Ngày kế.
Hứa Thâm ngồi bên trong đại tửu điếm Mạc Na thuộc khu Quang Minh, chờ đợi Ly tỷ đến.
Khách sạn này chính là nơi trước kia Chu Dã từng dẫn bọn họ đi tới chúc mừng sau lần đầu tiên Hứa Thâm chấp hành nhiệm vụ và hoàn thành viên mãn.
Hiện giờ Hứa Thâm chỉ cần nói một câu cũng có thể bao cả tòa khách sạn này, còn là miễn phí trưng dụng.
Đã qua giờ ăn tối, vẫn chưa thấy Ly tỷ xuất hiện, Hứa Thâm biết hẳn là cô ấy không thể đến đây được rồi.
Hắn cảm thấy một chút tiếc nuối, nhưng cũng chẳng làm gì được, chỉ có thể trở lại Quang Minh điện.
Sáng sớm ngày hôm sau, hắn lập tức để cho Tiết Môi đi thêm một chuyến nữa tới Giang gia, hỏi thăm tình huống, xem đối phương có thể cho bọn họ một câu trả lời thuyết phục hay không.
Rất nhanh, Tiết Môi đã đến nội thành, bước vào trang viên của Giang gia ở thành Hoài Thủy. Sau một hồi tiếp đón, hàn huyên khách khí, Tiết Môi đã nhận được câu trả lời từ phía Giang gia và lập tức chạy về bẩm báo với Hứa Thâm.
"Cô ấy đã ra ngoài chấp hành nhiệm vụ?" Hứa Thâm có chút nghi hoặc khi nghe được lời nói từ trong miệng Tiết Môi.
Có loại nhiệm vụ gì còn quan trọng hơn một bữa cơm với quân vương?
Trong lá thư trước đó, hắn đã nói rõ thân phận của mình rồi mà?
Dựa theo tình huống hiện giờ của Giang gia, sau khi biết một vị quân vương ngỏ ý muốn mời thành viên trong gia tộc bọn họ đi gặp mặt, bọn họ nên giúp đối phương hoãn hết thảy những nhiệm vụ khác, rồi tận tình đưa đến điểm hẹn mới đúng...
Chẳng lẽ Ly tỷ thực sự đang chấp hành một nhiệm vụ quan trọng nào đó không thể bứt ra?
Hứa Thâm nghĩ ngợi một lát, vẫn không có kết quả, sau đó, hắn chỉ đơn giản là không thèm quan tâm tới nó nữa,
Dù sao hắn cũng gửi lời mời rồi, bất cứ lúc nào đối phương cũng có thể đến thành Để tìm hắn.
Trừ phi Ly tỷ đã gặp chuyện không may, vậy hắn cũng hết cách.
Thời gian cực nhanh trôi qua, đảo mắt một cái đã hết một tuần.
Giang gia, thành Hoài Thủy
Một con đại khư đang ngủ say trong một hang động u ám, bỗng nhiên mở mắt, tỉnh táo nhìn khung cảnh trước mặt.
Cũng không biết từ khi nào, sương mù dày đặc đã tụ tập trong không khí ở ngay trước mặt nó, chung quanh tràn ngập sương mù.
Sương mù này rất quỷ dị, chúng tới vô cùng lặng lẽ, không một tiếng động.
Đại khư nheo mắt, lại nhìn thấy thật nhiều sương mù đang không ngừng tụ tập vào một chỗ, dần dần, một bóng người được ngưng kết từ bên trong sương mù.
10 phút sau, một tin tức được truyền ra, khiến cho toàn bộ cao tầng Giang gia đều chấn động và mừng rỡ như điên.
Bởi vì kế hoạch ấp trứng thành công rồi!
Rốt cuộc Giang gia bọn họ cũng sản sinh ra quân vương mới!
Hơn nữa, lần này đúng là trời phù hộ cho Giang gia, trong một lần lại có thể sản sinh ra hai vị quân vương!
Chín thành viên trong danh sách hạch tâm lại có thể sản sinh ra hai vị quân vương, trong khi xác suất vốn không đến 5%, lại nhanh chóng tăng lên tiếp cận 20% rồi!
"Tổ tiên phù hộ!"
Giang Minh Trạch biết được tin tức, cũng kích động đến cả người đều run rẩy, vừa khiếp sợ vừa mừng rỡ như điên.
