Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 808 - Chương 808. Nói Như Vậy, Hắn Còn Phải Cảm Tạ Nghĩ Hậu...

Chương 808. Nói Như Vậy, Hắn Còn Phải Cảm Tạ Nghĩ Hậu... Chương 808. Nói Như Vậy, Hắn Còn Phải Cảm Tạ Nghĩ Hậu...

Linh Lục va phải thái độ lạnh lùng của Hứa Thâm, nhưng không hề buồn bực, cô bé vẫn cười hì hì nói: "Đây là lần đầu tiên em được nhìn thấy quá trình nhân loại trở thành quân vương đó. Hiện giờ đại ca ca đã trở thành quân vương rồi, chúng ta có thể đi tìm cô gái kia báo thù."

Hứa Thâm không nói chuyện, chỉ chăm chú nhìn Hải Tước một cái thật sâu.

Hải Tước bắt gặp ánh mắt của Hứa Thâm, lập tức hiểu được trong cái nhìn này bao hàm một chút ý tứ cảnh cáo, hắn đang muốn nhắc nhở bà ấy, đừng có tùy tiện đề cập đến vị tồn tại kia.

Ngay cả bà ấy cũng hiểu được, một khi tồn tại nào đó biết được bản thân đã bị phát hiện ra, chắc chắn đối phương sẽ thực hiện một loại hành động nào đó.

Ví dụ như ăn luôn người cảm nhận được mình...

Bà khẽ gật đầu, ánh mắt lại trở nên dịu dàng, nhẹ giọng nói: "Hoan nghênh cậu đã trở về."

Người đầu trâu trông thấy hai chân Hứa Thâm đang được ngưng tụ, cũng biết chuyện này thực sự là ván đã đóng thuyền rồi, trong lòng thầm than một tiếng, nhưng bên ngoài chỉ có thể tươi cười nói: "Chúc mừng cậu đã trở thành quân vương, sau này có chuyện gì cần tôi đi làm, cứ việc phân phó, tôi đã quyết theo cậu lăn lộn, cơm no rượu say rồi."

Hứa Thâm hờ hững nhìn gã, vẫn không lên tiếng.

Người đầu trâu bị ánh mắt của Hứa Thâm nhìn vào, trong lòng có chút rối rắm.

Đôi mắt nọ tựa như có thể nhìn thấu vạn vật trên thế gian, nhìn thấu thế giới nội tâm của gã.

Gã miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, nhanh chóng chuyển hướng đề tài: "Cậu đừng trách tôi không giúp cậu báo thù, thật sự là tôi không đánh lại cô gái kia, nhưng cô ta cũng không giết được tôi. Nếu tiếp tục đánh nhau, chúng tôi cũng chỉ rơi vào tình huống bế tắc như vậy thôi, thực sự không có ý nghĩa gì, huống chi đúng là lúc trước, cậu đã triệt để chết đi rồi..."

Hứa Thâm nhìn gã một cái, rồi hờ hững thu hồi ánh mắt, nói: "Chốc lát nữa sẽ tính tới chuyện của anh sau, hiện tại tình huống bên ngoài là gì? Hắc Tuyết đâu? Mau kể những chuyện từng xảy ra trong khoảng thời gian này cho tôi biết."

Trí nhớ của hắn đã ngừng lại ngay khi bản thân bị Nghĩ Hậu chém giết trong 'Quá khứ', khiến cho thân thể ở 'Hiện tại' bị xé rách kia.

Cũng ngay trong khoảnh khắc đó, linh hồn cùng với ý thức của hắn liền trốn về căn phòng nhỏ.

Mà căn phòng nhỏ kia lại được giấu kín tại điểm đặt neo bên trong sương mù, cho nên những chuyện sau đó, hắn hoàn toàn không biết gì cả.

Trong suốt quá trình kia, đã nhiều lần hắn có ý đồ muốn mở cửa căn phòng ấy, nhưng chợt phát hiện từ sau khi bản thân tiến vào, cánh cửa kia lập tức bị khóa chết, có làm như thế nào cũng không mở ra được.

Mãi cho đến thời khắc vừa rồi, nó mới để lộ ra một khe hở.

Nghe được lời nói của Hứa Thâm, người đầu trâu ngầm thở nhẹ một hơi, xem ra Hứa Thâm hoàn toàn không biết chuyện đã phát sinh trong khoảng thời gian này.

Gã lập tức cười cười muốn mở miệng nói, nhưng Hứa Thâm lại chỉ về phía Hải Tước: "Cô nói đi."

