Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 951 - Chương 951: Thông Đạo Đi Tới Biển Khư!

Chương 951: Thông Đạo Đi Tới Biển Khư!
Chương 951: Thông Đạo Đi Tới Biển Khư!

Tinh chuẩn, tập trung.

Đột nhiên Hứa Thâm vung kiếm chém tới.

Sợi dây trước mặt đứt đoạn. Cùng lúc đó, con khư đang ở bên trong rừng khư tại một sườn khác của sơn cốc, chợt truyền ra tiếng kêu thảm thiết.

Hứa Thâm nhờ Hải Tước cho mình mượn một cây đao máu, lại đột nhiên ném nó đi.

Huyết quang chợt lóe, rồi nhanh chóng bay vào trong rừng khư bên kia.

Hải Tước cảm nhận tình huống thông qua huyết dịch, nhẹ nhàng nói với Hứa Thâm: "Bắn trúng rồi."

"Đi nhặt xác đi." Hứa Thâm nói với Tinh Quân.

"Đáng chết, cô đã chết rồi sao? Lại không phải do tôi tự mình giết chết? Đáng chết đáng chết!" Gương mặt Tinh Quân đầy vẻ dữ tợn, nhưng vẫn cố gắng áp chế lửa giận và bực bội trong lòng, không dám xả lên người Hứa Thâm.

Lúc bước chân đi, ngay cả tảng đá bên dưới, gã cũng phải đá nó hai cái, cả đoạn đường cứ hùng hùng hổ hổ, đi về phía giao nữ bên kia.

Rất nhanh, bóng dáng gã vừa đi đã vòng trở về, trên tay mang theo cái đầu tinh xảo của giao nữ kia.

Trên cái đầu vẫn còn nguyên nụ cười mỉm yêu dị, đôi mắt nhẹ nhàng khép lại, tựa như đang yên ổn ngủ say.

Hứa Thâm không chút khách khí, đã giao cô ta cho Hải Tước và Linh Lục.

Mà tới lúc này cảm xúc của Tinh Quân cũng khôi phục lại bình tĩnh, gã vội vàng nói với Hứa Thâm: "Vừa rồi tôi bị năng lực của cô ta ảnh hưởng, cậu đừng để ý."

"Không sao đâu." Hứa Thâm lắc đầu.

Rất nhanh, máu tươi đã từ dưới lòng bàn chân hắn, lan tràn ra ngoài bao trùm hấp thu cái đầu của giao nữ kia.

Ở trong đầu có một món khư binh, quyền trọng đã đạt tới 15, rõ ràng là chuẩn cấp truyền thuyết.

Hứa Thâm để Hải Tước tạm thời giữ lấy món này, cũng giao cho bà ấy sử dụng, sau đó hắn quay sang quan sát Tinh Quân, thấy gã đã khôi phục lại bình thường, mới để cho đối phương đi ở phía trước mở đường, tiến vào biển khư.

Chém giết giao nữ này chỉ là một khúc nhạc đệm nho nhỏ ngoài ý muốn.

Tinh Quân điều chỉnh lại trạng thái một chút, sau đó bắt tay vào việc. Đầu tiên, hắn dùng bói toán để định vị, xác nhận vị trí của kiện khư binh có thể dung hợp cùng Quỷ Bộ Binh Thư tiếp theo vẫn đang ở bên trong biển khư kia, lúc này mới ra hiệu cho Hứa Thâm.

Sau đó, gã dẫn đầu bước vào.

Đây là lần đầu tiên Hứa Thâm tiến vào biển khư, nhưng trong đầu có trí nhớ của Mạt Di La, cho nên hắn cũng không quá khẩn trương. Sau đó, Hứa Thâm theo sát Tinh Quân, cũng cất bước tiến vào khe hở dẫn tới biển khư.

Trước mắt là thế giới sương mù mờ mờ ảo ảo.

Hứa Thâm có cảm giác thân thể hắn vừa bị một luồng lực lượng nào đó thúc đẩy, từ từ trượt về phía trước, tựa như bàn chân vừa đặt lên ván trượt, còn chung quanh là sương mù đang không ngừng lưu động.

Bỗng nhiên, từng tiếng thì thầm từ đâu đó truyền đến.

Những tiếng thì thầm này cũng không phải loại ngôn ngữ cổ xưa thần bí gì đó, ngược lại rất giống như vừa đặt mình vào trong phố thị, bên tai đều là các loại âm thanh ồn ào thường thấy.

Có người đang đàm luận về một tác phẩm hội họa.

Có người đang dây dưa không dứt, phát ra âm thanh rên rỉ.

Có người lại đang rống giận, như thế tranh chấp cái gì đó vậy.

Tất cả những tiếng thì thầm này đều nhanh chóng thay đổi và biến mất, giống như một đoàn tàu chở đầy những âm thanh ồn ào náo động, mỗi một thùng xe đều có người đang nói chuyện với nhau, vừa nhanh chóng đi lướt qua người hắn.

