Tuy năng lực của âm Hư Vương trước mắt có chút đặc thù, năng lực bảo mệnh khá mạnh, nhưng tính công kích lại quá yếu.
Bà ta muốn công kích đối phương, nhất định phải ở cùng một tầng không gian với đối phương, nhưng một khắc khi bà ta công kích, cũng chính là thời điểm năng lực bảo mệnh của bà ta mất đi hiệu lực.
Và không nói đến quân chủ, kể cả quân vương khác, cũng có thể thông qua đấu trí, để lộ ra sơ hở hấp dẫn bà ta công kích, rồi dựa vào đó mà phản sát.
Nghĩa là cho bà ta đi khiêu chiến quân chủ, căn bản chẳng thử ra cái gì đã bị đối phương miểu sát rồi.
Tiếng nước chảy róc rách vang lên, Hứa Thâm vừa ngâm cho mình một ly trà, nhìn khói nhẹ lượn lờ trên chén, suy nghĩ trong lòng đã định, hắn nói với âm Hư Vương: "Bà thay ta đến thành Tinh Sầu, đi tìm Tinh Quân, yêu cầu hắn tới đây một chuyến. Cứ nói là ta có việc muốn mời, nếu hắn không đến, đừng trách ta tự mình đi qua san bằng thành của hắn!"
Lời nói thẳng thừng của hắn khá đơn giản, nhưng lại khiến cho âm Hư Vương nghe được mà không khỏi giật giật mí mắt.
"Tinh Quân..." Bà ta cũng có chút ấn tượng về vị quân vương thành Tinh Sầu kia, người nọ là một chàng trai trẻ tuổi, tuấn tú: "Vậy nếu hắn hỏi ngài tìm hắn có chuyện gì, tôi sẽ trả lời như thế nào?"
"Cứ nói là đến đây sẽ biết." Hứa Thâm lạnh lùng nói: "Nói với hắn rằng, được mời chính là khách, còn nếu để ta tự mình đi tìm, hắn sẽ phải gánh vác hậu quả vì đã để ta phải đích thân lên đường."
Âm Hư Vương nghe vậy, lập tức gật gật đầu: "Tôi hiểu rồi."
"Bà đi ngay đi."
"Vâng." Ngay sau khi cáo lui trước mặt Hứa Thâm, âm Hư Vương nhanh chóng lên đường.
Không bao lâu sau khi bà ta rời khỏi, Hàn Liệt đi một chuyến đã quay trở về, trên đường trở về, ông ta trùng hợp đụng phải âm Hư Vương, nhưng hai người bọn họ chỉ đơn giản nhìn nhau một cái, gần như không nói gì.
Chờ đến lúc Hàn Liệt trở về trước mặt Hứa Thâm, ông ta lại nhìn thấy Hứa Thâm đang viết thư.
"Tôi đã bố trí thỏa đáng cho những tộc nhân may mắn còn sống sót của Hàn gia rồi, hơn nữa còn trực tiếp cảnh cáo bọn họ phải an phận, tuyệt đối sẽ không gây thêm phiền toái cho ngài." Trên mặt Hàn Liệt lộ ra kính cẩn mỉm cười.
Quân vương co được dãn được, tuy tạm thời phải sống nhờ trong địa bàn của Hứa Thâm nhưng chuyện này vẫn chưa thật sự xóa tan được ngạo khí từ đáy lòng ông ta.
Hứa Thâm nhanh chóng viết xong lá thư nọ, rồi ném đến trước mặt Hàn Liệt.
"Thay ta đưa phong thư này đến trang viên Ngọc Lan Hương, khu Dạ Oanh."
Hàn Liệt có chút sửng sốt, sau khi tiếp nhận lá thư nọ, nhìn thoáng qua, mới gật gật đầu rồi rời đi.
Bản thân có thể xuyên thấu qua tầng sâu trong Khư giới, khiến ông ta không cần mở thư cũng có thể thấy rõ nội dung bên trong, và ngay lập tức, trong lòng trở nên nghiêm túc.
"Mấy người đã đặt ra quá nhiều quy củ, thì đừng trách tôi đi quá giới hạn..." Hứa Thâm đưa mắt nhìn về phía nội thành, thì thào tự nói.
Lúc này, đột nhiên hắn cảm ứng được rất nhiều tiếng kêu gọi không ngừng truyền đến trong đầu.
Hứa Thâm khẽ nhíu mày, nghĩ một chút, cuối cùng vẫn lựa chọn tiến vào hội Hỗ Trợ Linh Bí một chuyến.
