Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 781 - Chương 781. Nội Dung Tình Báo!

Chương 781. Nội Dung Tình Báo! Chương 781. Nội Dung Tình Báo!

Cũng trong đêm khuya hôm ấy, tại cung Tuyết, khu Mẫu Hoàng.

Bên trong một khối kiến trúc bí ẩn, một bóng dáng thon dài mà duyên dáng mặc lụa mềm mỏng như cánh ve, nằm trên một chiếc giường lớn rộng chừng mấy mét.

Ánh trăng mông lung từ ngoài cửa sổ chiếu vào, xuyên thấu qua tầng tầng sương mù, mang đến ánh sáng nhu hòa, dịu mát.

Cô gái nọ đang say giấc nồng bỗng nhiên mở mắt.

Chỉ thấy trong bóng đêm mát mẻ này, hai tròng mắt như thu thủy ấy chợt lóe hàn quang, như hai lưỡi kéo sắc nhọn.

Sau đó, đột nhiên cô xoay người ngồi dậy, kéo áo gối của mình ra.

Đó là một chiếc gối ngọc thạch cực lớn, được bao bọc bởi vài tầng tơ lụa mềm mại cùng với bao gối được làm toàn bằng bông gòn bao trùm, lúc này ngay góc phía trên của chiếc gối ngọc thạch nọ, đã có từng hàng văn tự tinh tế hiện lên.

Từng hàng văn tự nọ khá lạ thường, vặn vẹo, tựa như một loại chữ viết đã thất truyền nào đó.

Mà lúc này, dưới cái nhìn chăm chú của Nghĩ Hậu, dường như phía trên chiếc gối ngọc thạch nọ đang có một đôi tay vô hình, nhanh chóng điêu khắc xuống.

Từng hàng chữ viết từ tốn mà uốn lượn hiện lên.

Nghĩ Hậu ngưng thần quan sát, chờ cho đến khi những chữ viết nọ không còn được điêu khắc nữa, vẻ mặt cô ta cũng theo đó là chuyển thành sững sờ.

Thời gian quá thật nhanh.

Đảo mắt một cái đã qua bốn ngày.

Hứa Thâm cũng từ khu Dạ Oanh lên đường quay trở về, đi tìm Nghĩ Hậu báo cáo tình huống.

Trước khi rời đi, hắn có gặp mặt Dạ Thử Vương thêm một lần nữa, lại xác thực một chút điều kiện hợp tác, cùng với bàn bạc về nội dung tình báo giả mà hắn sẽ đi cung cấp cho Nghĩ Hậu.

Quà ra mắt là hai bí vệ, khiến Hứa Thâm nghĩ tới hai người từng đến khu Hắc Quang lúc trước.

Lần này, khi hắn quay về khu Hắc Quang, không còn che giấu hành tung của mình nữa, và vừa trở về liền triệu tập phần đông giáo chúng của giáo hội Hắc Quang tụ tập lại, nhưng tụ tập lần này cũng không có chuyện gì cần thông báo cả, mục đích của Hứa Thâm chỉ đơn thuần là muốn để cho đám cơ sở ngầm tại nơi này biết được, hắn đã đi thăm dò khu Dạ Oanh và trở lại rồi.

Sau đó, Hứa Thâm liền phân phó Lâu Hải Âm chuẩn bị một chiếc xe, để hắn một mình đi tới khu Mẫu Hoàng.

Hứa Thâm xuống xe ngay phía trước Cung Tuyết, sau đó được một bí vệ dẫn dắt, đi tới phòng nghị sự.

Nghĩ Hậu mặc chiến giáp màu bạc, vừa nhìn đã thấy tư thế oai hùng hiên ngang, đang xem xét tình báo các khu.

Nạp Sắt Phân Ny vẫn như một cô nha hoàn đứng bên cạnh hầu hạ, vừa trông thấy Hứa Thâm đi vào, cô lập tức nhìn hắn với ánh mắt đầy thâm ý.

Hứa Thâm không để ý tới Nạp Sắt Phân Ny, chỉ bày ra sắc mặt cung kính hành lễ, sau đó báo cáo chiến quả mà mình đã thăm dò được ở khu Dạ Oanh.

Đương nhiên hắn không có bẩm báo chi tiết, dù sao ở nơi này cũng có khả năng sẽ tồn tại cơ sở ngầm của Dạ Thử Vương, hoặc là nói… không phải cũng có khả năng, mà phải là chắc chắn sẽ có.

Tình báo mà hắn cung cấp chỉ có tư liệu về mấy trạm tình báo.

Hang ổ của Dạ Thử Vương? Không biết.

Động tĩnh tường cao ở khu Tây? Có thăm dò, nhưng không thấy nơi đó có động tĩnh gì.

