Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 780 - Chương 780. Còn Sót Lại Trong Tiềm Thức!

Chương 780. Còn Sót Lại Trong Tiềm Thức! Chương 780. Còn Sót Lại Trong Tiềm Thức!

Và vào lúc này, mặc kệ đi đến đâu, xa bao nhiêu, chỉ cần trong lòng Hứa Thâm tưởng niệm, trước mắt hắn sẽ nhìn thấy căn phòng nhỏ kia xuất hiện trong sương mù cuồn cuộn.

Đây là một ngọn hải đăng sẽ xuất hiện bên cạnh, bất cứ lúc nào hắn cần.

Cứ như vậy, tầng thứ tư trong bí thuật 《 vụ giả 》mà Nam Ngưng cho hắn, đã được hoàn thành rồi.

Ngay sau khi Mặc Vệ quay về bên cạnh, Hứa Thâm cũng tỉnh táo lại, và không khỏi cảm thấy vài phần kinh ngạc, xét theo góc độ bí thuật, không cần phải nghi ngờ gì nữa, hắn đã đột phá giai đoạn thứ ba, tiến vào đến tầng thứ tư hải đăng rồi.

Nhưng hắn có cảm giác bản thân đột phá quá dễ dàng, không tốn một chút sức lực nào cả.

Là hắn quá mạnh mẽ ư?

Hứa Thâm thầm suy đoán, có lẽ tình huống này có liên quan tới chuyện Ước Nặc trong nội thành tập kích lúc trước.

Sau khi hắn chặt đứt thế giới ảo cảnh do lồng giam tâm linh mang đến, coi như đã phá kén trọng sinh, tinh thần lực bay vọt lên một bậc thang mới, mới khiến cho hắn có thể dễ dàng thuận lợi xây dựng ra hải đăng của bản thân như thế.

Trong khoảng thời gian này, hắn phát hiện ra, thân thể của Mặc Vệ đã trở nên vô cùng chân thật, gương mặt hình dáng cũng càng ngày càng có xu hướng giống với chính mình.

Nghe vị lão nhân bên người Nam Ngưng kia nói, tiến vào tầng hải đăng là điều kiện tiên quyết để trở thành quân vương.

Còn lại, phải xem vận khí.

Không biết giai đoạn thứ năm thâm uyên kia... sẽ có quang cảnh như thế nào?

Hứa Thâm thu lại suy nghĩ, sau đó, đứng trên mái nhà rút kiếm tu luyện bí thuật điệp lãng trong chốc lát. Tới hiện giờ, hắn đã sớm có thể thuần thục nắm giữ nhị trọng kiếm trảm, nhưng muốn đánh sâu vào tam trọng kiếm trảm, khó khăn lại tăng lên không chỉ gấp mười lần.

Muốn đạt tới trình độ này, tốc độ của hắn phải nhanh hơn, lực lượng càng thêm cuồng bạo hơn mới được.

Chờ đến lúc tu luyện mệt mỏi, Hứa Thâm liền trở lại trong phòng nghỉ ngơi.

Mai Phù không ở bên cạnh hắn, mà đang đặt đôi tay nhỏ bé ra sau lưng rồi xoay người xuyên qua tường, đi ra bên ngoài du ngoạn.

Ngẫu nhiên Mai Phù cũng sẽ rời đi, tìm cho mình một chút niềm vui nho nhỏ, Hứa Thâm đã sớm tập mãi thành thói quen rồi.

Hắn mặc chiến giáp trực tiếp nằm trên giường, duy trì tư thế bất cứ lúc nào cũng có thể phản kích và bước vào giấc ngủ.

Trong khi ngủ, Hứa Thâm có nằm mơ.

Trong mộng, hắn cảm nhận được một chút đau đớn rất nhỏ truyền đến từ huyệt Thái Dương, chờ đến lúc hắn bừng tỉnh mở mắt ra, chợt nhìn thấy có một tia từ quang [1] giống như dòng điện vừa xẹt qua khóe mắt, rồi theo một hướng bất quy tắc mà bắn ra trong phòng, xé rách hoàn cảnh xung quanh.

[1] : Hiệu ứng từ quang Kerr là một hiệu ứng quang từ mà ở đó ánh sáng phản xạ trên các bề mặt của vật liệu bị từ hóa thì bị thay đổi cả về tính chất phân cực cũng như độ phản xạ. Tên hiệu ứng này được đặt theo tên của nhà vật lý người Scotland Rev. John Kerr, người đã phát hiện ra hiệu ứng này vào năm 1877.

Ngay sau đó, thế giới của hắn lập tức giống như một tờ báo ảnh cũ nát, bị điện quang kéo đi lớp phẩm màu bên trên, để lộ ra một cảnh tượng khác.

