Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 945 - Chương 945: Tung Tích Của Hắc Tuyết!

Chương 945: Tung Tích Của Hắc Tuyết!
Chương 945: Tung Tích Của Hắc Tuyết!

Hứa Thâm nghe được những âm thanh cầu nguyện quen thuộc ở bên trong, ánh mắt khẽ biến, lập tức lộ ra vài phần hàn quang.

Khi hai người bọn họ còn đang mải đánh giá chung quanh, đột nhiên một giọng nói ung dung, bình thản truyền đến: "Hai vị đến thăm vào đêm khuya thế này, có chuyện gì cần nói sao?"

Chỉ thấy một người mặc áo bào thần quan màu bạc, từ chỗ sâu trong giáo đường đi ra, dáng người còng xuống, khuôn mặt gầy gò, ánh mắt như mảnh nhỏ thủy tình hình thoi đang phản xạ ra một tia ánh sáng lạnh.

Hứa Thâm đưa mắt nhìn đối phương, không phải người quen cũ của hắn. Hắn bình tĩnh nói: "Chúng tôi muốn đến tìm người bạn cũ của mình, có vẻ như đối phương đang trốn ở nơi này của các ông, cũng không biết quý giáo có thấy hắn hay không?"

"À?" Thần quan lộ ra vẻ mặt lạnh nhạt: "Ở nơi này của chúng tôi chỉ có tín đồ, không có kẻ tù tội."

Hứa Thâm khẽ nheo mắt hỏi: "Ông có biết người tôi muốn tìm là ai không?"

"Không biết." Thần quan nọ lắc đầu.

Hứa Thâm không tiếp tục đánh đố đối phương nữa, chỉ lạnh lùng nói: "Hắn tên là Dạ Thử Vương, có nợ tôi một vài thứ, tôi cần đòi lại. Hi vọng quý giáo có thể giao người ra."

"Người được gọi là vương, thì chính là quân vương rồi." Thần quan nọ lạnh nhạt nói: "Nhưng ở nơi này của chúng tôi không có quân vương khác, hai vị tìm sai chỗ rồi."

"Vậy ư?" Hứa Thâm nâng tay lên, dùng khư lực tản ra lực hút, trực tiếp hấp thu một tảng đá vào trong lòng bàn tay, sau đó ném ra ngoài. Cùng lúc ấy, hắn phát động năng lực tinh chuẩn, tảng đá này nhất định sẽ bắn trúng Dạ Thử Vương!

"Sưu" một tiếng, tảng đá gào thét chuyển hướng, rồi lập tức bay vào chỗ sâu bên trong giáo đường.

Nhưng chưa bay được bao lâu, nó đã bị một luồng khư lực đánh nát.

Hứa Thâm khẽ cười lạnh, nói: "Xem ra người tôi muốn tìm đang ở bên trong này/ Mấy ông định bao che cho hắn sao?"

Lão giả thần quan lạnh nhạt nói: "Tôi đã nói rồi, nơi này chỉ có tín đồ, không có kẻ tù tội, hai vị muốn đến nơi này để sỉ nhục tín đồ trong giáo chúng tôi sao?"

Hứa Thâm híp mắt, chăm chú nhìn ông ta: "Ý của ông là chỉ cần người khác tiến vào nơi này, thì các ông sẽ bao che đến cùng đúng không? Bản thân mấy người là tôn giáo, thờ phụng Thần linh, thì đừng có mang thêm phiền phức tới cho Thần của mấy người"

"Tốt nhất là cậu đừng mở miệng mạo phạm Ngô chủ, nếu không hôm nay, tôi chỉ có thể giữ hai người ở lại." Ánh mắt lão giả thần quan trở nên vô cùng lạnh lùng, thái độ cực kỳ kiên quyết.

Sắc mặt Tinh Quân khẽ biến, gã vội vàng truyền âm nói với Hứa Thâm: "Hay là chúng ta mau đi thôi, dường như bên trong khu tổng giáo này không chỉ có một vị quân vương, hơn nữa từ sau khi tôi đi vào nơi này, vẫn luôn có một loại cảm giác bị người ta chăm chú nhìn vào."

Gã có thể cảm nhận được giáo hội Nguyệt Quang này vô cùng quỷ dị. Nơi này có một loại không khí căng thẳng, trói buộc đến nói không nên lời.

Hứa Thâm nghĩ đến bức tượng thiên sứ quỷ dị bản thân từng nhìn thấy lúc trước kia, sắc mặt hơi trầm xuống, hắn nhìn thoáng qua lão giả thần quan phía đối diện một cái thật sâu, nói: "Nếu giáo hội Nguyệt Quang đã muốn bảo vệ đối phương, thì hi vọng về sau, mấy người đừng hối hận."