Động tác nhỏ của Dạ Thử Vương? Sau khi thăm dò, nghe nói đối phương đã ra bên ngoài tường rồi.

Mấy nội dung tình báo này, đều là Hứa Thâm và Dạ Thử Vương cùng bàn bạc, thống nhất đưa ra, tin tức bên trong có thật có giả.

Về phần mấy trạm tình báo, đều là những địa điểm đã bị vứt bỏ, những nhân viên bên trong trạm tình báo không hề nhận được thông báo và tin tức, chỉ chờ Nghĩ Hậu nhận được tình báo, phái người đi vây quét là có thể chứng thực.

Nạp Sắt Phân Ny đứng một bên trông thấy Hứa Thâm tìm hiểu được nhiều tình báo như vậy chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, ánh mắt lập tức lộ ra vài phần kinh ngạc.

Cô thực sự không ngờ hắn lại có thể dò xét ra không ít tin tức như vậy. Phải biết rằng, khu Dạ Oanh chính là địa bàn của Dạ Thử Vương.

Hứa Thâm có thể còn sống trở về đã không dễ dàng rồi.

Nhưng dựa theo nội dung tình báo vừa được Hứa Thâm trình bày, coi như hắn dẫm phải vận cứt chó, vừa vặn bắt được thời gian Dạ Thử Vương ra bên ngoài tường.

Nếu không chờ Dạ Thử Vương trở về, Hứa Thâm có mấy cái mạng cũng không đủ chết.

Suy cho cùng, hình thái thứ hai có ẩn núp kỹ càng, cẩn mật thế nào chăng nữa, ở trong mắt quân vương có thể bước vào tầng sâu trong Khư giới, cũng chẳng khác gì cởi quần xả rắm [1].

[1] : chỉ người làm những chuyện thừa thãi, vẽ rắn thêm chân.

“Hẳn là Dạ Thử Vương này ra ngoài tìm viện binh." Nạp Sắt Phân Ny chờ cho đến khi Hứa Thâm báo cáo xong, mới quay đầu lại nói với Nghĩ Hậu.

Vẻ mặt Nghĩ Hậu không có lấy một chút dao động, từ đầu đến cuối, cô ta chỉ chăm chú nhìn Hứa Thâm, ánh mắt vốn rất bình tĩnh, nhưng lại thâm thúy đến nỗi, có thể lục lọi bí mật trong lòng người, khiến kẻ khác không dám đối diện.

"Làm không tồi." Một lúc lâu sau, Nghĩ Hậu mới mở miệng, nói: "Cậu có sách lược gì đối với cuộc chiến trước mắt hay không?

Hứa Thâm sửng sốt, đây là... thử dò xét sao?

Hoặc chỉ đơn giản là hỏi một câu đơn thuần thôi?

Cũng không thể trách Hứa Thâm nghĩ nhiều được, thật sự là tâm tư của nhân vật như Nghĩ Hậu quá khó phỏng đoán, nhất là chuyện biển khư kia.

Nó đã khiến trong lòng Hứa Thâm có thêm vài phần kiêng kị với Nghĩ Hậu. Suy cho cùng, cô ta cũng là một kẻ nói không giữ lời...

"Thuộc hạ cảm thấy, nếu lúc này Dạ Thử Vương không ở bên trong thành, chúng ta có thể xuất binh ngay trong đêm, tập kích bất ngờ khu Dạ Oanh, tìm ra hang ổ và binh lực tích trữ của hắn, tiêu diệt toàn bộ đám bộ hạ của hắn!" Hứa Thâm ra vẻ cân nhắc, lại nói: "Nói như vậy, dù Dạ Thử Vương trở về, cũng chỉ còn một thân một mình chiến đấu, đến lúc đó, dưới sự hiệp trợ của nhóm thuộc hạ, điện hạ lại phục kích chém giết hắn đi là ổn thỏa nhất."

Đôi mắt Nghĩ Hậu khẽ chớp động.

Tập kích bất ngờ ngay trong đêm?

Cô chăm chú nhìn Hứa Thâm, không nói gì, tựa như đang tự hỏi kế sách của hắn có khả thi hay không.

Nạp Sắt Phân Ny đang đứng bên cạnh cũng liếc mắt nhìn Nghĩ Hậu một cái, tựa như đoán được suy nghĩ trong lòng cô, mới quay sang nói với Hứa Thâm: "Tuy kế sách của cậu không tồi, nhưng làm sao cậu có thể xác định được, tới thời điểm này Dạ Thử Vương vẫn chưa trở về? Lỡ như chân trước cậu vừa đi, chân sau hắn đã trở lại, nói như vậy, không phải chúng ta tập kích bất ngờ lại trở thành chính diện giao phong sao?

Bình Luận (0)
Comment