"Không phải do chúng tôi tìm kiếm, là Dạ Thử Vương hấp dẫn chúng tới từ thế giới biên cảnh xa xôi đến đây. Hắn thành lập khe hở không gian để cho chúng nó xuyên qua đến ngoài thành. Bình thường, chúng ta đều dọn sạch khu vực ngoài thành, còn thành lập hải đăng quan sát, nếu có loại xác cấp bậc nguy hiểm này đã sớm bị dẫn đi từ trước rồi." Cô gái tóc màu lục nói.
Nghe được cô ấy nói đến hải đăng, trong lòng Hứa Thâm khẽ động, hắn nhớ lại vị lão nhân mình từng gặp được ở hải đăng khi lạc đường ngoài tường kia.
Đối phương cũng từng nhờ hắn chuyển lời cho Nghĩ Hậu, dường như giữa đôi bên là người quen.
Nhưng dựa theo tình thế trước mắt, hiển nhiên hắn không thể chuyển lời tới cho cô ta rồi.
Có lẽ ở một khắc khi hắn chân chính chém giết Nghĩ Hậu kia, hắn có thể chuyển lời ân cần thăm hỏi của người bạn cũ nọ tới cho cô ta...
"Nếu mấy người đã đến đây, vậy hỗ trợ cùng nhau giải quyết đi." Hứa Thâm nói, hắn biết được khá ít tình báo về loại xác đẳng cấp cao này, cứ để cho hai vị quân vương bên người đi thử một chút cũng được.
Tuy hắn có thể dễ dàng trấn áp Nghĩ Hậu, trong lòng đã tích lũy được khá nhiều tự tin, nhưng cẩn thận có thể dùng thuyền vạn năm.
Tồn tại mạnh đến yêu nghiệt như Nghĩ Hậu còn bị lật xe, hắn có lý do gì để không cẩn thận?
"..." Trung niên mặt vuông do dự nói: "Chung quanh thứ này có giam cầm năng lực, nếu tôi bị giết chết, thân thể này không thể tái sinh được nữa."
Nhìn thấy Hứa Thâm không hề đáp lời, ông ta thầm cười khổ trong lòng, cũng biết loại lý do thoái thác này không thể làm Hứa Thâm cảm động được.
So sánh với mời, còn không bằng nói đây là mệnh lệnh.
"Rất có thể năng lực của tôi cũng sẽ mất đi hiệu lực." Cô gái tóc màu lục cũng vô cùng bất đắc dĩ, điểm mạnh nhất trong năng lực của cô ấy chính là làm cho công kích của địch nhân thất bại, để cho bản thân rơi vào trạng thái "Không thể lựa chọn", nhưng một khi bộ phận đặc tính này mất đi hiệu lực, ưu thế chiến đấu của cô ấy sẽ cấp tốc suy giảm.
Nhưng hai người bọn họ cũng nhìn ra Hứa Thâm muốn để bọn họ đi tới thử nghiệm, bởi vậy một trận chiến này … là điều không thể trốn tránh.
"Vậy hiện giờ, tôi có thể rời khỏi khu vực xung quanh cậu rồi?" Cô gái tóc màu lục hỏi.
Hứa Thâm khẽ gật đầu.
Cô gái tóc màu lục thở phào nhẹ nhõm một hơi, nếu bảo cô ấy chiến đấu cùng hai con xác kia trong trạng thái bị năng lực của Hứa Thâm áp chế, có khác gì đi chịu chết đâu?
Hai con xác này đều là cấp quân vương, còn tự mang theo thể chất đặc thù không thể bị năng lực tác dụng, kể cả quân vương đi tới, cũng cảm thấy chúng cực kỳ khó đối phó.
Sưu!
Hai người một trước một sau dẫn đầu lao ra.
Lúc này, hai con xác kia đã men theo đường rãnh, đi đến khu vực cách nơi này chừng vài trăm mét, quanh đây không có sương mù, bởi vậy, kể cả dùng thị lực của hình thái thứ hai cũng có thể rõ ràng nhìn thấy thành phần cấu trúc tinh vi trên người hai con xác ấy.