Nói xong, hắn không tiếp tục lưu lại nơi này nữa, đã nhanh chóng xoay người rời khỏi.

Tinh Quân thấy Hứa Thâm không kích động muốn xông vào bên trong, cũng thầm thở nhẹ một hơi, lập tức đi theo Hứa Thâm bước ra bên ngoài.

Sau khi rời khỏi thần điện Nguyệt Quang, hai người bọn họ nhanh chóng lui về phía tòa nhà cao tầng trên con đường xa xa, rồi đứng tại nơi này, chăm chú nhìn quái vật lớn đang chiếm cứ mặt đất đằng kia. Bọn họ có cảm giác nó giống như một con cự thú, và con cự thú kia cũng đang chăm chú nhìn bọn họ.

"Giáo hội Nguyệt Quang này cực kỳ không đơn giản, ngay cả bảy đại gia tộc cũng không nguyện ý dễ dàng trêu chọc bọn họ. Tinh Quân nói với Hứa Thâm.

Hứa Thâm nghĩ đến chuyện lúc trước, có vẻ như khi Giang gia gặp nạn, bọn họ cũng từng cầu xin giáo hội Nguyệt Quang giúp đỡ, nhưng bị đối phương lơ đi, không đếm xỉa tới.

Hắn có cảm giác, giáo hội Nguyệt Quang này không chỉ có chỗ dựa là hội nghị, bản thân nó cũng vô cùng bí hiểm.

Quan sát một thoáng, cuối cùng Hứa Thâm cũng không tiếp tục dừng lại nơi này nữa, dứt khoát xoay người rời đi.

Sau khi kéo dài chút khoảng cách với tòa giáo đường nọ, Hứa Thâm mới phân phó Tinh Quân tiếp tục tìm kiếm Hắc Tuyết.

Tinh Quân lại bói toán, nhanh chóng định vị được phương hướng, hai người bọn họ lập tức rời khỏi tòa thành khu này, đi về một nơi khác.

"Lúc trước, có vẻ như cậu cũng có thể tập trung vào vị trí của Dạ Thử Vương, hơn nữa độ chính xác còn cao hơn cả tôi nữa. Đó là năng lực của cậu sao?" Tinh Quân hỏi Hứa Thâm.

Hứa Thâm đáp qua loa: "Tôi chỉ có thể dò xét trong phạm vi gần thôi."

"Vậy ư?" Tinh Quân tỏ vẻ hoài nghi.

Hứa Thâm không giải thích nhiều.

Rất nhanh sau đó, hai người đã đi vào thành khu, nơi định vị được Hắc Tuyết.

Đây là thành khu thuộc về Tần gia một trong bảy đại gia tộc ở nội thành.

Sắc mặt Hứa Thâm khẽ biến. Bởi vì theo tình huống bình thường, thành khu nằm dưới quyền quản lý của bảy đại gia tộc đều có tình hình trị an tương đối nghiêm khắc.

Nếu Hắc Tuyết ẩn trốn tại nơi này, khả năng cao là cô ấy sẽ bị đối phương tìm ra.

Tinh Quân lại bói toán. Chờ sau khi tìm được vị trí chính xác, gã mới phát hiện quả nhiên Hắc Tuyết đang ở bên trong tổng bộ của Tần gia.

"Hình con khư kia của cậu đang bị Tần gia giam giữ." Tinh Quân không khỏi nhìn về phía Hứa Thâm.

Lúc trước, bọn họ từng đến Mặc gia cướp người, đã đại náo một phen, hiện giờ… chẳng biết Hứa Thâm có tiếp tục ra tay ở Tần gia hay không?

Sưu.

Hứa Thâm trực tiếp nói cho Tinh Quân đáp án, bởi vì hắn đã lập tức xâm nhập vào bên trong trang viên chính của Tần gia rồi.

Hắn ném một tảng đá ra ngoài, tập trung vào vị trí của Hắc Tuyết, lập tức phát hiện cô ấy đang ở dưới lòng đất tại một vị trí nằm sâu trong trang viên này.

"Có khách quý đến, vì sao không lên tiếng kêu gọi?" Ngay lúc này, đột nhiên có hai bóng người từ trong trang viên của Tần gia bay tới, một người già một thanh niên.

Chờ đến khi bọn họ nhìn thấy Hứa Thâm và Tinh Quân, ánh mắt khẽ biến nhưng vẻ mặt vẫn duy trì vẻ hiền hoà như cũ.

Bình Luận (0)
Comment