Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 794 - Chương 794. Chỉ Là Tôi Có Thể Cảm Nhận Được... Cậu Ấy Vẫn Còn Tồn Tại!!!

Chương 794. Chỉ Là Tôi Có Thể Cảm Nhận Được... Cậu Ấy Vẫn Còn Tồn Tại!!! Chương 794. Chỉ Là Tôi Có Thể Cảm Nhận Được... Cậu Ấy Vẫn Còn Tồn Tại!!!

Mái tóc của Hắc Tuyết không ngừng nhúc nhích, sau đó chậm rãi ngưng tụ ra một gương mặt, trắng như tuyết mà xinh đẹp, nhưng so sánh với gương mặt thiếu nữ lúc trước, dung mạo hiện giờ của cô ấy càng nhiều hơn vài phần yêu diễm và lạnh lùng, tựa như đã trở nên thành thục hơn rất nhiều.

Cô ấy nghe được lời nói của Hải Tước, sát ý trong ánh mắt trở nên càng thêm đậm đặc, nói: "Chúng ta bị tập kích, ca ca, anh ấy... Bị xóa bỏ rồi."

Hải Tước và Linh Lục đồng thời sửng sốt.

Hứa Thâm đã chết?

Rất nhanh, các cô đã tiêu hóa và hiểu được thông tin vừa rồi. Cùng lúc ấy, trong mắt Hải Tước hiện ra vẻ kinh ngạc, hỏi lại: "Cô xác định?"

Rõ ràng ở bên người Hứa Thâm, vẫn luôn có tồn tại khủng bố kia bảo hộ mà?

Ai có thể giết được hắn?

"Là ai làm?" Linh Lục lại nhảy dựng lên, vọt tới trước mặt Hắc Tuyết, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vẻ cực kỳ tức giận, cô bé đã coi Hứa Thâm là đối tượng hậu tuyển cho chức vị ba ba của mình, vậy mà hắn bị giết rồi?

Ba ba … chỉ có thể bị ma ma ăn luôn mới được.

Làm sao người ngoài có thể làm thương tổn ba ba? !

Ánh mắt Hắc Tuyết trở nên trầm thấp, nói: "Nghĩ Hậu là chủ nhân của tòa thành thị này, năng lực của cô ta là điều khiển thời gian, có thể công kích tồn tại bên trong quá khứ. Chúng ta không phải đối thủ của cô ta."

"Điều khiển thời gian?" Ánh mắt Hải Tước chợt biến hóa, chỉ cần nghe đến đây thôi cũng có thể cảm nhận được đó là một loại năng lực vô cùng đáng sợ và khó giải quyết.

Thậm chí trong rất nhiều loại năng lực khác nhau, năng lực này cũng được xếp vào loại đỉnh cấp, ít nhất là trong số những loại năng lực mà bà ấy biết đến.

"Vậy ba ba của tôi đâu?" Linh Lục lập tức hỏi: "Ông ấy cũng đánh không lại sao?"

Hắc Tuyết lắc đầu: "Anh ta tự bạo cũng vô ích, đối phương giết không chết anh ta, nhưng anh ta cũng không thể làm bị thương được đối phương. Cô ta có thể tạm dừng thời không, còn có thể xuyên qua quá khứ, căn bản không giết chết được."

"Đáng sợ như vậy..." Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Linh Lục cũng lộ ra vài phần ngưng trọng.

Hải Tước lại rơi vào im lặng.

Sau một lúc lâu, bà ấy mới mở miệng nói: "Thi thể của cậu ấy đâu? Chỉ cần còn chưa triệt để chết đi, có lẽ tôi còn đủ khả năng cứu cậu ấy trở về.”

Hắc Tuyết cũng biết năng lực của Hải Tước, bởi vậy, vừa nghe được những lời này, trong ánh mắt cô ấy lại lộ ra vài phần lung lay thống khổ: "Thi thể đã bị hủy diệt, là hoàn toàn phá hủy từ trong quá khứ..."

Nói xong, cô ấy mở mái tóc của mình ra, để lộ những di vật vẫn luôn được cẩn thận giữ gìn trong cơ thể.

Là giày chiến, chiến giáp, binh khí, khư binh của Hứa Thâm.

"Cũng chỉ còn lại những thứ này." Trong giọng nói của Hắc Tuyết bao hàm đầy thống khổ và phẫn nộ.

Linh Lục sững sờ đến kinh ngạc, hồi lâu cũng nói không nên lời.

Không nghĩ tới đối tượng hậu tuyển cho chức vị ba ba của mình lại chết thảm như vậy, ngay cả cặn bã cũng không dư.

Cô bé cũng có chút thương cảm.

