Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 762 - Chương 762. Ông Hưởng Lạc Quá Lâu, Tin Tức Đã Sớm Lạc Hậu Rồi!!!

Chương 762. Ông Hưởng Lạc Quá Lâu, Tin Tức Đã Sớm Lạc Hậu Rồi!!! Chương 762. Ông Hưởng Lạc Quá Lâu, Tin Tức Đã Sớm Lạc Hậu Rồi!!!

Hứa Thâm rời khỏi Đồ Thư quán, lần này không tiếp tục lưu lại thêm nữa, hắn lập tức rời khỏi cung Tuyết, quay về khu Hắc Quang.

Đám người Tiết Môi, Trần Hàn vừa nhìn thấy Hứa Thâm trở về, tất cả đều chạy ra nghênh đón.

Hứa Thâm đơn giản dặn dò bọn họ một chút tình huống, chủ yếu là về nhiệm vụ Nghĩ Hậu giao cho.

"Nhiệm vụ này quá nguy hiểm, không phải điện hạ muốn mạng của ngài chứ?" Đỗ Minh không nhịn được nói.

Tuy bên cạnh Hứa Thâm con khư tóc đen kia, nhưng khư cấp A bình thường không địch lại quân vương. Trừ phi là khư cấp A nào đó cực kỳ đáng sợ, nhưng loại cấp bậc này cực kỳ hiếm thấy.

"Điện hạ muốn thử ngài sao?" Lâu Hải Âm nhíu mày hỏi, để cho hình thái thứ hai đi dò xét quân vương, nghe thế nào cũng thấy loại nhiệm vụ này tuyệt đối là hãm hại người.

Ánh mắt Tiết Môi lóe sáng, gã hơi suy tư rồi nói: "Có phải điện hạ muốn dùng ngài đi dụ dỗ Dạ Thử Vương hay không? Có lẽ điện hạ sẽ ở bên cạnh giám sát ngài, thậm chí.... ."

Gã nhìn trái nhìn phải một hồi, chợt nhỏ giọng nói: "Nói không chừng điện hạ còn đang có mặt ngay tại thời điểm này, ngay tại vị trí này."

Nghe được lời nói của gã, sắc mặt người khác đều biến đổi, lông tơ dựng đứng lên, không khỏi nhìn dáo dác chung quanh.

Đỗ Minh vừa nói chuyện, da đầu cũng khe khẽ run rẩy, nói: "Cậu đừng có dọa người, bên cạnh Giáo hoàng có khư cấp A, nếu Nghĩ Hậu điện hạ ở phụ cận, khẳng định là ngài sẽ cảm nhận được."

Tiết Môi gật gật đầu: "Đúng là như thế."

Hứa Thâm đưa mắt nhìn Tiết Môi, nói: "Suy nghĩ của anh cũng không phải hoàn toàn không có đạo lý."

"Tôi đi cùng ngài." Bỗng nhiên Hạ Tĩnh Tương nói.

Trần Hàn nghe cô ấy mở miệng, cũng phản ứng lại rồi vội vàng nói: "Nếu có cần để tôi đi cùng cậu."

"Tôi cũng đi." Những người khác thấy vậy, đều nhao nhao tỏ thái độ.

Nhóm thân vệ phiên đội sáu và phiên đội bốn, đám người Phùng Thanh, Ngô Thường Long, cũng thoáng hiện một chút do dự, nhưng hiển nhiên là không đủ dũng khí để tỏ thái độ.

Dù sao, thăm dò sào huyệt quân vương, cũng là chuyện hữu tử vô sinh.

Hứa Thâm nhìn quanh mọi người một vòng, thân sơ vừa xem là hiểu ngay. Sau đó, hắn khẽ gật đầu: "Loại chuyện này, một mình ta đi là được rồi, quá nhiều người ngược lại càng dễ bại lộ, đả thảo kinh xà."

"Tôi có thể đi, tôi là hệ cảm giác." Lâu Hải Âm lập tức nói.

Những người khác không khỏi nhìn Lâu Hải Âm, móa nó hệ cảm giác, có hệ cảm giác nào mạnh như cô?

Hứa Thâm đưa mắt nhìn Lâu Hải Âm, cười nói: "Đừng quên, những gì cô có thể cảm nhận được thì ta cũng được."

Lâu Hải Âm lập tức im lặng.

Đúng là như vậy, thậm chí lực cảm nhận của Hứa Thâm chỉ có mạnh hơn chứ không kém hơn cô.

Hơn nữa, đến tận bây giờ, cô cũng không biết đến tột cùng năng lực của Hứa Thâm là gì.

