"Số mười, không phải cậu cảm thấy dù bại lộ thân phận cũng không đáng kể gì chứ?" Đột nhiên số một hỏi.
"Anh muốn nói cái gì?" Ánh mắt Hứa Thâm trở nên bất thiện.
"Chắc số mười cũng biết đến hội nghị thống trị?" Số một nói: "Vậy cậu nói xem vì sao cả năm vị quân chủ của hội nghị thống trị đều không xuất hiện tại nơi này?"
Hứa Thâm thầm giật mình, ánh mắt trở nên lạnh như băng.
"Bởi vì ở thời điểm ban đầu, năm vị quân chủ của hội nghị thống trị cũng từng chủ trì ở nơi này, nhưng về sau, bọn họ cảm thấy loại chuyện này quá mức nhàm chán, mới rời đi, niêm phong Linh Bí trong tay bọn họ, cất vào trong kho."
Số một bình tĩnh nói: "Nhân tiện nói đến chuyện này, tôi cũng nhắc nhở cậu một chút, số lượng thủy tinh Linh Bí trong tay năm vị quân chủ của hội nghị thống trị, tuyệt đối không chỉ có một viên thôi đâu. Nói cách khác, chờ đến khi số lượng thủy tinh Linh Bí sáng lên ở nơi này đủ lâu, bọn họ sẽ ra tay, quét sạch tất cả thế giới Linh Bí, sau đó đi tìm kiếm cái gọi là truyền thuyết huyền bí từ thời xa xưa kia..."
Hứa Thâm chăm chú nhìn số một, tuy đối phương nói chuyện cực kỳ bình tĩnh, nội dung cũng không có nửa câu uy hiếp nào, nhưng tổng hợp lại, từng câu từng chữ trong lời nói của đối phương lại bao hàm ý uy hiếp hắn.
"Nếu quân chủ muốn cướp đoạt thủy tinh Linh Bí trong tay tôi, cứ cho bọn họ là được, dù sao tôi cũng chỉ có mỗi một viên, càng không có hứng thú với truyền thuyết huyền bí kia." Hứa Thâm lạnh lùng nói, vẫn giữ nguyên lập trường của mình.
Không thèm để ý, thì chẳng cần phải sợ, cũng từ đó mà không gây thù địch!
Số một khẽ nhíu mày, hiển nhiên gã không nghĩ tới Hứa Thâm lại bướng bỉnh, dầu muối không ăn như thế.
"Huống hồ, anh đã nói trong tay năm vị quân chủ đều có Linh Bí, nếu bọn họ thật sự muốn tập hợp đầy đủ, thì tới cuối cùng chẳng phải chỉ có một tư cách thôi sao? Năm người bọn họ sẽ phân phối như thế nào?" Hứa Thâm lạnh lùng nói: "Cho nên chuyện đầu tiên bọn họ cần giải quyết chính là phân phối, rồi mới nói đến chuyện tìm kiếm sau. Số một, nếu anh muốn nói chuyện với tôi, thì về sau tốt nhất là lấy ra một chút thành ý đến đây. Nể mặt lần trước chúng ta đã từng hợp tác với nhau, lần này tôi sẽ không so đo với anh."
Sắc mặt số một khẽ biến, gã gắt gao nhìn chằm chằm vào quả cầu ánh sáng của Hứa Thâm, nhưng bị quả cầu ánh sáng ngăn cản, có nhìn cũng không thấy được điều gì, chỉ có thể phán đoán dựa trên âm điệu nói chuyện.
"Tôi có một nghi vấn, muốn mời số mười giải đáp giúp tôi." Bỗng nhiên số một nói.
Hứa Thâm không đáp lại.
Số một tiếp tục nói: "Vốn dĩ tôi chỉ muốn thử, nhưng vừa rồi cậu đã thừa nhận bản thân chính là Hứa Thâm, mà dựa vào kết quả tôi điều tra được, thì lúc trước khi cậu bị giáo hội Nguyệt Quang bắt được, cậu chỉ là hình thái thứ hai mà thôi, lúc ấy số mười cậu từng mở miệng nhờ tôi cứu giúp... Tôi vốn tưởng rằng cậu là một vị quân vương có mối quan hệ thân thiết với Hứa Thâm. Nhưng hiện giờ cậu đã thừa nhận, vậy tôi rất muốn biết, lúc ấy là cậu tự mình mở miệng nhờ tôi cứu giúp chính cậu, có đúng hay không?"
