Hứa Thâm có chút mừng rỡ, xem ra chỉ số này không bị vượt qua.
Làm như vậy, hắn có thể trang bị hai kiện khư binh này rồi.
Nhưng… nhìn theo một khía cạnh khác, điều này cũng có nghĩa là quyền trọng khư binh của tấm áo choàng này không vượt qua 17, nó chỉ vừa vặn bước qua lằn ranh, đạt tiêu chuẩn cấp truyền thuyết mà thôi.
Trong tương lai, nếu hắn muốn tiếp tục tăng lên quyền trọng cho kiện khư binh này, đạt tới trình độ đủ để đánh sâu vào quá trình lột xác lần thứ ba, con đường phải đi cũng trở nên dài lâu hơn rất nhiều.
Tuy lần thứ ba lột xác chỉ là chuyện trên lý thuyết, nhưng đã trở thành quân vương, ai không có ý tưởng tiến lên trạng thái vô địch này?
Sau khi khư binh dung nhập, rất nhiều tin tức như một dạng ký ức, dũng mãnh tràn vào trong đầu, cũng trong khoảnh khắc này, Hứa Thâm đã hiểu được năng lực và tác dụng của kiện khư binh trước mắt này.
Phản xạ!
Lại phối hợp với thời gian của Nghĩ Hậu, có thể xưng là nghịch thiên.
Nhưng phối hợp với năng lực của Hứa Thâm, tác dụng của nó lại trả nên yếu ớt đi rất nhiều, cần chính hắn phải đi khai phá.
Ngoại trừ năng lực nọ, kiện khư binh này còn mang theo nguồn khư lực vô cùng hùng hậu, có tác dụng cung ứng và chống đỡ cho ký chủ.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao lúc trước, rõ ràng Nghĩ Hậu đã phát động thời gian ngừng lại cực hạn tới mấy lần, nhưng vẫn có thể kiên trì được hơn mười phút mới hao hết khư lực.
Suy cho cùng, sau mỗi lần phát động loại năng lực khoa trương này, quân vương đều sẽ tiêu hao thật lớn.
Nhất là sử dụng tới cực hạn.
Tuy ở từng giai đoạn, mỗi người đều sẽ có mức cực hạn khác nhau, nhưng không cần phải nghi ngờ, tiêu hao phát sinh sau khi đạt tới cực hạn, đều sẽ là con số vô cùng lớn đối với bản thân người sử dụng.
Nói chi tiết hơn, đối với Nghĩ Hậu ở hình thái thứ hai, có khả năng 2 giây thời gian ngừng lại chính là cực hạn, và một ngày, cô ta chỉ có thể phát động loại cực hạn này khoảng hai, ba lượt, nhưng đối với Nghĩ Hậu đã là quân vương, 15 giây mới là cực hạn, nhưng đương nhiên, cô ta cũng không thể phát động nó quá nhiều lần.
Hiện giờ có tấm áo choàng này, cộng thêm sự trợ giúp của Hải Tước, Hứa Thâm chợt có cảm giác, ở thời điểm hiện tại, hắn có thể hoàn toàn xóa bỏ nỗi lo về vấn đề tiêu hao năng lượng. Nghĩa là trong khi chiến đấu, gần như mỗi thời mỗi khắc, hắn đều có thể phát động năng lực đến mức tận cùng, cũng tương đương với toàn bộ quá trình đều được duy trì ở trạng thái đỉnh phong.
"Khó trách Nghĩ Hậu lại có thể phản xạ trở về quá khứ, nghịch chuyển tương lai, ý đồ muốn thay đổi hết thảy… Nếu chỉ dựa vào duy nhất một loại năng lực phản xạ kia thôi, cô ta căn bản không đủ năng lực để chống đỡ cho hình chiếu vượt qua dòng sông thời gian."
"Thậm chí chỉ cần trở lại vài năm trước thôi, lượng tiêu hao này cũng rút cạn khư lực trong cơ thể cô ta rồi."
Hứa Thâm thu tấm áo choàng màu đỏ tươi vào trong cơ thể, chờ đến lúc chiến đấu, mới để nó lộ ra bên ngoài.
Hiện giờ đã có kiện khư binh cấp truyền thuyết này trong người, trong lòng Hứa Thâm càng có thêm mong đợi về chiến lực cực hạn của bản thân.
Phải nói rằng, lần này khi chém giết cùng Nghĩ Hậu, chiến lực bộc phát ra, đã vô hạn tiếp cận điểm cực hạn của hắn rồi.