Rất nhanh, tin tức này đã truyền khắp nội thành.
Giang gia không cố ý giấu giếm. Hơn nữa, ở thời khắc này, Giang gia bọn họ thực sự rất cần loại tin tức có lợi như vậy. Nó không chỉ mang đến tin tưởng cho tộc nhân trong gia tộc, còn cực kỳ hữu hiệu trên phương diện uy hiếp ngoại tộc.
Để những thế lực ban đầu rục rịch khắp nơi nhận được tin tức này, nhất thời đều trở nên khiếp sợ và im lặng.
Và đương nhiên phải kể tới tập thể từ trên xuống dưới của Hàn gia, gia tộc ngay từ đầu đã trở mặt với Giang gia. Tâm trạng lúc này của bọn họ chính là tức giận mắng chửi và phẫn nộ không thôi.
Loại tình huống này của Giang gia là vận cứt chó gì chứ?
Theo lẽ thường, dù có thể ấp trứng thành quân vương chăng nữa, cũng không thể ấp một lần được tới hai vị!
Chẳng lẽ … mệnh số của Giang gia còn chưa đến lúc đoạn tuyệt?
Ngay lúc này, toàn bộ nhóm cao tầng của gia tộc đều có mặt bên trong trang viên của Giang gia, lão quân vương duy nhất của Giang gia cũng xuất hiện.
Ở thời điểm này, gương mặt lúc nào cũng nhuốm vẻ u sầu, mệt mỏi của lão lại bừng lên ánh rạng ngời, đôi mắt sáng quắc, đầy tinh thần, đang nhìn thẳng về phía con đường nhỏ bên ngoài.
Nơi đó, có hai bóng người đang sóng vai bước đi trong Khư giới, xuyên qua vách tường và kiến trúc, nhưng những người khác không có lấy một chút phản ứng nào, hiển nhiên bọn họ không thể nhìn thấy hai người này.
Nhưng lão quân vương lại nhìn thấy, trong mắt lão hiện lên một mảnh kích động, trực tiếp cười to nói: "Tốt, tốt!"
Ngay khi đám người bên cạnh đang vô cùng kinh ngạc, thì lúc này một nam một nữ đang bước đi trong Khư giới cũng buông xuống hiện thực.
Và đương nhiên ở trong mắt mọi người, hai người bọn họ vừa xuất hiện từ giữa khoảng không, hệt như thuấn di vậy.
"Là Nguyệt Ly!"
"Trần Phong!"
Chờ tới lúc thấy rõ dung mạo của hai người, chúng cao tầng Giang gia đều có chút kích động.
Bọn họ rất quen thuộc với phương thức hiện thân quỷ dị của hai người này. Bởi vì ngoại trừ năng lực giả hệ ảnh tử sở hữu một loại năng lực nào đó rất mạnh, hành vi như vậy, chỉ có thể được giải thích bằng buông xuống từ tầng sâu trong Khư giới mà thôi!
"Ly Nhi!" Một đôi vợ chồng lao khỏi đám người, tiến lên bắt lấy cánh tay Giang Nguyệt Ly, vẻ mặt đầy kích động.
Nhưng vẻ mặt Giang Nguyệt Ly lại tương đối lạnh nhạt, cô chỉ lặng lẽ nhìn thoáng qua bọn họ, sau đó ánh mắt liền dừng ở trên người lão tổ tông Giang gia.
Đôi mắt cô khẽ nheo lại một chút. Ở thời điểm hiện tại, sau khi bản thân đã trở thành quân vương, dựa vào năng lực của mình, cô có thể cảm nhận được năng lượng chân chính của vị lão quân vương này, dồi dào hơn mình nhiều lắm.
Đúng là vẻ bề ngoài của đối phương thật sự già nua, nhưng từ trên người lão lại mang đến cho người ta một loại cảm giác núi lửa đang súc thế nén giận.
Tựa như bất cứ lúc nào, lão giả này cũng có thể phát ra lực lượng cực kỳ mãnh liệt.
Khó trách, Giang gia chỉ có một mình lão tổ tông tọa trấn, nhưng vẫn có thể duy trì được nhiều năm như vậy.
Và quả nhiên giữa những vị quân vương với nhau cũng có chênh lệch.