Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 875 - Chương 875: Nơi Nguy Hiểm Nhất, Chính Là Nơi An Toàn Nhất?

Chương 875: Nơi Nguy Hiểm Nhất, Chính Là Nơi An Toàn Nhất?
Chương 875: Nơi Nguy Hiểm Nhất, Chính Là Nơi An Toàn Nhất?

"Nghĩ Hậu của mày đã chết, sau này hãy theo tao đi." Hứa Thâm nói với con khư ngựa trắng như vậy.

Con khư ngựa trắng phẫn nộ nói: "Không có khả năng, cô ấy không thể chết được!"

Hứa Thâm kêu gọi áo choàng màu đỏ tươi xuất hiện, nói: "Có quen không?"

Con khư ngựa trắng ngây dại.

Đây là kiện khư binh cấp truyền thuyết mà Nghĩ Hậu cùng với nó ở bên cạnh đã đạt được trong biển khư, nhưng hiện giờ, một thứ quý giá như vậy, lại rơi vào trong tay Hứa Thâm, đáp án đã có thể thấy rõ mồn một rồi.

Hứa Thâm cũng không nói chuyện, chỉ khống chế năng lực biến hóa, khiến cho thân thể con khư ngựa trắng dần dần phục hồi lại như cũ, phục hồi đến trạng thái khoẻ mạnh ban đầu.

Sau đó hắn trực tiếp xoay người nhảy lên lưng nó.

Linh Lục hi cười nói: "Em muốn ngồi trong lòng anh."

Vừa nói xong, bỗng nhiên cô bé cảm thấy lông tơ cả người dựng thẳng lên, một luồng hàn ý khiếp người, xông thẳng vào cốt tủy.

Tựa như đặt mình vào trong một cái miệng không? lồ mà bản thân không biết, bất cứ lúc nào cũng có thể bị nó cắn nát ra!

Hoặc là, một đôi mắt lạnh như băng nào đó đang trực tiếp nhìn thẳng vào mình.

Loại ảo giác khủng bố này, khiến cho cô bé vô cùng ngạc nhiên, lại vô cùng kinh hãi, nụ cười vui vẻ trên mặt cũng trở nên cứng ngắc, khiếp sợ không thôi.

"Đừng làm loạn nữa, mau trở về bên cạnh mẹ của em đi." Hứa Thâm nhẹ nhàng vỗ cô bé xuống dưới.

Linh Lục ngã khỏi lưng ngựa, lúc này mới phát hiện ra cái loại cảm giác khủng bố vừa nãy đã biến mất, nhưng chỉ vẻn vẹn xuất hiện trong khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi thôi, nó đã lưu lại trong lòng cô bé sự rung động khó có thể xóa nhòa.

Cô bé không khỏi nhìn về phía Hứa Thâm đang ngồi trên lưng ngựa.

Chẳng lẽ loại cảm giác vừa rồi là do Hứa Thâm mang đến?

Ánh mắt Linh Lực biến ảo không ngừng, tới cuối cùng cô bé cũng không nói điều gì khác thường, chỉ yên lặng đứng sang một bên.

Mà lúc này, con khư ngựa trắng đã phản ứng lại, nhìn thấy Hứa Thâm đã nhảy lên lưng mình, nó lập tức phẫn nộ mà rít gào một tiếng. Ngay sau đó, thân thể con khư này bắt đầu biến hóa, toàn thân mọc lên thật nhiều lưỡi dao và cái miệng kỳ quái sắc bén, nhọn hoắt, muốn gặm ăn Hứa Thâm.

Đồng thời nó còn cố ý thúc giục năng lực lụi tàn hư thối đến mức tận cùng.

Nhưng thân thể Hứa Thâm lại không bị ảnh hưởng.

Lúc này, khoảng cách giữa hắn và con khư ngựa trắng, gần như là bằng không, và cường độ của năng lực lấy nhỏ đổi lớn vốn có liên quan tới khoảng cách, khoảng cách càng gần hắn, hiệu quả càng mạnh.

Và đương nhiên khoảng cách bằng không cũng tương đương với cường độ áp chế cực hạn của năng lực này.

Lúc này, năng lực của con khư ngựa trắng, đã bị áp chế hoàn toàn, gần như không thể phát tán ra bên ngoài nữa.

"Ngoại trừ Nghĩ Hậu, tao cũng có thể đụng vào mày, nếu mày sợ cô đơn thì đi theo tao, nếu mày muốn chết, tao cũng có thể thỏa mãn mày." Hứa Thâm đè lại cái đầu ngựa, cất giọng lạnh lùng nói.

Tới tận lúc này, con khư ngựa trắng mới phát hiện, hóa ra Hứa Thâm cũng không bị năng lực của nó ảnh hưởng.

