Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 723 - Chương 723. Đây Là Ghen Tỵ Đến Mức Lục Thân Không Nhận!!!

Chương 723. Đây Là Ghen Tỵ Đến Mức Lục Thân Không Nhận!!! Chương 723. Đây Là Ghen Tỵ Đến Mức Lục Thân Không Nhận!!!

Hứa Thâm lặng lẽ nhìn về nơi xa, rất nhanh đã trông thấy bóng dáng của Hải Tước và Linh Lục xuất hiện trong bão cát, đang nhanh chóng tới gần.

Nhìn thấy dáng vẻ yên lặng tay trong tay của hai người ấy, Hứa Thâm liền biết hẳn là vị quân vương kia đã bị bọn họ cắt đuôi rồi.

"Đây là tóc của cô." Hải Tước đến gần, lập tức nâng tay đưa tới một lọn tóc đen.

Ánh mắt Hắc Tuyết khẽ biến, cô ấy hừ nhẹ một tiếng. Rõ ràng cô ấy đã âm thầm để lại tóc của mình ở trong hồ máu, không ngờ đối phương lại nhận ra, còn chủ động mang ở trên người mình.

Hắc Tuyết không nói gì, mái tóc lập tức kéo dài, nối liền với một lọn kia, sau đó nhanh chóng co rút trở về

"Hai người vất vả rồi, không bị thương chứ?" Hứa Thâm thân thiết nói.

Hải Tước khẽ lắc đầu, đôi mắt nhìn lướt qua bên người Hứa Thâm, tựa như hiểu được cái gì, bà chỉ nở nụ cười yếu ớt, chứ không đáp lại.

Linh Lục đắc ý nói: "Ma ma của em sẽ không bị thương đâu. Tuy năng lực của người nọ rất khó dây dưa, nhưng ma ma của em đã sớm mang theo em rời đi từ lâu rồi. Người nọ còn cho rằng tồn tại đang giao chiến với hắn chính là bản thể của ma ma chứ? Thật ngu ngốc."

Hứa Thâm đưa mắt nhìn Hải Tước, rất muốn hiểu rõ năng lực của bà, nhưng trước mắt mối quan hệ giữa hai bên còn chưa thân thiết tới loại trình độ này, nếu hắn hỏi loại chuyện đó, thực sự có chút mạo phạm.

Bởi vậy hắn gật gật đầu, rồi nhân tiện nói: "Vậy chúng ta đi thôi."

"Được."

Ngay lập tức, Hứa Thâm và ba con khư thú, nhóm Hải Tước nhanh chóng tiến về phía trước trong Khư giới, rời khỏi nhà xưởng kia ngoài trăm dặm.

Từ vị trí này, chỉ cần đi thêm một đoạn không xa nữa, là có thể quay về khu Hắc Quang.

Bỗng nhiên Hứa Thâm nghĩ đến lời nói lúc trước của Triệu Âm Nguyệt, tấn chức quân vương có liên quan tới trạng thái tinh thần.

Tại nội thành có một người đủ khả năng thí nghiệm trạng thái tinh thần của hình thái thứ hai.

"Nếu không, hai người lại theo tôi đi một chỗ khác nhé?" Hứa Thâm hỏi mẹ con Hải Tước.

"Có nguy hiểm không?" Hải Tước nhẹ giọng hỏi.

"Hẳn là không có đâu." Hứa Thâm cũng không thể đánh giá được, chỉ đơn giản nói rằng: "Tôi phải đi qua nơi đó từ trong hiện thực, mọi người có thể ẩn giấu ở bên cạnh tôi không? Nếu không được, tôi có thể bố trí một nơi cho mọi người ở lại đó chờ tôi."

Hắc Tuyết vội vàng nói: "Em có thể, em có thể quấn quanh ở trên người ca ca, trừ phi có quân vương tới gần, nếu không bọn họ rất khó cảm nhận được em."

Hải Tước liếc mắt nhìn Hắc Tuyết một cái, rồi nói với Hứa Thâm: "Nếu cậu không ngại, tôi cũng có thể dung nhập vào trong thân thể cậu, chỉ cần cậu không tiến hành chiến đấu, dù quân vương tới gần cũng không thể phát hiện ra tôi."

Hứa Thâm nghĩ đến năng lực huyết dịch của bà ấy, cân nhắc một chút rồi nói: "Được."

Hắc Tuyết lập tức cong môi nói: "Ca ca, em cũng có thể tiến vào trong thân thể anh, chỉ cần anh kiên nhẫn một chút. Nếu không, ca ca cứ để cho em ăn luôn anh đi. Làm như vậy chúng ta có thể sát nhập..."