Theo ý thức kéo dài, Hứa Thâm lại xuyên qua mảnh sương mù vô tận, đi đến thế giới Linh Bí với ánh sáng rực rỡ nở rộ bốn phía.
Hơi hiếm thấy một chút bởi vì lần này trong 12 quả cầu, lại có tới 9 viên tỏa sáng!
Bốn vị quân vương bao gồm số một, số hai, số bốn, số mười một đều có mặt cả. Ngoại trừ bọn họ, Hứa Thâm còn chú ý tới quả cầu ánh sáng số 15 ban đầu vẫn một mực ảm đạm không có ký chủ, thì hiện giờ hào quang cũng sáng lên rồi.
Nghĩa là hội Hỗ Trợ Linh Bí vừa có người mới xuất hiện.
"Số mười đến đây rồi."
"Rốt cuộc đại lão số mười cũng online."
Nhìn thấy Hứa Thâm có mặt, số một và số hai đang kêu gọi Hứa Thâm đều chuyển ánh mắt nhìn qua, Đầu Sói và số năm lập tức hưng phấn kêu lên.
Số năm kích động nói: "Số mười, nghe số hai nói Hàn gia trong nội thành bị cường giả thành Để thần bí xử lý rồi, có phải là anh làm hay không?"
"Đó chính là ba vị quân vương của Hàn gia nha, số mười quá mạnh rồi!" Số 9 cũng nhìn sang, tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên đánh giá Hứa Thâm.
Hứa Thâm thoáng nhăn mày, cái miệng của số một và số hai này quá rộng, đây là e sợ thiên hạ không loạn sao?
"Số mười, có rảnh, chúng ta tâm sự riêng một chút?" Số một lập tức phát ra lời mời Hứa Thâm.
Hứa Thâm suy nghĩ một chút, mới lựa chọn chấp nhận.
"Chuyện gì?" Hứa Thâm lạnh lùng nói.
"Số mười, chuyện về Hàn gia, gần như tôi đã nghe nói đến rồi, chỉ không biết số mười có hứng thú gây dựng gia tộc thứ bảy mới trong nội thành hay không? Tôi có thể toàn lực ủng hộ anh." Số một nói.
"Hả?" Hứa Thâm nói: "Anh muốn tôi đứng lên thay thế vị trí của Hàn gia? Nhưng ủng hộ tôi thì anh có chỗ tốt gì chứ? Với năng lực của anh, tự anh cũng có thể trở thành gia tộc thứ bảy mà?"
Số một cười nói: "Tôi không tiện nhúng tay vào chuyện này, nhưng Hứa tiên sinh lại khác. Hơn nữa, so sánh với địa vị hiện giờ của anh, trở thành gia tộc thứ bảy tại nội thành có thể nhận được lượng tài nguyên phân phối vượt xa thành Để, đủ cho anh nhanh chóng dung hợp được càng nhiều khư binh cấp truyền thuyết hơn, từ đó chọn lựa loại hình tương xứng hoàn mỹ nhất với mình."
Đôi mắt Hứa Thâm khẽ nheo lại, bên trong hiện ra một mảnh hàn quang.
Quả nhiên, thân phận của hắn đã bại lộ.
Nghĩa là trong khoảng thời gian này, số một đã đi điều tra thông tin về hắn.
Nhưng hắn cũng không cố ý che giấu, đối phương muốn điều tra được chuyện này cũng không khó.
"Đáng tiếc, tôi không có hứng thú, dung hợp quá chậm. Nếu tôi muốn, cứ trực tiếp đi biển khư tìm khư binh đã thành hình rồi chậm rãi lựa chọn là được." Hứa Thâm nói.
Số một nghe giọng nói bình tĩnh ung dung của Hứa Thâm, hơn nữa dường như hắn cũng thừa nhận thân phận của mình rồi, ngược lại, gã mới là người khẽ nhíu mày một cái, nhưng rất nhanh, gã lại suy nghĩ theo hướng khác.
Đúng vậy, với thân phận địa vị như bọn họ, thứ cần kiêng kỵ cũng không có nhiều.
Chỉ vì một viên Linh Bí, chưa chắc những quân vương khác đã trực tiếp đến tranh giành với bọn họ.
Nhưng có một điểm tiếc nuối chính là, làm số một nghĩa là gã chính là tồn tại đầu tiên có mặt tại nơi này, đương nhiên cũng biết được càng nhiều bí ẩn.