"Hai vị, chuyện hôm nay cứ bỏ như vậy đi, mời mấy người cũng trở về đi." Tần Phi Chu nói với Hứa Thâm.
Lão từng nghe được một vài tin đồn về vị thành chủ thành Quang Minh này, cho nên không muốn quá mức trở mặt với Hứa Thâm, chỉ thoáng cảnh cáo hắn một chút là được.
"Sao không nhân cơ hội này mà xử lý bọn họ…" Từ trong đáy mắt thanh niên quân vương lại lộ ra sát ý, gã tuyệt đối không muốn buông tha cho hai người Hứa Thâm đơn giản như vậy.
Đã dám đến Tần gia giương oai, thì phải trả giá thật đắt.
"Ông xưng hô như thế nào?" Hứa Thâm nói với Tần Phi Chu.
"Bọn họ đều gọi tôi là Tần Vương." Tần Phi Chu nói.
"Nếu ông đã có lòng khiêm nhường, thì tôi cũng nhường nhịn ông một lần." Hứa Thâm nói.
Tần Phi Chu khẽ nhíu mày, nhưng ngay sau đó, đột nhiên gương mặt biến sắc, lão lập tức có thể cảm nhận được thân thể vô cùng khó cử động, tựa như vừa rơi vào bên trong vũng bùn vậy.
Thân thể Hứa Thâm bên kia lại nhanh chóng bò lên, cấp tốc lao về phía Tần Phi Chu.
Tần Phi Chu vội vàng phát động năng lực của mình, cân đối!
Đạo lý cân đối được quyết định bởi kỹ xảo điều khiển.
Dựa vào cân đối, lão có thể phá hư trạng thái cân bằng của Hứa Thâm, và không cần biết hắn bày ra loại tư thế chiến đấu nào, toàn thân vẫn không thể duy trì trạng thái cân bằng được, ngay cả phương diện khống chế năng lực cũng vậy.
Lúc trước dưới ảnh hưởng của cân đối, lão đã khiến cho năng lực của Hứa Thâm co rút đến trình độ nhỏ nhất, cũng làm sai lệch mục tiêu của tác dụng nhỏ yếu kia qua một bên.
"Vô dụng, tôi đã bắt được ông trước rồi." Hứa Thâm nói.
Vào lúc này, lĩnh vực lấy nhỏ đổi lớn của hắn đã bao trùm lên người Tần Phi Chu, khiến cho dung mạo của đối phương nhanh chóng phản lão hoàn đồng, quay trở lại thời kỳ thanh niên, tương đương với đó là ảnh hưởng của năng lực cân đối nọ cũng bị suy yếu.
Vào thời khắc này, ngay khi chịu ảnh hưởng bởi năng lực cân đối kia, Hứa Thâm chỉ có cảm giác thân thể mình hơi chút mất thăng bằng, nhưng không còn tùy ý chao đảo giống như lúc trước.
"Từ khi nào chứ?" Sắc mặt Tần Phi Chu vô cùng khó coi.
Rõ ràng khi thanh niên quân vương bị Hứa Thâm áp chế, lão đã lặng yên kéo giãn khoảng cách với hắn, khiến cho lĩnh vực bao trùm ở bên người, chỉ cần lĩnh vực của Hứa Thâm kéo dài tới sẽ lập tức mất thăng bằng.
Áo choàng màu đỏ tươi ở sau lưng Hứa Thâm bay lên phần phật, hắn nhẹ giọng nói: "Có thể làm tôi phải vận dụng tới khư binh truyền thuyết mới có thể trấn áp được ông, xem ra trong bảy đại gia tộc nội thành, cũng có một chút người tài ba. Chuyện hôm nay, chúng ta cứ đến điểm là dừng đi."
Thông qua áo choàng màu đỏ tươi phản xạ, hắn đã phản xạ lĩnh vực lấy nhỏ đổi lớn đến bên người đối phương, trực tiếp bao phủ trong khoảng cách gần, mới có thể áp chế được lão giả này.
Nếu không đúng là hắn cũng bó tay với thứ năng lực quỷ dị của lão nhân Tần gia trước mắt.
Tần Phi Chu nhìn chiếc áo choàng sau lưng Hứa Thâm, sắc mặt trở nên âm trầm, nói: "Tần gia không hề cố ý gây thù hằn, hi vọng cậu cũng tự thu xếp cho ổn thỏa."
Hứa Thâm khẽ cười một tiếng, nói: "Nhưng chuyện hai người làm bị thương em gái của tôi, vẫn phải hoàn trả."
Nói xong, đột nhiên hắn ra tay, lao thẳng về phía thanh niên quân vương bên cạnh.
"Phanh" một tiếng, kiếm phong lập tức chém ra ngoài.