Hứa Thâm tức giận lườm cô ấy một cái, đây là ghen tỵ đến mức lục thân không nhận (không thèm nhận người thân) hả? Đến mức loại ý tưởng một mất một còn này cũng nảy ra trong đầu?

"Đừng nói bậy." Hắn gõ đầu Hắc Tuyết một cái.

Hắc Tuyết ôm đầu, vẻ mặt đầy ủy khuất, chẳng lẽ cô ấy vừa nói bậy rồi sao?

"Vậy còn em?" Hứa Thâm nhìn về phía Tiểu Linh Lục.

Linh Lục cười hì hì nói: "Em có thể dung nhập vào trong thân thể ma ma."

Đây là chơi Pokémon hả?

"Được rồi, vậy bắt đầu đi." Hứa Thâm buông tay.

Để cho hai con khư cấp A tiến vào trong thân thể của chính mình, đây tuyệt đối là loại ý tưởng vô cùng điên cuồng, nhưng cân nhắc đến "Ma ma" và những người bạn khác cũng đang ở trong thân thể của hắn, tựa như chuyện này cũng không có gì đáng để ngạc nhiên.

Hải Tước nhìn thấy dáng vẻ không chịu chút áp lực tâm lý nào của Hứa Thâm, trên gương mặt dịu dàng cũng xuất hiện một nụ cười mỉm, bỗng nhiên mái tóc trên vai bà hóa thành màu máu, rồi như bị hấp dẫn, nó lập tức kéo dài bay về phía thân thể Hứa Thâm, quấn quanh trên cánh tay hắn.

Rất nhanh trên cánh tay đã nổi lên một thứ gì đó không ngừng mấp máy, giống như một con giun đang không ngừng chuyển động, nhanh chóng chui vào phần cổ và ngực của Hứa Thâm.

Bất cứ ai trông thấy một màn như vậy đều sẽ biến sắc, nhưng Hứa Thâm lại không để lộ cảm giác gì, tựa như đã sớm thành thói quen.

Hắc Tuyết khẽ nhíu nhíu mày, có vẻ không vui cho lắm, nhưng Hứa Thâm đã cho phép, cô ấy cũng không thể ngăn cản được.

Lúc này, tựa như Hứa Thâm có cảm giác, hắn nhanh chóng quay đầu nhìn thoáng qua, rồi lập tức bắt gặp bóng dáng Mai Phù đang bay từ phía xa xa tới.

Ánh mắt hắn vẫn bình tĩnh, tựa như không nhìn thấy gì cả, rồi tiếp tục quay đầu, lướt ánh mắt tuần tra những nơi khác.

"Làm sao vậy?" Hắc Tuyết dò hỏi.

Hứa Thâm nhìn thấy Mai Phù đang nhẹ nhàng bay tới, hắn thu hồi ánh mắt lại rồi khẽ lắc đầu nói: "Không có gì."

Mai Phù hì hì cười một tiếng, ngay khi tới gần, cô lập tức nhìn thấy Hải Tước đang tiến vào thân thể Hứa Thâm, ánh mắt nhẹ nhàng nhìn thoáng qua Hải Tước.

Vẻ mặt vốn đang mỉm cười của Hải Tước chợt biến hóa, tựa như vừa lặng lẽ trở nên cứng đờ một thoáng, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bình tĩnh.

Chỉ là biên độ co rút lại của luồng máu loãng đang mấp máy kéo dài vào trong cơ thể Hứa Thâm, rõ ràng đã giảm đi rất nhiều.

Dải máu tươi nọ như len sợi, nó chui ra từ trên người Hải Tước. Sau đó, thân thể của bà ấy cũng theo đó mà hóa thành từng tia từng sợi, rồi như một làn khói, nhanh chóng chảy vào trong thân thể Hứa Thâm.

Ngay khi sắp tiến vào, một phần tóc của Hải Tước, bao trùm lấy thân thể Linh Lục, gần như chỉ trong nháy mắt, cô bé ấy đã bị co rút lại đến trình độ cực hạn, và bị lọn tóc kia mang theo, cùng tiến vào trong cơ thể Hứa Thâm.

Hứa Thâm nhìn thấy dòng huyết dịch đang bám trên cánh tay mình, dần dần thẩm thấu xuống dưới làn da, sau đó quỹ tích nhúc nhích cũng từ từ trở nên yên lặng và biến mất. Hắn cúi đầu nhìn khắp nơi trên người, lại không thấy thân thể mình phát sinh bất cứ biến hóa gì.

Chỉ ở phần ngực, thoáng xuất hiện một chút cảm giác lạnh lẽo.

Bình Luận (0)
Comment