Hải Tước chăm chú nhìn vào đống di vật mà Hắc Tuyết vừa lấy ra, bỗng nhiên, đôi mắt bà khe khẽ chớp động, nhanh chóng nói: "Đưa những thứ kia cho tôi xem đi."

Nói xong, sông máu trên mặt đất đã kéo dài ra, biến thành một cánh tay máu, vươn tới đống di vật nọ.

"Chúng đều là của tôi!" Hắc Tuyết nhìn thấy bà muốn đụng vào, bỗng nhiên cảm xúc trở nên kích động, mái tóc đen lập tức cuốn động, đống di vật của Hứa Thâm lại bị co rút vào trong.

"Tôi không cần mấy thứ này, chỉ là tôi có thể cảm nhận được... Cậu ấy vẫn còn tồn tại." Hải Tước nhẹ giọng nói, âm thanh dịu dàng mang theo một chút từ tính, có mị lực làm tâm trạng người khác trở nên thư giãn, thả lỏng.

Hắc Tuyết thoáng trở nên sửng sốt. Khi nhìn thấy ánh mắt dịu dàng bình thản của Hải Tước, cô ấy hơi do dự một chút, nhưng tới cuối cùng vẫn lựa chọn tin lời của bà ấy, chậm rãi để lộ những di vật của Hứa Thâm ra ngoài.

Cánh tay máu của Hải Tước vươn tới, chợt hòa tan thành huyết dịch, vây quanh mấy thứ trước mắt, sau đó, huyết dịch từ bên trong chiến giáp, binh khí, giày chiến co rút trở về, và dừng lại cũng như nhanh chóng tụ tập lại bên trong một kiện khư binh.

Là bao tay Huyết Nhục bên cạnh chiếc mặt nạ màu đen...

Huyết dịch dũng mãnh tràn vào bên trong.

Rất nhanh, Hắc Tuyết đột nhiên cảm nhận được, bên trong đôi bao tay này lại có một chút phản ứng máu thịt cực kỳ mỏng manh truyền tới.

Hơn nữa, ngoại trừ mùi của Hải Tước, bên trong thứ hương vị máu thịt này còn có thêm một chút khí tức rất rõ ràng khác, là ca ca! !

Mái tóc như tảo biển phủ khắp toàn thân Hắc Tuyết lập tức sôi trào giống như sóng gió, để lộ ra tâm trạng vô cùng kích động của cô ấy. Cô ấy vội vàng nói với Hải Tước: "Ca ca còn sống ư?"

Cùng lúc ấy, thông qua luồng huyết dịch rót thẳng vào bên trong, Hải Tước đã lấy được chiếc bao tay Huyết Nhục từ trong lòng Hắc Tuyết, đi tới trước mặt mình, rồi ngâm nó xuống mảnh ao máu ngay dưới thân thể, cuối cùng mới nhẹ giọng nói: "Bên trong cái xác này có một chút cặn máu của cậu ấy, toi đã thông qua 'Sinh sản thêm', làm cho chút cặn máu này sinh sôi nảy nở ngưng tụ thành huyết dịch."

Khi nói chuyện, ao máu dưới chân bà ấy cũng bắt đầu sôi trào, gợn sóng.

Ngay sau đó, có một vật phẩm được huyết dịch nâng lên từ bên dưới, đúng là bao tay Huyết Nhục kia.

Nhưng lúc này bên trong bao tay lại tản ra một thứ khí tức tương đối rõ ràng, và kể cả con khư cấp A non nớt như Linh Lục cũng có thể cảm nhận được, là mùi của Hứa Thâm.

Sau khi được năng lực của Hải Tước thúc giục, dần dần, bên trong cái bao tay lại sinh trưởng ra máu thịt.

Lấy cái bao tay làm điểm gốc, đầu tiên là máu tươi ngưng tụ, tiếp đó là sinh sản thêm máu thịt, lại trong nháy mắt, một cánh tay được xây dựng, mọc ra từ bên trong.

Cánh tay nọ không ngừng kéo dài, đan dệt, tạo thành vô số chuỗi gen người, máu thịt giao hòa.

Lại thêm một nháy mắt, cánh tay đã được ngưng kết ổn định, sau đó là cánh tay, bả vai.

Sau khi cánh tay được ngưng tụ càng nhiều, tốc độ ngưng tụ cũng càng nhanh.

Suy cho cùng, sinh sản thêm cũng là loại năng lực tuân theo cơ chế nhân đôi.

Chỉ trong nháy mắt, lồng ngực, bụng, đùi, đầu, đều được đồng bộ ngưng tụ ra.

Không bao lâu sau, một bộ thân thể mới tinh xuất hiện.

Mà gương mặt này, đúng là Hứa Thâm!

Bình Luận (0)
Comment