nhưng rất nhanh, máu tươi từ chung quanh đã mấp máy, lan tràn, lấp kín khoảng trống ấy lại.
Ba thực thể Hải Tước khác vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh như trước, bọn họ tiếp tục nâng tay lên, không ngừng công kích tới, trực tiếp tạo thành những con sóng vô cùng vô tận trong hồ máu, lớp nọ nối tiếp lớp kia, nhanh chóng ập tới.
Chiến sĩ phía đối diện chỉ kịp há miệng rống giận một tiếng, đã bị từng con sóng trong hồ máu nhấn chìm. Gã hung hăng múa may trường mâu, mảng lớn máu tươi bị đánh tan.
Chỉ trong nháy mắt, thực thể Hải Tước được ngưng kết từ máu tươi thứ hai đã bị xé rách, giết chết.
Mà trên người chiến sĩ nọ cũng bị huyết nhận (đao máu) sắc bén cắt qua.
Miệng vết thương vừa lộ ra ngoài ấy, lập tức chảy máu, nhưng ngay trong nháy mắt khi những giọt máu tươi này lộ ra ngoài, chúng nó lại nhanh chóng biến thành màu vàng, sau đó từ bên trong sản sinh ra tia chớp màu vàng hung mãnh, đánh tan huyết nhận.
Chiến sĩ nọ bị thương càng nhiều, thì tia chớp màu vàng bên ngoài thân thể gã càng thịnh, công kích của gã cũng điên cuồng hơn, vừa nhanh vừa mạnh, thậm chí còn mang tới cho người ta một loại cảm giác người này càng đánh càng mạnh.
Phanh!
Trường mâu xoay tròn, mang theo uy thế vô địch của tia chớp, trực tiếp xỏ xuyên qua lồng ngực thực thể Hải Tước thứ ba.
Trong nháy mắt, trên hồ máu chỉ còn một thực thể Hải Tước.
Chiến sĩ nọ cười lạnh, gã cầm chặt trường thương trong tay, chăm chú nhìn con khư trước mắt, tuy đã để người của Giang gia chạy mất, nhưng có thể săn giết được một con đại khư như vậy cũng coi như kiếm một khoản nhỏ rồi.
Về phần Giang gia... Hiện giờ cả gia tộc bọn họ đang bấp bênh, dù ghi hận gã, bọn họ có dám tới trêu chọc hay không?
Nếu cần thiết, gã cũng có thể tới đạp một cước vào chuyện của Giang gia kia.
"Chết đi!"
Chiến sĩ nọ cúi người như một con báo săn, nhanh chóng phóng tới, điện quang vây quanh toàn thân.
Nhưng đúng vào thời điểm ấy, bỗng nhiên thực thể Hải Tước trước mắt lại khẽ mỉm cười. Rồi ngay sau đó, thân thể bà ấy nhanh chóng hòa tan như tượng sáp, chỉ trong nháy mắt đã hoàn toàn biến thành máu loãng, dung nhập vào trong hồ nước kia.
Chiến sĩ nọ vừa xung phong lao tới, đột nhiên mục tiêu trước mắt biến mất, gã dáo dác nhìn hồ máu đang vây quanh mình, trong lòng cũng biết con khư kia đang ẩn mình bên dưới.
Hoặc… cả cái hồ máu này chính là bản thể của con khư kia?
Nhưng, rốt cuộc nó giấu hạch tâm ở đâu rồi?
Chiến sĩ nọ cẩn thận dò xét chung quanh, không ngờ lại nhìn thấy mực nước vốn đang tràn đầy bên trong hồ máu đang dần dần giảm xuống, từ ban đầu độ cao đến đầu gối của gã, đảo mắt một cái đã xuống tới cẳng chân, sau đó là mắt cá chân, thậm chí ở những nơi có địa thế hơi cao hơn một chút, máu tươi đã rút đi, để lộ ra mặt đất khô cạn.
Máu tươi chợt rút đi, rồi biến mất, tựa như toàn bộ chúng đã thẩm thấu xuống dưới nền đất rồi.
Chiến sĩ nọ sững sờ, không quá hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Nhưng rất nhanh, sắc mặt gã lại trở nên cực kỳ khó coi, không ngừng nhìn quanh bốn phía. .
Bỗng nhiên gã phát hiện, con khư cấp A có tầm vóc nhỏ hơn vẫn một mực ngồi trên vai con khư kia, đã sớm biến mất không thấy tăm hơi rồi.
Đáng chết, gã lại bị địch nhân trêu chọc!
Hóa ra mấy thực thể vẫn một mực chiến đấu cũng gã ở chỗ này, chỉ là phân thân?
Chiến sĩ nọ vô cùng phẫn nộ. Gã không chút do dự đã đuổi theo tới những khu vực vẫn còn khá nhiều máu tươi, nhưng những vũng máu nọ lại biến mất rất nhanh, toàn bộ chúng đều thẩm thấu xuống dưới nền đất, hệt như nước bình thường, mau chóng tan biến không còn trông thấy nữa.
Chiến sĩ nọ cắn răng, đôi mắt sung huyết, lập tức hóa thành màu vàng, điện quang màu vàng vờn quanh đôi mắt. Gã ngẩng đầu nhìn khắp nơi chung quanh, muốn tìm tung tích của con khư kia.
Nhưng đúng vào lúc này, bỗng nhiên gã cảm nhận được điều gì, vội vàng xoay người nhìn lại.
Chỉ thấy một bóng dáng nhỏ xinh đang chậm rãi bồng bềnh trong hư không trước mắt.