Vẻ mặt Hải Tước không hề thay đổi, bà vẫn duy trì phong độ tao nhã và nụ cười lịch thiệp trầm tĩnh, nhẹ giọng nói: "Theo những gì tôi biết, sau khi Hắc Tuyết mang theo cậu chạy trốn tới nơi này, thân thể của cậu đã vỡ nát, nhưng còn sót lại một chút cặn ở bên trong khư binh của cậu. Tôi thông qua chút cặn kia làm cho thân thể của cậu sống lại, nhưng cậu vẫn một mực không thức tỉnh..."

"Chúng tôi muốn anh ấy dùng năng lực làm linh hồn của cậu sống lại, nhưng anh ấy không làm được. Hắc Tuyết không thể thừa nhận chuyện cậu đã chết đi, liền rời khỏi nơi này, tựa như cô ấy đang chuẩn bị đi tìm cô gái kia báo thù, nhưng cụ thể là đi đâu, chúng tôi cũng không biết..."

Hải Tước bình tĩnh kể lại từ đầu đến đuôi những chuyện từng xảy ra sau đó.

Người đầu trâu chờ bà nói xong, mới cười khổ nói với Hứa Thâm: "Không phải tôi không muốn giúp cậu, tôi thật sự không thể làm linh hồn của cậu sống lại được.”

Hứa Thâm cũng biết năng lực của người đầu trâu, hoàn toàn không phải là linh hồn tái sinh chân chính, bởi vậy gã không làm được loại chuyện này cũng thực bình thường, thậm chí loại năng lực như vậy vốn không tồn tại.

Người đầu trâu cũng chỉ mượn dùng hạt đậu kỳ dị kia mới có thể làm được loại chuyện này thôi.

"Vừa rồi Nghĩ Hậu đã tới đây sao, khó trách nơi này lại có dấu vết..." Đôi mắt Hứa Thâm thoáng chớp động, con ngươi vừa chuyển thành một màu đen thuần túy, thế giới trước mắt lập tức trở nên hoàn toàn khác biệt so với ban đầu.

Đây là năng lực của hắn sau khi tiến hóa.

"Đúng vậy, cô ta đi tới để hoàn toàn hủy diệt thân thể cậu." Hải Tước nói.

Bà ấy không hề giải thích vì sao bọn họ lại dễ dàng giao thân thể Hứa Thâm ra ngoài như vậy.

Bởi vì đối mặt với người thông minh, giải thích là một sự lựa chọn dư thừa.

Mà đối mặt với kẻ ngu dốt, càng không cần phải giải thích...

Khó trách cánh cửa lại buông lỏng... Hứa Thâm đã hiểu, rất có khả năng thân thể của hắn chính là chốt gài cuối cùng “Ngăn cản” cánh cửa.

Bởi vậy ngay khi thân thể hoàn toàn hủy diệt, hắn mới có thể tân sinh.

Nói như vậy, hắn còn phải cảm tạ Nghĩ Hậu.

Về phần báo đáp... Đương nhiên phải biếu tặng cô ta “món quà” tương đương rồi.

Đây là thân thể của quân vương sao... Hứa Thâm cúi đầu lặng lẽ đánh giá thân thể của chính mình một cái.

Nhìn từ bề ngoài, hắn của hiện giờ cũng chẳng khác gì lúc trước, nhưng hắn lại có thể cảm nhận được phần cấu tạo bên trong thân thể này, cùng với lực lượng khủng bố hùng hậu như biển sâu kia… đã khác rồi.

Đây là thứ lực lượng chỉ quân vương mới có.

Sau khi trở thành quân vương, Hứa Thâm còn phát hiện thêm một điểm nữa, đó là ngoại trừ ăn cơm, hắn cũng có thể hấp thu một chút khư lực mỏng manh tồn tại bên trong không khí, chúng nó cực kỳ hài hòa với thân thể, thậm chí còn đang chậm rãi bổ dưỡng cho thân thể của hắn.

Nói cách khác, đạt đến một bước này, hắn không cần phải làm gì cả, cũng không cần tiêm Tịnh Khư Tề vào, nhưng lực lượng bên trong vẫn có thể thong thả tăng lên!

Hứa Thâm nhìn thoáng qua Hải Tước, nhẹ giọng nói: "Cám ơn cô."

Hải Tước hơi sững sờ, bà lập tức hướng ánh nghi hoặc nhìn hắn.

"Cám ơn cô đã giúp cho thân thể của tôi đạt tới viên mãn." Hứa Thâm nói.

Bình Luận (0)
Comment