Ngoại trừ Nghĩ Hậu, hắn là người thứ ba có thể tới gần nó mà bình an vô sự.

Người thứ hai là Linh Lục vừa rồi.

Trong lòng nó vừa khiếp sợ, vừa có chút phẫn nộ, nhưng sát ý của Hứa Thâm lại như lưỡi dao sắc bén, chĩa thẳng vào đầu khiến nó hiểu được, chỉ cần bản thân tiếp tục phản kháng, thì người đàn ông đang ngồi trên lưng nó kia sẽ không chút lưu tình giải quyết luôn nó.

Tại một khắc này, nó chợt im lặng.

Hứa Thâm thấy con khư ngựa trắng không tiếp tục hé răng nói nữa, cũng không tiếp tục để ý tới nó, ngay lập tức phân phó Hải Tước ngưng tụ ra một giọt máu.

Sau đó, hắn phát động năng lực, vẫn như lúc trước là tinh chuẩn truy tung.

Giọt máu tươi bay về hướng trái, lắc la lắc lư, bay được hơn mười mét, liền ngừng lại.

Hứa Thâm kẹp chặt hai chân, nói: "Hướng trái, đi thẳng."

Con khư ngựa trắng phục hồi lại tinh thần, ánh mắt hiện lên vẻ phức tạp, tuy nó cũng không biết Hứa Thâm đang muốn làm cái gì, nhưng ở thời khắc này, tâm trạng đầy mâu thuẫn trong lòng đã làm cho nó không còn tiếp tục kịch liệt phản kháng thêm nữa.

Trên thực tế, nếu chỉ vẻn vẹn là tử vong, nó cũng không e ngại, cùng lắm thì liều mạng với Hứa Thâm.

Đây cũng là nguyên nhân khiến cho khư cấp A rất khó bị nhân loại phục tùng.

Ngoại trừ một số khư rất ít sợ chết… chúng nó là ngoại lệ.

Đúng vậy, người đầu trâu được xưng là con khư bất tử kiêu ngạo, chính là "ngoại lệ" này.

Lúc này, Linh Lục cũng phục hồi lại tinh thần, cô bé lập tức đi theo phía sau con khư ngựa trắng, đôi mắt nhìn Hứa Thâm đang ngồi trên lưng ngựa, do dự hồi lâu, cũng không biết mình có nên tới gần hắn hay không.

Một đám bọn họ đi theo phương hướng chỉ dẫn của giọt máu tươi kia chừng bảy, tám dặm, Hứa Thâm mới tiếp tục phát động năng lực. Lần này giọt máu bay lên, rồi trực tiếp lao đi hơn trăm mét mới dừng lại.

Hứa Thâm biết, đối phương đang ở rất gần mình.

Bởi vì khoảng cách càng xa, hiệu quả của tinh chuẩn bắn trúng càng kém.

Chừng mười phút sau, theo năng lực chỉ dẫn, Hứa Thâm đã đi tới một khu vực.

Và căn cứ bản đồ trí nhớ trong đầu Nghĩ Hậu, hắn đã nhận ra khu vực trước mắt.

Ngay sau đó, khi hắn nhìn theo phương hướng mà giọt máu đang lao trới trước mắt, trong lòng chợt giật mình.

Bởi vì nơi đó rõ ràng là thành Quang Minh.

Nói cách khác, Nghĩ Hậu đang ở ngay trong thành?!

Nơi nguy hiểm nhất, chính là nơi an toàn nhất?

Hứa Thâm chợt phát hiện, đúng là có đôi khi những lời nói này khá là vô nghĩa, nhưng có đôi khi chúng nó lại là sự thật.

Bởi vì chính hắn cũng không nghĩ tới, Nghĩ Hậu lại ở ngay trong thành.

Theo khoảng cách từ từ bị thu hẹp lại, quãng đường mỗi lần giọt máu bắn đi cũng trở nên càng ngày càng xa, một lần nó có thể bay được chừng ba, bốn trăm mét.

Hứa Thâm khống chế con khư ngựa trắng, một đường đi theo giọt máu truy tung về phía trước, rất nhanh, hắn đã đi tới khu Tự Do, đến trước mặt một tòa tiểu trấn.

Tiểu trấn Nguyệt Quang!

Hứa Thâm ngây ngẩn cả người.

Lúc trước, khi truy tung Nạp Sắt Phân Ny, hắn đã tới nơi này rồi.

Giọt máu như một mảnh hồng quang, lập tức bay đến một nơi nào đó, Hứa Thâm chợt phát hiện, nơi kia cực kỳ tương tự với những gì hắn từng chứng kiến.

Rất nhanh, hắn lại bước đến bầu trời phía trên viện phúc lợi lúc trước.

Giọt máu cũng dừng lại ở nơi này.

Bình Luận (0)
Comment