"Cứ ở lại đây chờ đi." Hứa Thâm nói: "Mấy người cứ quản lý khu Hắc Quang cho tốt là được, đừng để rơi vào tình trạng ta vừa rời đi, người khác lập tức bứng hang ổ của ta đi mất, nhất là cảnh giác đề phòng mấy tên khu khác, hẳn là bên trong có người bị Dạ Thử Vương thu mua."

Trần Hàn gật đầu: "Ai dám xâm phạm khu Hắc Quang, tôi nhất định sẽ làm hắn có đến mà không có về."

Nói đến đây, tựa như gã cảm thấy lời này không quá chặt chẽ cẩn thận, lại bổ sung thêm một câu: "Trừ phi là quân vương."

Ngày kế, sau khi Hứa Thâm chuẩn bị thỏa đáng mọi chuyện, hắn lập tức rời khỏi khu Hắc Quang.

Hắn đi cực kỳ bí ẩn, không một ai biết, kể cả đám người thân cận như Lâu Hải Âm, Hứa Thâm cũng không báo cho.

Cũng không phải hắn hoài nghi bên trong bọn họ có nội gian phản đồ, chỉ đơn thuần cảm thấy không cần thiết mà thôi.

Nghĩ Hậu cho kỳ hạn ba ngày, nhưng Hứa Thâm không muốn kéo dài tới ngày thứ ba, là lo lắng cung Tuyết bên kia có cơ sở ngầm của Dạ Thử Vương, nếu hắn thực sự đợi đến ngày thứ ba mới qua bên đó, lỡ như khu Dạ Oanh có mai phục, chẳng khác nào tự mình chui đầu vô lưới.

Không bằng cứ dứt khoát lẻn vào trước, đánh cho bọn họ trở tay không kịp.

Tại trang viên Phỉ Thúy, khu Dạ Oanh.

Từng bóng người xuyên thấu qua vách tường trang viên, lập tức đi vào bên trong, sau đó tụ tập tại một khu kiến trúc nào đó.

Bọn họ lần lượt hiện thân từ Khư giới, và ngồi ngay ngắn trên những chiếc ghế được bày sẵn trong phòng.

Không bao lâu sau, toàn bộ nhân viên đã đến đông đủ.

"Tôi vừa nhận được tin tức từ cung Tuyết bên kia, Nghĩ Hậu đã phái một đội trưởng đội thân vệ đi tới điều tra chúng ta. Vương truyền lệnh, để cho chúng ta ám sát đối phương ngay tại biên giới, không để tình huống ở khu tường số sáu phía Tây bị tra xét đến." Một vị trung niên đang ngồi bên trên, mắt hổ chợt lộ hung quang, lạnh lùng nói.

"Chỉ là một đội trưởng đội thân vệ, có cần điều động nhiều người chúng ta như vậy hay không?" Một lão giả ngồi phía bên phải nghi hoặc nói: “Tôi nghe nói bên trên còn điều đến đây hai khẩu pháo Khư Thần, dường như trận thế này có chút khoa trương?"

"Hừ, lão Nhạc, ông hưởng lạc quá lâu, tin tức đã sớm lạc hậu rồi." Thanh niên bên trái hừ lạnh nói: "Theo tôi hiểu biết, đội trưởng đội thân vệ này không hề đơn giản. Chưa nói tới chuyện hắn đang quản lý khu Hắc Quang, chỉ nói tới chuyện hắn đã âm thầm giải quyết đội trưởng phiên đội bốn, thậm chí hàng phục còn người này thành nô bộc, từ đó nắm quyền điều khiển khu Vô Miên thôi cũng đủ hiểu hắn không hề đơn giản rồi. Lần này hắn phụng mệnh đi đến nơi này điều tra, trong tay người ta có tài nguyên của hai khu, ông nói xem, hắn sẽ mang bao nhiêu người đi tới?"

"Hả?" Lão giả nọ thoáng kinh ngạc, còn có việc này sao?

Những người không rõ tình hình vừa nghe vậy, sắc mặt đều khẽ biến, vẻ tùy ý lạnh nhạt trong ánh mắt lập tức biến thành ngưng trọng.

Vốn dĩ bọn họ còn cho rằng bên trên có chút chuyện bé xé ra to, hiện tại xem ra, bố trí cẩn thận như vậy tuyệt đối không sai.

Nếu tất cả hình thái thứ hai của hai khu đều đi theo đội trưởng đội thân vệ kia lẻn vào nơi này, chỉ sợ có huy động toàn bộ đám người bọn họ cũng không đủ để ứng phó. Khó trách cần phải vận dụng cả pháo Khư Thần đến hiệp trợ.

Đối phương muốn lẻn vào điều tra, khẳng định không thể mang theo vũ khí hạng nặng như vậy.

Bình Luận (0)
Comment