Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 879 - Chương 879: Bóng Ma Vĩnh Hằng!

Chương 879: Bóng Ma Vĩnh Hằng!
Chương 879: Bóng Ma Vĩnh Hằng!

Là Hứa Thâm!

Dù đó chỉ là một đôi mắt, nhưng không lâu trước đây, từ tin tức mà 'Hiện tại thân' bên kia truyền tới, cô ta đã biết đủ loại chuyện sẽ phát sinh trong tương lai.

Đối với những sinh mệnh khác, thời gian là tuyến tính [1] kéo dài, còn tương lai là không biết.

[1]: từ này có rất nhiều định nghĩa khác nhau, mình không tiện liệt kê ở đây, mọi người có thể lên google tham khảo nhé. Nhưng ở đây có thể hiểu là: Từ tuyến tính (linear) xuất phát từ linearis trong tiếng Latinh, tức là có liên quan hoặc tương tự một đường thẳng.

Nhưng ở trong mắt Mạt Di La, thời gian lại là một bức hoạ cuộn tròn có thể bao quát toàn bộ.

Và cô ta có thể nhìn thấy tương lai tại một tiết điểm cực kỳ xa xôi nào đó, chỉ cần tiết điểm nọ nằm trong phạm vi năng lực của bản thân kéo dài, cô ta có thể tùy tiện dừng lại ở bất cứ nơi nào.

Vào lúc này, ngay khi Mạt Di La nhìn thấy đôi mắt của Hứa Thâm, sắc mặt cô ta lập tức thay đổi, nội tâm chấn động.

Cô ta dừng lại trong quá khứ lâu dài, xa xưa như thế, vậy mà Hứa Thâm vẫn có thể tìm ra?!

Khoan đã.

Bỗng nhiên cô ta ý thức được cái gì, sau đó tầm mắt lập tức nhìn bao quát mọi thứ xung quanh, và chỉ trong thoáng chốc, sắc mặt đã chuyển thành có chút khó coi.

Cô ta không thể cảm nhận được hai thân khác của mình.

Lại nhìn ánh mắt ẩn chứa sát ý lạnh như băng trước mặt, cô ta lập tức hiểu được mọi chuyện.

Ở tương lai xa xôi kia, hai thân của cô ta đều bị giết rồi...

Ngay cả ý thức cũng không kịp truyền lại, có thể thấy, bọn họ bị giết cực kỳ đột ngột.

Nhưng … dựa vào phần trí nhớ vượt thời không truyền tới từ lúc trước, cô ta cũng có thể biết được phần nào những chuyện sẽ phát sinh trong tương lai.

Và kẻ trước mắt chính là kiếp nạn trong tương lai của cô ta!

Khi gặp phải kẻ này, bản thân cô ta trong tương lai đã bị giết.

Mà lúc này, đối phương còn muốn vượt qua thời gian, từ tương lai tới chém giết bản thân cô ta trong quá khứ nữa!

Đây là loại năng lực gì?

Vô số tin tức bắt đầu cuồn cuộn trào lên trong đầu Mạt Di La, rất nhanh tình báo về đại chiến lúc trước được truyền tới đã xuất hiện.

Tin tức về cô gái tóc màu lục trong đó... lại khiến Mạt Di La có chút giật mình.

Hóa ra đây mới là năng lực chân chính của Hứa Thâm sao...

Ánh mắt cô ta lạnh xuống, vốn tưởng rằng năng lực thời gian của mình đã đủ đáng sợ, thực sự không ngờ trên đời lại có một loại năng lực khoa trương đến thế.

Cô ta chăm chú nhìn đôi con ngươi trước mắt, cũng không che giấu sát ý của chính mình.

Đối phương có thể vượt qua đoạn thời gian dài dòng như thế để tìm được cô ta, đây đã là chuyện quá mức lạ thường rồi, cô ta không tin Hứa Thâm thật sự có thể buông xuống nơi này.

Bởi vì loại năng lực đủ sức làm được điều đó, còn phải siêu việt cả thời gian.

Suy cho cùng, ngay cả cô ta, muốn xuyên đến thời không vô cùng xa xôi này, cũng phải trải qua cả quá trình cực kỳ gian nan.

Cũng chính vì bản thân nắm giữ năng lực thời gian, cho nên hơn ai hết, cô ta càng hiểu được những khó khăn trong đó.

Lúc này, khi đôi bên đang chăm chú nhìn nhau, sát ý lập tức lan tràn, và hiển nhiên là cái hai người bọn họ đều có thể cảm nhận được tâm tư của đối phương.

Đây là một hồi chiến đấu ngươi chết ta sống, không có bất cứ chỗ trống để thương lượng, càng không có đường sống để quay về.

Ai cũng không nguyện ý để cho đối phương sống sót, nếu không kẻ đối diện sẽ trở thành bóng ma vĩnh hằng che mờ tâm trí bản thân.

Nhưng.