Một lát sau, mảnh sương mù trước mắt bỗng nhiên biến mất, ánh sáng màu đỏ tươi chiếu thẳng xuống dưới.

Hứa Thâm trông thấy một thế giới hoang vắng, cổ xưa, man di (mọi rợ).

Nơi mà núi và biển nối liền cùng một chỗ, ngay cả mặt đất và không trung cũng liên kết với nhau.

Phía trên bầu trời màu đỏ tươi để lộ ra từng đám mây với hình dạng của những vật thể loang lổ nhiều màu, giống như đã rữa nát, rỉ sét cả rồi.

Dưới chân là bùn đất ẩm ướt xốp mềm, khá tương tự như tương thịt đã hư thối, truyền đến từng đợt mùi vị tanh hôi khó ngửi.

Dù đã được nhìn thấy biển khư ở trong ký ức của Mạt Di La, nhưng chờ đến lúc tự mình trải nghiệm loại hoàn cảnh quái lạ này, Hứa Thâm vẫn có thể cảm nhận được sự nguy hiểm và đáng sợ của nó.

Ít nhất là một nơi thường xuyên tản ra thứ mùi hương đậm đặc ngọt ngào như vậy, đúng là vùng đất là khư thích sống.

Hứa Thâm quay đầu lại, nhìn thấy phía sau mình có một khe hở, nói vậy, đó chính là khe hở mà lúc trước hắn vừa xuyên qua, đi đến nơi này.

Nếu hiện tại hắn quay ngược người, tiến lên một bước, rất nhanh sẽ trở lại thế giới bên ngoài, nhưng làm như vậy… tuy trong cảm nhận của hắn chỉ là một thoáng chốc, có điều ở bên ngoài đã là ba tháng trôi qua rồi.

Hứa Thâm đã dò xét khá kỹ lưỡng tư liệu về nơi này rồi, cả đi cả về là ba tháng, 90 ngày, nghĩa là một lượt đi hoặc về, sẽ kéo dài tới 45 ngày.

Vì sao lại là 45 ngày?

Hứa Thâm có thể tra được con số này có liên quan tới Lạc Thư cửu cung cách [3], bên trong còn dính líu đến một chút tư liệu và văn hóa cổ xưa, có lẽ là trùng hợp, cũng có lẽ là từ thời kỳ thật xa xưa trước đây, biển khư đã tồn tại rồi, và bị cổ nhân nhìn thấu.

[3]: **Theo truyền thuyết xưa của Trung Quốc, trên sông Hoàng Hà đã từng xuất hiện con long mã trên mình có đồ (Đường vẽ ngoằn nghoèo) gọi là Hà đồ và trên sông Lạc Thủy xuất hiện con thần quy, trên lưng có thư gọi là Lạc thư. Do đó mà người ta đặt ra bát quái và cửu chương.

Đồ hình Lạc thư bao gồm 9 cung (cửu cung), với các số từ 1 đến 9. Các hàng ngang, dọc, chéo đều có tổng của 3 số là 15. Trong toán học đây gọi là ma trận kỳ ảo bậc 3 (hay ma phương bậc 3).

- Số 1 tương ứng thái dương, còn số 9 là số thái dương, do đó 1 và 9 đối nhau.

- Số 2 tương ứng thiếu âm, còn số 8 là số thiếu âm, do đó 2 và 8 đối nhau.

- Số 3 tương ứng thiếu dương, còn số 7 là số thiếu dương, do đó số 3 và 7 đối nhau.

- Số 4 tương ứng thái âm, còn số 6 là số thái âm, do đó số 4 và 6 đối nhau.

Và tổng các số của Lạc thư là 45.**

Không phải quân vương không thể bước vào nơi này.

Hứa Thâm có cảm giác nơi này chính là tầng thế giới càng sâu hơn tầng thứ tư trong Khư giới, và có thể nó cách hiện thực một khoảng cực kỳ xa xôi.

Dù giữa hai tầng, hiện thực và biển khư có tồn tại khe thông đạo, nhưng chỉ vẻn vẹn là khoảng thời gian vặn vẹo trong quá trình đi xuyên qua đó cũng mất một chu kỳ là 45 ngày rồi.

Hứa Thâm hồi tưởng lại những tiếng thì thầm hắn từng nghe được lúc trước, bên trong có một vài loại ngôn ngữ và nội dung đàm luận rất lạ, như thế bọn họ đang nói về những chuyện từng phát sinh ở thời kỳ xa xưa nào đó.

Nói vậy, rất có khả năng thông đạo này đã kéo dài qua thời không, và biển khư là một thế giới độc lập, có tuyến thời gian khác biệt với bên ngoài.

Bình Luận (0)
Comment