Thanh niên quân vương nọ vừa kinh hãi vừa tức giận, vội vàng muốn tránh né, nhưng tốc độ của tứ trọng kiếm trảm đã trải qua cường hóa của Hứa Thâm lại nhanh giống như tia chớp.
Kết quả là… gã vừa nghiêng người đi, còn chưa kịp chuyển hướng, đã bị kiếm phong chặt đứt.
Một kiếm này trực tiếp chẻ đôi thân thể gã ra, nội tạng văng tung tóe.
Bàn tay Hứa Thâm chộp thẳng tới, ném nửa thân thể qua phía Hắc Tuyết, sau đó lui về tại chỗ.
Nửa thân hình còn lại của thanh niên quân vương kia đang chậm rãi nhúc nhích.
Ngay sau đó, dưới ảnh hưởng của năng lực tuần hoàn, rất nhanh thân thể gã đã khôi phục đến trạng thái bình thường, nhưng năng lực này cũng cần phải không ngừng duy trì mọi thời mọi khắc, bởi vì ngay khi gã thu lại năng lực, toàn bộ những vết thương đã bị áp chế, đều sẽ lộ ra ngoài.
"Hôm nay, nể mặt Tần Vương, tôi tha cho anh một mạng." Hứa Thâm thu kiếm, lạnh lùng liếc mắt nhìn thanh niên quân vương kia một cái.
Thanh niên quân vương nọ vô cùng phẫn nộ, một mực nhìn chằm chằm vào Hứa Thâm, đồng thời cũng truyền âm nói với Tần Vương: "Vì sao ông không toàn lực ra tay, chém giết bọn họ? Bọn họ chết ở chỗ này, kể cả quân chủ cũng không có quyền truy cứu tránh nhiệm của chúng ta."
"Người ta còn chưa dùng toàn lực, là cậu đã coi khinh bọn họ rồi." Tần Phi Chu lộ ra vẻ mặt âm trầm truyền âm nói.
"Làm sao có thể?!" Thanh niên quân vương nọ có chút không tin, Hứa Thâm lấy một đối hai đã chiếm cứ thượng phong, vậy mà vẫn còn chưa dùng toàn lực?
"Hẹn sau này gặp lại."
Hứa Thâm nhìn thoáng qua thanh niên quân vương, cũng không tiếp tục nhiều lời vô nghĩa với bọn họ nữa, đã nhanh chóng xoay người rời khỏi.
Nhìn thấy Hứa Thâm mang theo con khư nọ rời khỏi, thanh niên quân vương không khỏi quay đầu nhìn về phía Tần Phi Chu: "Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, thanh danh của Tần gia chúng ta sẽ mất hết."
"Không cần để ý tới mấy thứ vớ vẩn như thanh danh kia." Tần Phi Chu lạnh lùng nói: "Chỉ cần chúng ta còn ở đây, sẽ không có một ai dám động đến Tần gia. Chỉ là thanh danh mà thôi, nhà ai có thanh danh tốt đẹp? Có quá nhiều biện pháp để làm thanh danh một nhà trở nên bại hoại, chỉ cần để cho đám phóng viên, nhà báo kia không ngừng khua môi múa mép, nhai đi nhai lại là được thôi."
"Chẳng lẽ ông đã biết được cái gì rồi?" Thanh niên quân vương nhìn Tần Phi Chu chằm chằm, gã cảm thấy hôm nay lão có chút khác thường, như thế vô cùng kiêng kị quân vương thành Để kia vậy
"Hàn gia đã bị hủy trong tay thành chủ thành Quang Minh này, nhưng vừa rồi tôi chưa nhìn thấy Quỷ Bộ Binh Thư của Hàn gia, ngay cả thành chủ thành Tinh Sầu bên cạnh hắn cũng không ra tay. Cậu thực sự cảm thấy chúng ta có phần thắng?" Tần Phi Chu hỏi.
Thanh niên quân vương nhíu mày nói: "Người ở bên cạnh hắn không đủ gây sợ hãi, vừa nhìn đã biết là kẻ hèn nhát rồi."
"Vậy thì cậu sai lầm rồi. Người có thể bước lên ngôi vị thành chủ của thành Để, không một ai là nhân vật đơn giản." Tần Phi Chu khẽ lắc đầu, chợt nói: "Huống chi chúng ta còn phải bảo trì lực lượng, gần đây biển khư bên kia có chút náo động, cậu không thấy trong quãng thời gian này, số lượng đại khư buông xuống hiện thực đột nhiên tăng mạnh hay sao? Nghe nói ở thời điểm hiện tại, đã có vài vị quân chủ đi vào bên trong biển khư rồi..."
"Hả?" Ánh mắt thanh niên quân vương khẽ động: "Chẳng lẽ..."