Ở thời điểm hiện tại, Mạt Di La không thể đi tới tương lai, chém giết Hứa Thâm kia.

Nói cho cùng, tương lai thân của cô ta đã thua trong tay hắn, chuyện này đã đủ để nói lên sự đáng sợ của kẻ trước mặt này rồi.

Chỉ có duy nhất một biện pháp để thay đổi sự thực rằng bản thân mình trong tương lai đã bị Hứa Thâm chém giết, đó là trực tiếp xóa sổ đối phương ngay từ vị trí thời không hiện tại của cô ta.

Nhưng tại tuyến thời gian này, Hứa Thâm vẫn chưa xuất hiện, thậm chí hắn còn chưa được sinh ra!

Một khi đã như vậy, cô ta chỉ có thể giết chết mẹ của Hứa Thâm!

Chỉ trong nháy mắt, Mạt Di La đã nghĩ đến chuyện này, nếu cô ta có thể giết chết mẹ của Hứa Thâm, cũng tương đương với có thể triệt để tiêu diệt Hứa Thâm, trực tiếp đả kích hắn ngay từ gốc rễ, khiến cho kẻ này còn chưa sinh ra đã hoàn toàn biến mất trên cõi đời này rồi!

Nếu ở thời điểm hiện tại, mẹ của Hứa Thâm còn chưa sinh ra đời, cô ta sẽ trực tiếp giết chết bà ngoại của hắn!

Tóm lại… là diệt trừ tận gốc!

Nhưng muốn làm được chuyện này, lại cần đi điều tra trước mới được.

Tư liệu về Hứa Thâm đã được ghi chép vào sổ sách bên trong cục Khư Bí, hơn nữa, ở thời điểm hắc được chọn lựa làm thân vệ, mọi thông tin về hắn lại được tra xét thêm một lần nữa, nhưng gia đình Hứa Thâm quá mức đơn giản, trên bản ghi chép cũng chỉ có vài dòng ít ôi, không làm ai để ý, cũng không khiến ai chú ý.

Cần phái người đi điều tra, truy tung càng tỉ mỉ hơn.

Chỉ ngắn ngủi một lát, trong lòng Mạt Di La đã phác thảo lên kế hoạch chém giết Hứa Thâm.

Mà ngay lúc này, cách xa nhau vô số thời gian, Hứa Thâm cũng trông thấy Mạt Di La trước mắt.

Nghĩ Hậu!

Dù dáng vẻ của Nghĩ Hậu lúc này khá là trẻ trung, trong ánh mắt vẫn còn một chút dịu dàng, nhưng Hứa Thâm vẫn có thể nhìn ra, người phía đối diện chính là Nghĩ Hậu, tồn tại tự cao tự đại, bễ nghễ chúng sinh trong tương lai kia.

Đây là quá khứ thân của cô ta sao...

Nghĩ đến đây, sát ý trong mắt Hứa Thâm lập tức bùng lên mãnh liệt.

Nhưng hắn có thể cảm giác được, chỉ vẻn vẹn dùng thị lực trông thấy cô ta, đã là điểm cực hạn mà năng lực trong tay hắn có thể làm được rồi.

Muốn chém giết Nghĩ Hậu tại thời không này là chuyện hoàn toàn không có khả năng!

Công kích của hắn không thể vượt qua thời gian, đi đến nơi đó.

Lại lui một vạn bước, kể cả khi hắn bất chấp tất cả mà vung kiếm chém thẳng tới đối phương, phỏng chừng lực lượng cũng sẽ khô kiệt.

Đến lúc đó, với lực lượng ít ôi còn sót lại trên kiếm phong, ngay cả người thường cũng có thể tránh thoát.

Rõ ràng người mình muốn giết đang đứng ngay trước mắt, nhưng Hứa Thâm lại không thể làm gì được đối phương?

Bảo hắn phải cam chịu số phận ư?

Hứa Thâm tuyệt đối không cam chịu.

Đây cũng là nguyên nhân thúc đẩy hắn dù bùng nổ cực hạn cũng muốn đi thử nghiệm.

"Nếu cậu chỉ có thể nhìn thấy tôi, như vậy chúc mừng cậu, cậu đã được như ý nguyện." Lúc này, đột nhiên Mạt Di La mở miệng.

Hai người bọn họ ở cách nhau tới mấy chục năm thời không, cho nên âm thanh của Mạt Di La không thể truyền đến trong tai Hứa Thâm, bởi vì Hứa Thâm không thể đưa lỗ tai mình xỏ xuyên qua thời không được.

Nhưng thông qua đôi mắt, Hứa Thâm lại có thể nhìn thấy vành môi của đối phương, và dựa vào ngôn ngữ trên đôi môi [2] hắn có thể đọc hiểu những gì đối phương muốn nói.

[2]: đọc lời nói thông qua quan sát cử động trên môi, nguyên văn của nó là - thần ngữ.

Bình Luận (0)
Comment