"Còn nữa, vì sao rõ ràng cậu chỉ là hình thái thứ hai, nhưng vẫn có thể nhìn thấy con khư cấp A trong bia Trấn Khư? Một chuyện mà ngay cả hệ cảm giác cũng khó có thể làm được, huống chi cậu lại không giống hệ cảm giác..."
"Anh rất quen thuộc với quân chủ ư?" Hứa Thâm hỏi lại.
"Không quen." Số một nhíu mày, khẽ lắc đầu nói: "Không ai dám nói là bản thân quen thuộc với quân chủ, bọn họ vẫn luôn cao cao tại thượng. Từ sau khi Nhân Hoàng biến mất, năm vị quân chủ chính là người quản lý chín thành. Bọn họ không ở biển khư, chỉ đang ẩn cư chỗ sâu nhất trong thành Vân tại nội thành mà thôi, nhưng rất khó trông thấy."
"Anh hiểu biết bao nhiêu về Ngục Chủ?" Hứa Thâm lại hỏi.
Số một tức giận nói: "Cậu còn chưa trả lời vấn đề của tôi đâu."
"Không muốn trả lời." Hứa Thâm nói.
"..." Suýt chút nữa là số một bị sặc rồi.
Hứa Thâm không tiếp tục nhiều lời thêm nữa, đã tách khỏi cuộc nói chuyện riêng tư này, cùng lúc ấy, số hai phát lời mời nói chuyện riêng cùng Hứa Thâm.
Hứa Thâm suy nghĩ một lát, hắn vừa biết được tin tức năm vị quân chủ cũng ở trong hội Hỗ Trợ Linh Bí từ trong miệng số một, không biết có thể đào ra được một chút tin tức gì từ trong miệng số hai hay không?
Bản lĩnh giấu giếm tin tức của đám người kia, còn lợi hại hơn đàn ông giấu riêng tiền thuê nhà!
"Số mười, không nghĩ tới anh lại có quan hệ thân thiết với Giang gia đến vậy. Vì Giang gia, anh thậm chí còn không tiếc bại lộ thân phận của chính mình." Số hai buông lời cảm thán với Hứa Thâm, ngụ ý là đối phương đã hiểu rõ thân phận tại hiện thực của Hứa Thâm rồi.
"Vừa rồi số một cũng nói mấy lời như thế, anh có chuyện gì cứ việc nói thẳng ra đi." Hứa Thâm lạnh nhạt nói.
Số hai hơi sững sờ, nhưng rất nhanh lại trở nên thoải mái.
Cũng đúng thôi, gã có thể nghe được, thì khẳng định là số một cũng có thể nghe được.
Gã đưa mắt nhìn Hứa Thâm qua quả cầu ánh sáng, nhưng đương nhiên là không thể nhìn thấy vẻ mặt của hắn, chỉ có thể nói: "Tôi không có ác ý, chỉ muốn tiến hành một chút hợp tác với anh thôi."
"Hợp tác?" Hứa Thâm nói: "Bất cứ loại hợp tác gì cũng sẽ làm bại lộ thân phận tại hiện thực của anh, anh dám khẳng định sao?"
Số hai mỉm cười nói: "Bại lộ cũng chẳng có gì, chỉ là một viên Linh Bí thôi mà, ai dám vì thứ này mà đi đến trước mặt tôi, tôi sẽ vô cùng thưởng thức phần dũng khí này của họ."
Khẩu khí không nhỏ nha [1]... Hứa Thâm khẽ nhướng mày, xem ra số hai này cũng không quá để ý đến chuyện bại lộ thân phận, hoặc là nói nhóm quân vương trong hội Hỗ Trợ Linh Bí đều không quá để ý đến chuyện che giấu thân phận, nhưng vừa biết được tin tức quân chủ cũng có mặt trong này từ số một, Hứa Thâm lại có chút để ý.
[1]: có thể hiểu là giọng điệu cũng ghê gớm đấy, nói chuyện cũng kinh đấy…
"Anh có biết thân phận tại hiện thực của số một không?" Hứa Thâm hỏi.
"Sao vậy? Vừa rồi anh và hắn nói chuyện đã xảy ra vấn đề gì sao [2]?" Số hai hỏi.
[2]: nguyên văn là 聊崩, nghĩa là cuộc nói chuyện không vui, bế tắc, rất có thể dẫn đến tình trạng về sau hai người không nói chuyện với nhau nữa.