Đó là chính hắn nằm trên chiếc giường bệnh màu trắng quen thuộc kia, trong phòng trống rỗng.

Mang theo cảm giác đầy ngạc nhiên nghi ngờ, Hứa Thâm xuống giường đi ra bên ngoài

Bên ngoài hành lang cũng trống rỗng.

Hắn lại tiếp tục men theo đoạn hành lang cực kỳ vắng vẻ một mực chạy về phía trước, chạy hồi lâu, mới nhìn thấy trên bãi cỏ dưới lầu có một bóng dáng quen thuộc, là Dạ Thử Vương.

Nhưng cách ăn mặc hiện giờ của gã không giống lúc trước, bên ngoài mặc chiếc áo khoác màu trắng, dáng vẻ như một vị bác sĩ.

Lúc này, phần đông những bóng dáng mặc trang phục bệnh nhân đang vây chung quanh người gã, đang chơi trò đóng giả gia đình.

Trên mặt Dạ Thử Vương mang theo nụ cười thần bí và hài hước, đang trao đổi cùng những người bệnh, bỗng nhiên, gã lại đi tới, cầm tay bọn họ, cùng nhau xoay quanh tại chỗ, hát lên một khúc ca thần bí... Giống như đã bị những người bệnh xung quanh lây nhiễm.

Không đúng.

Con ngươi Hứa Thâm thoáng co lại, hắn vội vàng đưa tay ôm đầu, không ngừng lắc lư.

Chẳng lẽ hắn còn chưa hoàn toàn xóa bỏ được sự ảnh hưởng của lồng giam tâm linh?

Về nhà...

Trong đầu Hứa Thâm hiện ra một ý niệm như vậy. Và rất đột ngột, đoạn hành lang dài bên người hắn sụp xuống, xuất hiện một hang động tối tăm.

Vô số hàn ý từ bên trong hang động tối tăm nọ tụ tập tới, khiến cho Hứa Thâm cảm nhận được một mảnh lạnh lẽo, nhưng loại cảm giác lạnh như băng này cũng khiến suy nghĩ trong đầu hắn trở nên tỉnh táo hơn.

Hắn lập tức trông thấy một căn phòng xuất hiện ngay bên trong vết rách vừa sụp xuống kia, cánh cửa bên trong đang mở.

Đó là... Nhà.

Là ngọn hải đăng vừa được xây dựng xong, nó lại hiện hữu ở chỗ này, đủ để chứng minh rằng mọi thứ trước mắt hắn đều là ảo cảnh!

Hứa Thâm vội vàng chạy tới.

Ngay khi hắn tiến lên một bước, bỗng nhiên bên tai lại mơ hồ nghe được một vài tiếng kêu gọi, rất nhiều bác sĩ và y tá đều chạy tới, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ và lo lắng, hô lớn: "Đừng nhảy..."

Nhưng những âm thanh này đều ở cách hắn khá xa.

Thân thể Hứa Thâm lướt qua vết rách vừa sụp xuống kia, giống như một cước giẫm lên khoảng không, sau đó cả người rơi thẳng xuống vực sâu hắc ám.

Tựa như cả người vừa ở trong nước, hít thở không thông, đột nhiên Hứa Thâm bừng tỉnh, hắn vội vàng xoay người ngồi dậy trên giường.

Trước mắt, vẫn là phòng khách sạn.

Một cơn gió mang theo hàn ý hơi lạnh ập tới. Hứa Thâm ngẩng đầu nhìn lại, là cánh cửa sổ không đóng chặt, khiến cho sương mù bên ngoài mang theo gió lạnh chui thẳng vào trong phòng

Mà căn nhà hải đăng thuộc về hắn, lại như ẩn như hiện bên trong mảnh sương mù cuồn cuộn kia.

Hứa Thâm thở phào nhẹ nhõm, quả nhiên là mộng.

Nhưng xảy ra tình huống này, cũng có nghĩa là từ tận đáy lòng hắn vẫn còn lưu lại một chút dấu vết của lồng giam tâm linh.

"Chờ thời gian lâu thêm một chút, hẳn là nó sẽ tự động tiêu tán đi, dù sao ở hiện tại, mộng cảnh cũng chỉ còn rơi rớt trong tiềm thức mà thôi ..." Ánh mắt Hứa Thâm chớp động.

Sau khi xây dựng hải đăng xong, tinh thần lực của hắn đã bước lên một bậc thang mới, đã có thể hoàn toàn kiểm soát và áp chế loại ảnh hưởng mặt trái này rồi.

Hứa Thâm quan sát thời gian, lúc này là đêm khuya, Mai Phù đã trở về từ lâu, cũng ngã xuống bên chân hắn ngủ say rồi.

Hứa Thâm không kéo dài thêm nữa, hắn tiếp tục chìm vào giấc ngủ.

Bình Luận (0)
Comment