Một trong hai con xác này có phần dưới thân thể giống như bạch mãng (mãng xà màu trắng), to lớn vô cùng, phần thân trên lại là dáng người thướt tha được bao trùm bảo một tầng vảy, nhưng cánh tay biến dạng, sau lưng có lưỡi dao sắc bén, gương mặt dữ tợn như cái đầu lâu bên trên một bộ thây khô.
Một con khác lại giống thằn lằn không? lồ, cả người đều là những cục u chi chít, nhìn kỹ sẽ phát hiện những cục u nọ đều là từng cái đầu người màu đen.
Hình thể của hai con xác này đều vô cùng không? lồ, chúng cao tới hai, ba mươi mét, còn lớn hơn khư cấp A bình thường, như một tòa thành lũy di động.
Trong nháy mắt, hai người kia đã tới gần hai con xác.
Cô gái tóc màu lục và trung niên mặt vuông liếc nhau, rồi cực kỳ ăn ý mà chia nhau ra, tự chọn lựa một con.
Cô gái tóc màu lục giết về phía con thằn lằn đầu người kia, hai con xác này cũng cảm nhận được bọn họ, chúng lập tức trở nên xao động.
Và dường như mục tiêu mà chúng nó đang nhắm tới, cũng đúng là hai vị quân vương trước mắt này.
Ngay lập tức, những cục u mọc đầy thân thể con thằn lằn đầu người kia bắt đầu nhúc nhích, vô số cái đầu đều nâng lên, từng gương mặt tái nhợt nhìn vào cô gái tóc màu lục.
Rồi trong phút chốc, một loại cảm giác bị thứ khủng bố nào đó nhìn chằm chằm vào, đã xuất hiện trên người cô gái tóc màu lục.
Dường như cái nhìn chăm chú nọ có mang theo đặc tính xuyên thấu tinh thần, đánh thẳng vào sâu bên trong nội tâm con người, khiến cô ấy xuất hiện loại cảm giác đầu váng mắt hoa, muốn nôn mửa.
Nếu năng lực không bị mất tác dụng, cô ấy có thể làm cho chính mình rơi vào trạng thái "Không thể lựa chọn", và mực cho có ngàn vạn ánh mắt chăm chú nhìn vào, cũng không thể nhìn thấy vị trí chân chính của cô ấy.
Loại lực lượng ngưng thị quỷ dị này cũng không thể tác dụng lên người cô ấy.
Nhưng lúc này, cô ấy lại không thể lảng tránh, chỉ có thể cứng rắn thừa nhận.
"Nhắm toàn bộ mắt của mấy người lại cho lão nương!! Cô gái tóc màu lục phát ra tiếng thét chói tai, tinh thần chấn động, đột nhiên vung kiếm chém tới con thằn lằn đầu người nọ.
Tuy thân thể của thằn lằn đầu người cực kỳ to lớn, nhưng động tác của nó lại vô cùng nhanh nhẹn, những cái đầu người mọc trên làn da bị kiếm phong xẹt qua, lại nhiên lõm xuống, co rút lại, suýt soát tránh được một kiếm này, nhưng kỳ dị chính là, sau khi kiếm phong xẹt qua, một đống đầu người tại vị trí nọ vẫn bị chém nứt, phun trào từng dòng máu tươi màu đen.
Hiển nhiên công kích của cô gái tóc màu lục vẫn được duy trì trong trạng thái tuyệt đối bắn trúng.
Thằn lằn đầu người bị chém thương, đã nổi giận, toàn bộ những cái đầu người trên thân thể nó bắt đầu nhúc nhích, sau đo, nó mở ra cái mồm to như chậu máu, đánh về phía cô gái tóc màu lục, tốc độ cực nhanh, trực tiếp đụng cho cô ấy ngã xuống đất.
Cô gái tóc màu lục vừa đứng lên, cái đuôi thô to dài tới bảy, tám mét đã quét ngang tới, nhưng cục u trên cái đuôi này cũng được cấu tạo từ mấy trăm cái đầu người, toàn bộ bọn họ đều dùng gương mặt dữ tợn nhìn cô ấy.