Dù sao, hắn cũng phải liên tục đuổi giết đối phương hơn mười phút, khiến cho lĩnh vực thời thời khắc khắc đều phải duy trì trong trạng thái mở ra.
Suy cho cùng, mục tiêu của hắn chính là năng lực giả hệ thời gian quỷ dị, quá trình chiến đấu có kèm theo thật nhiều biến số, cả tâm lực lẫn thể lực đều tiêu hao rất lớn.
Trên người Nghĩ Hậu chỉ có duy nhất một kiện khư binh này, Hứa Thâm phỏng đoán, toàn bộ những thứ khác đều bị cô ta giấu bên trong điểm đặt neo rồi.
Hiện trường chỉ còn lại cây thương kia.
Nếu nhìn kỹ cây thương này sẽ phát hiện ra, nó rất giống một chiếc răng nanh nào đó, đã trải qua quá trình mài giũa, chế tạo thành hình dạng cây 'Thương'.
Về phần khôi giáp, nó đã vỡ rồi, Hứa Thâm cũng kêu gọi điểm đặt neo của mình tới, ném cả bộ khôi giáp và cây thương kia vào bên trong, có lẽ tài liệu trên bộ khôi giáp này còn có thể tái tạo, luyện thành khôi giáp mới.
Dù sao, những loại tài liệu thượng hạng đỉnh cao cũng rất thưa thớt, chúng nó đều là những bộ phận bị cướp đoạt từ trên người đại khư xuống.
Làm xong những chuyện này, Hứa Thâm lại phân phó Hạ Thông bên cạnh truyền ký ức của Nghĩ Hậu cho mình.
Rất nhanh, Hứa Thâm đã trông thấy đủ loại hình ảnh.
Bên trong có trí nhớ về quá trình Nghĩ Hậu thăm dò ở biển khư.
Hứa Thâm chưa bao giờ đi qua biển khư, nhưng sau khi quan sát trí nhớ này, trong đầu hắn lại có thêm một chút lý giải khá là kỹ càng tỉ mỉ, và khắc sâu về biển khư.
Bao gồm cả con đường bước vào phương pháp trở về.
Cùng với cảnh tượng bên trong biển khư.
Quả nhiên ở nơi này cực kỳ hung hiểm, Nghĩ Hậu thăm dò bên trong chừng nửa tháng, đã gặp phải hơn 20 con khư và xác, có thể nói khắp nơi đều xuất hiện bãi tha ma, hoang vu, heo hút, chìm trong biển máu núi thây.
Nếu muốn dùng một câu thành ngữ để hình dung cảnh tượng này, chắc chắn phải là luyện ngục.
Ngoại trừ một bộ phận trí nhớ về biển khư, trong này cũng lưu giữ đủ loại ký ức về những việc vặt mà Nghĩ Hậu từng xử lý trong thành.
Vị Nghĩ Hậu mà ngày thường Hứa Thâm nhìn thấy, đều là vị Nghĩ Hậu 'Tương lai thân' trước mắt này.
Còn Nghĩ Hậu 'Hiện tại thân', quanh năm suốt tháng, cô ta đều ngâm mình trong huyết sào phía dưới cung Tuyết.
Về phần Nghĩ Hậu 'Quá khứ thân', lại ẩn giấu ở một nơi nào đó không biết.
Ngay khi Hứa Thâm quan sát một mạch đến đoạn cuối ký ức, hắn lại kinh ngạc phát hiện, đoạn ký ức này đã bị gián đoạn.
Vị trí ký ức bị gián đoạn của Nghĩ Hậu tương lai thân, lại liên kết với phần gián đoạn của Nghĩ Hậu hiện tại thân lúc trước.
Nhưng trong trí nhớ của Nghĩ Hậu 'Hiện tại thân' lúc trước, lại không có trí nhớ của 'Quá khứ thân'.
Hứa Thâm thoáng cau mày, một lúc lâu sau, đột nhiên hắn lại giật mình.
Không biết Nghĩ Hậu đã dùng loại thủ đoạn gì, có lẽ là vận dụng năng lực của mình, khiến cho cô ta, chẳng những có thể phân chia thân thể của mình ra làm ba phần, còn phân chia được cả ký ức của mình, cũng ra làm ba phần!
Thân thể, lực lượng, linh hồn, trí nhớ.
Tất cả đều chia làm ba phần.